Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 1592: Chương 1592: Cuộc sống trong núi (2)




Ban đầu Vân Trân không biết, mãi đến khi ăn gà rừng Nha Sát nướng mới cảm nhận được “nhạt như nước ốc” là ý gì.

Tuy gia vị trong bếp rất ít, nhưng không phải hoàn toàn không có, không đến mức làm ra như vậy.

Thật ra nàng không quá chú ý tới ăn uống, nhưng vì bản thân biết nấu cơm, hơn nữa tay nghề cũng không tệ, cho nên sẽ hơi bắt bẻ vị giác. Nếu hiện giờ bọn họ còn đang chạy trốn, nàng cũng sẽ không để ý. Bởi vì con người khi chạy trốn sẽ không để ý nhiều thứ như vậy.

Nhưng cố tình lúc này, Triệu Hi hình như không định đi tiếp.

Nàng nhìn Triệu Hi và Nha Sát.

Nha Sát mặt không cảm xúc ăn gà nướng, giống như gà nướng trong tay nàng ấy chẳng khác gì đầu bếp Ngự Thư Phòng làm ra.

Triệu Hi cắn miếng đầu tiên, động tác hơi dừng lại.

Vân Trân cho rằng hắn sẽ không ăn, không ngờ trừ lúc đầu hơi dừng lại, sau đó hoàn toàn không có gì dị thường.

Điều này khiến Vân Trân kinh ngạc.

Nàng cho rằng Triệu Hi là người rất bắt bẻ.

Ít nhất trong phạm vi năng lực, hắn tuyệt đối sẽ không bạc đãi chính mình.

Dù là trước đây ở Nam Hoang hay sau này tới kinh thành, việc ăn ở, đi lại của Triệu Hi đều rất tỉ mỉ. Ngay cả “bỏ trốn” lần này, dọc đường đi, việc ăn ngủ nghỉ Nha Sát chuẩn bị cho Triệu Hi tuy “mộc mạc” hơn ngày thường không ít, nhưng nếu đặt ở bên ngoài vẫn sẽ khiến nhiều người hâm mộ.

Hiện tại, Triệu Hi thế mà chịu ăn món gà nướng này?

Bữa cơm này chủ tử Triệu Hi ăn rất bình thường, chỉ có Vân Trân ăn khá ít. Thời điểm nàng buông chén đũa, Triệu Hi còn thoáng nhìn nàng.

Có điều, hắn không nói gì cả.

Hình như sau khi tới nơi này, Triệu Hi trở nên an tĩnh không ít.

Nếu không phải dọc đường đều đi theo Triệu Hi, nàng sẽ cho rằng Triệu Hi trước mắt này là kẻ khác giả trang thành.

Chiều muộn, có thôn dân tới.

Đó là thôn dân sống ngoài núi.

Sau khi gặp thôn dân kia Vân Trân mới biết thì ra căn nhà này không bị bỏ hoang là vì Triệu Hi bỏ tiền thuê thôn dân ngoài núi cách một khoảng thời gian tới quét tước cho họ. Thôn dân không hỏi nhiều, chỉ coi như là công tử nhà có tiền thỉnh thoảng có hứng thú kỳ lạ.

Ngày thường, đều là thôn dân giúp Triệu Hi trông căn nhà này.

Hôm nay thôn dân tới là vì giữa trưa lúc săn thú ngoài cánh rừng thấy bên này có khói bếp. Biết chủ nhân trở về, gã nghĩ bọn họ đã lâu không tới, chỉ sợ trong phòng cần rất nhiều thứ, do vậy mang theo ít rau dưa và thịt khô trong nhà tới đây.

Nha Sát đứng ngoài cửa nhận đồ của thôn dân, sau đó lấy bạc ra, nhờ thôn dân mua thêm ít đồ.

Vân Trân đứng cách đó không xa nghe, theo lời Nha Sát phân phó, chỉ sợ nàng và Triệu Hi sẽ ở đây một khoảng thời gian.

Có suy nghĩ này, Vân Trân lại càng không hiểu Triệu Hi định làm gì.

Với tình cảnh hiện giờ của hắn, dù đưa ra tính toán gì, cũng không nên tiếp tục ở đây. Cho dù thế cục của họ ở kinh thành đã mất, hắn cũng không phải hoàn toàn hết cách.

Bọn họ có thể tạm thời ẩn núp, tính kế lại.

Ban đầu, Vân Trân cho rằng Triệu Hi ở đây vì đang đợi ai đó.

“Tham Lang”, hoặc cố nhân...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.