Cung Liệt Thiên Cùng Với Con Báo Con

Chương 9: Chương 9




Bỏ ra ... Lệ Ôn Du dơ tay đánh vào lồng ngực dày rộng của anh , oán giận trừng mắt người đối diện , khuôn mặt nhỏ nhắn trong trẻo tỏa sáng tia dịu dàng dưới ánh đèn .

Bây giờ col chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống , chẳng phải tư thế như thế này càng khiến người khác hiểu lầm cô như gái bao sao.

Giờ em có chịu ăn không ? Hai mắt phát sáng như kim cương phát ra ánh sáng lấp lánh . Cười như không cười Cung Liệt Thiên thản nhiên ngồi cắt thịt bò ra từng miếng

Cung Liệt Thiên ... Lệ Ôn Du dứt khoát gọi cả tên lẫn họ của anh , vì tức giận nên cô không ý thức được tư thế duy trì này của hai người mờ ám biết nhường nào

Các phục vụ nhất thời đứng hình không khỏi ngạc nhiên , chưa có một ai dám gọi thẳng cả tên lẫn họ của Cung tiên sinh như cô , chắc lần này cô chết thật rồi , nhưng hành động của Cung Liệt Thiên còn làm bọn họ ngạc nhiên hơn , mở lớn hai mắt .

Cung Liệt Thiên không tức giận ngược lại còn cười  , tiếng cười trầm trầm vang dội cả lồng ngực của hắn ,bàn tay khẽ xuyên qua mái tóc vuốt ve nhẹ nhàng không để ý tới lời nàng

Bàn tay không yên phận , sờ soạng khắp người cô, bàn tay đi qua chỗ nào đều làm cô không khỏi run lên

Lửa giận lan tràn trong mắt Lệ Ôn Du . Cô  giãy giụa muốn thoát khỏi lại bị hắn ôm chặt hơn.

Tốt nhất ngồi im đi , không chừng tôi có thể ăn sạch em tại chỗ này ... trong ánh mắt Cung Liệt Thiên lóe lên có chút giễu cợt , giọng nói thong thả nhưng mang lệnh uy hiếp khồng hề nhỏ

Tư thế ngồi của hai người chả khác gì tư thế làm tình. Ái muội lan tỏa xung quanh .

Quả nhiên , cơ thể mềm mại lập tức cảm nhận được vật cứng nam tính nghênh ngang  đang thức tỉnh.

Bị hành động của anh quấy nhiễu nên mặt cô đỏ bừng như táo đỏ.

Nhìn thấy dáng vẻ tức giận mà thẹn thùng của cô anh kìm lòng không được nâng cầm cô lên , húp ngụm rượu vào miệng sau đó đặt đôi môi mỏng vào đôi môi đỏ mọng điên cuồng mút lấy .

Bị anh hôn gần như không kịp thở , Lệ Ôn Du vùng vẫy nhưng bị anh chế trụ sau gáy không nhúc nhích

Ánh mắt đục ngầu của anh , khuôn mặt như điêu khắc cùng với nụ hôn cháy bỏng càng làm anh nổi lên dục vọng

Bị tiểu đệ đệ xấu xa của anh cọ cọ quẹt quẹt vào mông của cô đến bỏng rát.

Thấy anh không có ý định từ bỏ , cô cũng không nói gì thêm vì người đàn ông này không dễ chọc vào , cô không muốn như tối hôm qua.

Từ từ anh có thể dẫn tôi tới khu phố chocolate được không , tôi rất thích ăn nó . Lệ Ôn Du ngẩng đầu lên chạm vào đôi đồng tử nghiêm cẩn kia . Bốn mắt nhìn nhau đến rạo rực , say đắm . Ánh mắt nhu tình như nước của anh khiến cô giật mình , dòng nước nhu tình đó như chảy thẳng xuống lặng sâu trong trái tim cô .

Anh cúi chôn đầu vào gáy cô thì thầm : được thôi , nhưng em phải ăn hết phần ăn này đi đã , nghe chưa cục cưng.

