Cung Liệt Thiên Cùng Với Con Báo Con

Chương 16: Chương 16




Hẳn anh rất mệt mỏi...

Trong đôi đồng tử đen nhánh lấp lánh ánh sáng , chiếu rọi lên bóng dáng nam tính trước mặt , Lệ Ôn Du khẽ mỉm cười .

Ma xuối quỷ khiến ...

Những ngốn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt anh. Từ đôi lông mày vừa dài vừa rậm , đến sóng mũi cao thẳng không thể phủ nhận hàm chứa sự kiên định , đến đôi môi mỏng bạc ...

Chẳng phải lúc này là lúc anh đẹp nhất sao, không bá đạo, không nghiêm nghị  , không lạnh lẽo , nhìn anh thật hiền lành, anh tuấn , giống hệt bạch mã hoàng tử trong truyện cổ tích  ,lúc động lúc tĩnh,  bao nhiêu thiện cảm ùa về .

Thật sự cô rất hận anh , rất muốn đánh vào cái bản mặt này , rất muốn hỏi chả phải khắc này anh đang vui vẻ cùng người đàn bà tối hôm qua sao .

Trong lúc lơ đãng chìm vào suy tư , bỗng eo nàng bị siết chặt ,làm nàng hoảng hốt giật mình .

Em bắt đầu để ý đến tôi sao ? Cung Liệt Thiên nửa đùa nửa thật nói

Lệ Ôn Du phản ứng lập tức :“ Làm gì có, tôi nào để ý đến anh”

Trong đầu cô nghĩ lần này tiêu thật rồi , thật muốn tìm một cái hang để nấp mà .

Thấy cô cố cãi cái lý lẽ không ra lý lẽ làm anh bật cười 

Chứ tay em còn để trên mặt tôi đấy , cô gái “. Anh dường như cố ý làm cô lúng túng , chống người lên riết lấy cằm nàng , bắt buộc trong mắt nàng chỉ có hắn

Lệ Ôn Du vội rụt tay lại , cúi đầu như vô tội định bỏ chạy , bất ngờ anh chồm tới ôm eo cô lại , đặt cô lên giường

“Nhóc con , em dám bỏ chạy sao” . Cung Liệt Thiên bá đạo ôm chặt nàng vào lòng

Lệ Ôn Du thấy anh khôi phục lại như trước, nguy hiểm quay quanh.

Trong lòng cô , lúc nào anh cũng giống diêm vương cao cao tại thượng, luôn ra quyền lệnh , muốn người nào sống người đó phải sống , muốn người nào chết thì không có đường sống ,  hô phong hoán vũ lúc nào chả được , làm gì có chuyện anh giống như bạch mã hoàng tử trong  mơ của cô .

Tôi muốn đi tắm , được không ? Thấy hắn nhìn mình bằng ánh mắt như hổ đói, Lệ Ôn Du không khỏi cảm thán

Mấy ngày nay , anh ăn cô chưa đủ sao , tinh lực anh thật dồi dào.

Được thôi, nhưng trước khi đi thì phải làm gì cái đã . Cung Liệt Thiên ngẩng cao mặt , ánh mắt ý chỉ vào môi mình

Lệ Ôn Du há mồm cứng miệng , nhưng phải vì mục đích đi tắm nên cô ngồi thẳng dậy , đặt lên môi anh một nụ hôn như chuồn chuồn lướt qua.

Bốn mắt nhìn nhau chết lặng, trong không khí nổi lên thứ tknhf cảm khó tả

“Không phải như vậy , như vầy mới đúng nè”

Nói xong , anh mạnh bạo hôn lên đôi môi anh đào đỏ hồng quyến rũ chết người kia, nút nút , thừa dịp cô thở anh thuần thục bắt lấy cái lưỡi thơm tho quấn chặt , càn quét khoang miệng cô , không chừa nơi nào.

Cuối cùng anh cũng chịu thả , Lệ Ôn Du nhanh chóng thở lấy hơi , nhanh chóng định hình lại.

Hành động của anh làm cô muốn độn thổ , xấu hổ muốn chết

Anh thật hư ... tiếng trách nũng của cô khiến anh sững người .

