Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 673: Chương 673: Bị phân tới thư lâu




“Cung nữ Thịnh Vân Trân?” Triệu Húc nghiêng đầu, mặt không cảm xúc nhìn nàng.

Vân Trân hành lễ: “Vâng.”

“Tới Càn Nguyên Cung tìm nội thị của Càn Nguyên Cung tên Nguyên Bảo, hắn sẽ sắp xếp công việc sau này cảu ngươi.” Triệu Húc nói.

Nói xong, hắn dẫn theo người phía sau ra ngoài.

Mãi đến khi thân ảnh Triệu Húc biến mất khỏi tầm mắt, Vân Trân mới ngẩng đầu.

“Thịnh cô nương, mời đi bên này.” Cung nữ dẫn đường lên tiếng, thái độ tốt hơn trước rất nhiều.

||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||

Vân Trân không dò hỏi nguyên nhân cung nữ thay đổi, chỉ nói đa tạ, liền đi theo vào trong.

...

Thời điểm bọn họ tìm được Nguyên Bảo, Nguyên Bảo đang dạy dỗ người ta.

“Đã nói không được điện hạ cho phép, ai cũng không được vào thư lâu, các ngươi còn muốn vào hả? Muốn bị phạt sao? Hay là...” Nguyên Bảo chống eo, giáo huấn tiểu nội thị trước mặt.

Nhìn bộ dáng kia, rất thuần thục.

“Nguyên Bảo công công.” Cung nữ chờ Nguyên Bảo nói xong, mới dẫn Vân Trân vào, “Đây là cung nữ Thịnh Vân Trân mới được phân đến Càn Nguyên Cung. Điện hạ nói, dẫn nàng ấy tới để công công an bài công việc.”

“Cung nữ mới tới là...” Nguyên Bảo nhíu mày, ngẩng đầu, khoảnh khắc nhìn thấy Vân Trân, vẻ mặt mất kiên nhẫn liền biến thành kinh ngạc, “Sao lại là...”

“Cung nữ Thịnh Vân Trân gặp qua Nguyên Bảo công công.” Vân Trân hành lễ với Nguyên Bảo.

“Không cần khách khí, ngươi...” Nguyên Bảo nhìn nàng, muốn hỏi gì đó, lại xấu hổ ho khan vài tiếng, “Ngươi muốn làm việc ở đâu?”

Lời này vừa nói ra, người trong phòng đều muốn nhảy dựng.

Cái gì gọi là muốn làm việc ở đâu?

Chẳng lẽ làm việc ở nơi nào, muốn làm gì cũng có thể để tự cung nữ lựa chọn?”

Nội thị ở trong phòng không khỏi khiếp sợ, chỉ có cung nữ dẫn Vân Trân tới, sau khi thấy Lục hoàng tử điện hạ tự mình hỏi chuyện của nàng, bây giờ lại nghe Nguyên Bảo nói, phản ứng nhẹ nhàng hơn những người khác rất nhiều.

“Khụ khụ...” Nguyên Bảo dường như cũng phát hiện bản thân vừa rồi hơi thất thố, hắng giọng, lại hỏi, “Ngươi giỏi cái gì?”

“Công công an bài làm gì, nô tỳ liền làm cái đó.” Vân Trân trả lời.

Nguyên Bảo nghĩ nghĩ, hỏi: “Vậy ngươi biết chữ không?”

“Biết một chút.”

“Vậy tốt! Ngươi tạm thời ở lại thư lâu lam việc đi, sửa sang lại sách, thỉnh thoảng quét tước một chút. Về sau còn làm gì nữa thì xem điện hạ có an bài khác không.” Nguyên Bảo nói.

Nguyên Bảo dứt lời, tiểu nội thị đứng cạnh không khỏi chậc lưỡi.

Đây là chuyện gì vậy?

Vừa rồi không phải nói thư lâu trọng địa, không được điện hạ cho phép, ai cũng không thể vào sao? Gã chẳng qua chỉ lau cửa sổ bên ngoài đã bị giáo huấn, hiện tại thế mà còn sắp xếp người vào thư lâu làm việc? Hơn nữa lại là cung nữ?

Không nói không biết, Trong Càn Nguyên Cung của Lục hoàng tử điện hạ, cung nữ đều bị sắp xếp hầu hạ bên ngoài. Nơi điện hạ thường xuyên tới như thư lâu đều do nội thị hầu hạ, sao bây giờ lại sắp xếp cung nữ đến?

Tiểu nội thị khiếp sợ.

Gã khiếp sợ, nhưng Nguyên Bảo không biết mình nên sắp xếp thế nào sao?

Hắn vẫn nhớ Thịnh Vân Trân.

Trước đây ở cửa Lạc Khê biệt viện, hắn đã gặp nàng, huống chi nàng và Trân Nhi có dung mạo cực kỳ tương tự, muốn quên cũng rất khó.

Nhưng lúc ấy, nàng là Cửu tiểu thư của quận thủ phủ Lẫm Châu. Sao trong nháy mắt đã biến thành cung nữ? Hơn nữa còn tới Càn Nguyên Cung làm việc?

Nguyên Bảo không đoán được suy nghĩ của điện hạ nhà mình, cho nên dứt khoát sắp xếp công việc ở thư lâu, thăm dò rồi tính tiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.