Lệ Ôn Du xấu hổ cúi mặt gật đầu , người cao cao tại thượng như anh cũng có lúc như thế này sao , lời hắn nói luôn là mệnh lệnh kiên quyết và khẳng định không chi người khác một cơ hội để cự tuyệt., hay đây chỉ là ảo giác ,lớp ngụy trang bao bọc lớp dã thú bên trong con người của anh .

Trước đây cô cho rằng , bất cứ tâm tư loại người nào mình cũng phân rõ , nhưng tâm tư lòng dạ người đàn ông này như biển sâu , không biết đường nào lần mò . Còn anh như đi guốc trong bụng cô, không có suy nghĩ nào của cô anh đoán ra không được.

Lệ Ôn Du không biết mình đang cảm thấy sợ hãi điều gì , chỉ là cảm thấy mọi thứ tốt đẹp , mộng ảo như thế này sẽ tan biến nhanh trong nháy mắt , bởi trong nó có ẩn chứa thứ nguy hiểm gì đó.

Lệ Ôn Du khẽ thở dài...

Cung Liệt Thiên thấy cô thở dài , anh lại hiểu theo nghĩa rẽ khác , chẳng lẽ cô cảm thấy bên anh lại không cam lòng, anh có thể cho cô tất cả , trong lòng nhói lên một cái , tuy không biểu hiện ra ngoài nhưng bây giờ tâm tư anh đang rất cảm thấy phiền muộn vì cô gái nhỏ này .

  Cung Liệt Thiên móm cô ăn , cô như đứa trẻ thỏa mái tựa đầu vào bức tường rắn chắc , mái tóc bồng bềnh  xỏa dài , bàn tay mân mê chiếc vòng anh đeo cô vào hôm trước .

.Luồng máu nóng đang chia nhau lan tràn khắp người cô. Thực sự cô đã gục ngã trước sự dịu dàng của anh.

Chính như đêm nay ....

Thật ra phụ nữ luôn luôn mâu thuẫn , trước mắt vẫn thấy chất chứa sự nguy hiểm và biết rằng đó là cám dôc nhưng vẫn lao đầu vào .

Hai người mỗi người mỗi tâm tư , nhưng chả ai thấu ai .

Trên đường đi tới khu phố chocolate ,  Lệ Ôn Du nhìn thấy mọi người ai cũng tấp nập , vội vội vàng vàng với công ciệc của mình .

Ánh mắt của nàng dần trở nên phiền muộn , họ có thể tự do vui vẻ làm những gì mình thích , nhưng cô lại như con búp bê mặc cho người đàn ông này quyết định.

Thấy cô im lặng như vậy , bàn tay thon dài người đàn ông nắm bàn tay nhỏ bé mượt mà siết chặt lại , gằng giọng hỏi : Đang suy nghĩ cái gì ?

Tuy hình dáng cô thẫn thờ hờ hững rất đẹp nhưng anh không thể yên tâm , vì trong mắt cô khồng hề để ý đến anh.

Dường như phớt lờ đi lời nói của anh , cô chỉ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao , hai hàng mi như tơ liễu run run trên không trung.

Thấy cô phớt lờ đi lời nói của mình , Cung Liệt Thiên dần mất kiên nhẫn , xoay khuôn mặt cô lại , lạnh nhạt hỏi : Tôi hỏi lại một lần nữa , em đang nghĩ  cái gì ?

Tôi nghĩ cái gì liên quan đến anh sao . Lời nói của cô làm khuôn mặt anh trở nên khó coi , trong mắt nỗi lên tia phẫn nộ tột độ.

Nhìn thấy ánh mắt đau đớn mà vẫn kêu nghạo , không thèm để ý đến anh làm anh không khỏi giận sôi người .

Em nhất định phải trả giá cho lời nói và hành động ngu ngốc này . Nói xong , anh nắm chặt tay cô lôi về phái xe  một cách thô lỗ mạnh bạo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.