Anh yêu chết cô vợ nhỏ này rồi, thấy cô thẹn thùng đỏ mặc bỏ chạy , chỉ sợ anh kìm chế không nổi nữa.

Anh cảm thấy rất ngạc nhiên khi phát hiện ôm cô gái nhỏ này vào lòng, tâm tư anh đều ổn thỏa, không một tia cảnh giác , cảm giác thỏa mái chưa từng có , cô thật thuần khiết , không toan không tính như những con cá bành bạch ngoài kia

***

Trong phòng tắm, hơi nước mờ mờ ảo ảo

Trong bồn tắm , thân thể nhỏ bé của người con gái được lấp đầy giữa hàng triệu nguyên tử bọt xà phòng .

Lấy bọt bóng chà chà lên làn da trắng noãn ngọc ngà mềm mại, gợi cảm vô cùng.

Lệ Ôn Du không biết có ánh mắt dường như muốn thiêu đốt nàng.

Cung Liệt Thiên nãy đến giờ đứng ngoài cửa mê luyến nhìn cô , bất giác yết hầu nhịn không được trượt lên trượt xuống .

Anh bước vào , nhanh nhẹn cởi bỏ quần áo trên người , văng tứ tung trên sàn nền

Á... này sao vào đây được  , đi ra “. Lệ Ôn Du trừng mắt nhìn hắn , không khỏi ngạc nhiên

Trước khi vào cô đã chốt cửa rồi mà, thật quái đản...

“Tôi vào đây bằng cách nào thì kệ tôi, không có chuyện vào rồi ra , nghe chưa hửm “.

Lệ Ôn Du tức giận đỏ mặt , vừa định lấy khăn che người thì bị anh giật lấy và văng đi.

Cung Liệt Thiên bước vào bồn tắm ôm cô lên, sau đó ngồi xuống để cô ngồi trên thân mình. Thấy trong mắt anh lóe lên tia giễu cợt . Chưa kịp giãy giụa đã bị nơi hạ bộ mạnh mẽ đã thức tỉnh va chạm , ma sát ngay phần mông .

“Ngay lúc tắm em cũng đẹp như thế này làm sao tôi chịu nổi hả “

Dường như tâm tình hắn rất tốt , lúc nào cũng trêu chọc nàng, ý cười bên môi không dập tắt

“ Anh thả ra đi , khó chịu lắm” Lệ Ôn Du e thẹn kháng cự

“Sao khó chịu hả , nói mau “

Thấy cô chần chừ không chịu nói, anh ra lệnh uy hiếp

“ Nếu em không chịu nói , tôi sẽ làm em khó chịu hơn đấy “ . Lệ Ôn Du nghe thấy lo sợ thở hổn hển

“Nó... nó của anh làm em khó chịu , đừng ma sát nữa được không”? Cô e ngại trả lời

“Sẽ không khó chịu nữa , em muốn không “? Cung Liệt Thiên cười , thâm ý tinh quái hiện ra rõ ràng

Lệ Ôn Du không nghĩ đâu sâu xa như vậy , hiện giờ ý nghĩ trong đầu cô chính là làm sao phải thoát ra tình cảnh hiện giờ , gấp gáp trả lời

“Muốn... muốn chứ“.

“Đây là tự em chọn , không được đổi ý“. Đôi mắt đen thâm sâu tỏa ra sự u ám tà mị quen thuộc , ý cười càng sâu hơn

Anh bất giác quay người cô lại để thân hình cô đối diện với mình.

Á... anh điên sao “.Lệ Ôn Du xấu hổ dùng hai tay che người lại

“Là tự em chọn mà , nên tuân theo đừng để anh nổi giận“. Lời cảnh cáo ma lực không hề nhỏ

“Ngồi lên trên” Cung Liệt Thiên thả người dựa vào bồn tắm, hai tay siết chặt eo nàng không cho nàng có ý định cự tuyệt

“ Không , mới hôm trước đó” Cô dần trở nên tức giận , hờn dỗi không thèm nhìn mặt hắn

“ Ngoan nghe lời anh, sẽ không đau “

Lệ Ôn Du ngạc nhiên, holm nay anh lại trở nên dịu dàng , để  nàng được nước lấn tới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.