Hôm nay, Ninh Vương phủ vô cùng náo nhiệt.
Ninh Vương là bào đệ duy nhất của đương kim Thánh Thượng, đương nhiên là đối tượng người trong kinh thành đều muốn kết giao.
Hiện tại mới qua giờ Thìn, đã có khách khứa tới.
Cả buổi sáng nay, Triệu Húc trên cơ bản đều đi theo Ninh Vương, cùng ông ấy chiêu đãi khách.
Mà nữ quyến tới đều được dẫn tới hậu viện, do vương phi tiếp đãi.
Triệu Ngọc Dao là tài nữ nổi tiếng khắp kinh thành, đương nhiên không thể thiếu nổi bật.
Mà biểu tiểu thư Tô gia đến từ Giang Nam dịu dàng lễ phép, hào phóng lại khéo léo, được các vị phu nhân khen ngợi.
...
Hạ nhân của vương phủ bận đến chân không chạm đất..
Nhưng hôm nay Vân Trân lại rất nhàn nhã.
Bởi vì nha hoàn của Thính Tuyết Hiên trên cơ bản đều bị phân đến hậu viên hay phòng bếp để hỗ trợ, nha hoàn quét rác như nàng phải ở lại trông coi viện.
Ở lại cùng nàng còn có một nha hoàn mười tuổi cùng một bà tử.
Có điều hiện tại, nha hoàn và bà tử kia không biết đã lười biếng chạy đi đâu, chỉ để lại một mình Vân Trân canh giữ cổng lớn của Thính Tuyết Hiên.
Qua một lát, Nguyên Bảo vội vàng chạy tới, giao cho nàng một hộp điểm tâm ngự cống, nói là Tứ thiếu gia biết chuyện nàng ở lại viện, sợ nàng nhàm chán, nên cố ý từ trong đống đồ hoàng cung ban thưởng, chọn một hộp đưa tới cho nàng.
Vân Trân nghe Nguyên Bảo nói như vậy, mới biết đây là đồ ban thưởng của trong cung.
Nàng ôm hộp, nhờ Nguyên Bảo thay mình đa tạ Triệu Húc.
Nguyên Bảo gật đầu, lại vội vã chạy đi, có lẽ gấp gáp trở về tiền viện nhận thưởng.
Dù sao hôm nay, rất nhiều khách quý tới, hạ nhân phụ trách dẫn đường như họ có thể nhận được chút tiền thưởng nhiều hơn ngày thường.
Nguyên Bảo đi rồi, Vân Trân ngồi ở ngạch cửa, mở hộp điểm tâm ra.
Không hổ là điểm tâm ngự tứ, thoạt nhìn quả thật không giống đồ bên ngoài. . truyện xuyên nhanh
...
Giữa trưa, Vân Trân nghe ở phía tiền viện truyền tới tiếng pháo.
Nàng biết, buổi tiệc bắt đầu.
Thật ra một mình nàng ở đây cũng không có gì buồn chán.
Chỉ là nàng không ngờ, ngay lúc này Ngụy Thư Tĩnh sẽ tới.
Ngụy Thư Tĩnh cũng mang đồ tới cho nàng.
“Ngụy đại ca, huynh ăn không?” Vân Trân hỏi.
Ngụy Thư Tĩnh lắc đầu.
Vân Trân ôm hộp đứng dậy: “Vậy chúng ta vào trong ăn đi.”
Nói xong, nàng đóng cửa lớn Thính Tuyết Hiên lại, dẫn theo Ngụy Thư Tĩnh đi vào bên trong.
Lúc này, sẽ không có ai tới.
Ngụy Thư Tĩnh cùng nàng ăn cơm trưa.
Thời điểm dùng bữa, Vân Trân mới biết, Ngụy Thư Tĩnh theo thống lĩnh của bọn họ tới đây mừng thọ Ninh Vương. Thống lĩnh gặp được mấy lão hữu, Ngụy Thư Tĩnh liền tranh thủ mang vài thứ tới cho nàng.
...
Chờ bọn họ cơm nước xong, nha hoàn cùng bà tử lén ra ngoài chơi mới trở về.
Một mình Vân Trân canh giữ cả buổi sáng, bọn họ đương nhiên cũng cảm thấy ngại để nàng tiếp tục canh giữ buổi chiều.
Vân Trân không có gì làm, liền quyết định dẫn Ngụy Thư Tĩnh đi dạo trong vương phủ.
Vì không muốn chọc phải phiền phức, nàng cố gắng chọn đi những nơi ít người.
Kết quả không ngờ, thế mà ở gần Thấm Viên gặp được Thấm phu nhân và Lưu Vân Bạch.
Vân Trân vốn định kéo Ngụy Thư Tĩnh tránh đi, nhưng vẫn bị Lưu Vân Bạch phát hiện.
Thấy bọn họ nhìn qua, Vân Trân không thể không chào hỏi.
“Nô tỳ gặp qua phu nhân, gặp qua Lưu công tử.” Vân Trân hành lễ.
Thấm phu nhân gật đầu với nàng, xoay người rời đi.
Vân Trân không khỏi nghi hoặc.
“Sao các ngươi lại ở đây?” Lúc này, Lưu Vân Bạch hỏi. Rất rõ ràng, hắn muốn hỏi chính là hai người Vân Trân và Ngụy Thư Tĩnh.
“Vậy tại sao Lưu công tử lại ở cùng Thấm phu nhân?” Vân Trân không trả lời, mà hỏi lại.