Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 418: Chương 418: Cửu mệnh hoàn hồn thảo




Cửu mệnh hoàn hồn thảo?

Vân Trân nhíu mày.

Trước đây nàng từng đọc trong một cuốn sách.

Có điều, trong sách chỉ nhắc sơ qua mà thôi.

Vì nơi sinh trưởng của cửu mệnh hoàn hồn thảo thường hẻo lánh lại khó tìm, cho nên khó mà tìm được ở hiệu thuốc bình thường. Hơn nữa nó rất khó bảo quản, chỉ cần hái xuống, bắt buộc phải dùng trong mười ngày, nếu không dược hiệu mất hết, chỉ như cỏ dại bình thường.

"Ta lập tức phái người đi mua." Liễu trắc phi nói.

"Hiệu thuốc bên ngoài e là không có bán." Không đợi Liễu trắc phi phân phó hạ nhân, Quỷ Diện bà bà liền nói, "Cửu mệnh hoàn hồn thảo giải Thụy Mỹ Nhân trong người lão phu nhân bắt buộc phải sống hơn mười lăm năm. Cái khác, lấy về cũng vô dụng."

Vừa dứt lời, người Liễu gia hai mặt nhìn nhau.

"Vậy xin hỏi tiền bối, nơi nào có thể tìm được cửu mệnh hoàn hồn thảo này?" Liễu Minh Cẩn ôm quyền, cung kính hỏi.

Vân Trân cũng nhìn Quỷ Diện bà bà.

Quỷ Diện bà bà ho khan hai tiếng, nói: "Lão bà tử nhớ mười năm trước, lúc đi qua Sư Đà Lĩnh từng ở đó bắt gặp một gốc cây. Tính toán thời gian, gốc cửu mệnh hoàn hồn thảo kia hẳn cũng đã mười lăm năm. Nếu các ngươi muốn cứu Liễu lão phu nhân, vậy đến Sư Đà Lĩnh tìm đi."

Sư Đà Lĩnh nằm ở Tây Bắc Vân Hán Quốc, nơi đó đạo phỉ hoành hành, là nơi trị an hỗn loạn. Người thường nếu vào đó, không thuê tiêu cục, người biết võ bảo vệ, không phải bị bắt thì cũng bị cướp hết tiền tài, tay không trở về. Đôi khi, nếu gặp đạo phỉ tâm tình ngày đó không tốt, trực tiếp đem đi làm thịt cũng có khả năng.

Quan phủ địa phương từng điều binh muốn diệt trừ vài lần, nhưng địa hình xung quanh Sư Đà Lĩnh phức tạp, trên cơ bản đều là núi non trùng điệp, đám đạo phỉ đó hàng năm ở trong núi, đối với địa hình xung quanh quen thuộc hơn quan phủ rất nhiều, chiếm cứ trên núi, dễ thủ khó công. Quan phủ tấn công mấy lần đều thất bại trở về.

Thậm chí, còn bị đạo phỉ trả thù.

Đến cuối cùng, không có quan viên nào dám dẫn người tới tiêu diệt đám đạo phỉ đó, điều này khiến tặc phỉ gần Sư Đà Lĩnh càng không kiêng nể.

Quỷ Diện bà bà nhắc tới Sư Đà Lĩnh, người ở đây đều sửng sốt.

"Dù sao hiện tại, khụ khụ... Chỉ có Cửu mệnh hoàn hồn thảo mới có thể cứu được Liễu lão phu nhân..." Quỷ Diện bà bà nói, "Lão bà tử lớn tuổi rồi, không chịu nổi lăn lộn, cho nên chỉ có thể ở lại hầu phủ giúp Liễu lão phu nhân kéo dài một tháng. Nếu trong một tháng, các ngươi có thể mang Cửu mệnh hoàn hồn thảo trở về, vậy Liễu lão phu nhân có thể sống sót. Nhưng nếu không... A, cho dù lầ thần tiên tới cũng vô dụng."

Quỷ Diện bà bà nói xong, Liễu Triển Anh nhìn người nằm trên giường, đứng ra đầu tiên: "Ta đi Sư Đà Lĩnh tìm Cửu mệnh hoàn hồn thảo cho nãi nãi."

"Ta cũng đi!" Liễu Minh Cẩn đứng ra.

Rất nhanh, Liễu gia lại có mấy người muốn nhận việc này.

Quỷ Diện bà bà nhàn nhạt nhìn bọn họ, ánh mắt dừng trên người Vân Trân: "Thân thủ của người Liễu gia, lão bà tử tin được. Nhưng các ngươi biết Cửu mệnh hoàn hồn thảo trông thế nào sao?"

"Việc này..."

Quỷ Diện bà bà vừa dứt lời, mấy người Liễu Minh Cẩn hai mặt nhìn nhau.

Vân Trân thấy bà ấy nhìn mình, thở dài trong lòng, đứng ra, nói: "Ta cũng đi. Ta biết Cửu mệnh hoàn hồn thảo, cũng biết đào nó ra thế nào mới không tổn hại tới dược tính."

Quỷ Diện bà bà gật đầu.

"Nếu đã vậy, ta cũng đi." Đúng lúc này, Lưu Vân Bạch bước ra, liếc nhìn Vân Trân, sau đó nói với những người khác, "Trước đây ta từng đi qua Sư Đà Lĩnh, lại có chút công phu, tin rằng có thể giúp được mọi người."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.