“Một mạng đổi một mạng...” Vân Trân lẩm bẩm, “Con có thể...”
“Trong thiên hạ cũng chỉ có con có thể.” Nói tới đây, Độc Thủ Y Tiên cũng không muốn giết giếm, “Muốn giải Từ Bi Độ trong người Lục điện hạ, vậy chỉ có thể lấy mạng đổi mạng, phải cần có người thay hắn nối lại mạng sống. Mà người đó, những người khác không thể, cả thiên hạ này, người có thể cứu hắn cũng có con.”
“Con...”
“Đúng vậy, con.” Độc Thủ Y Tiên gật đầu, “Nói đến cũng thật khéo. Từ Bi độ này vốn không có thuốc giải. Nhưng cố tình, con và Lục điện hạ đã từng gieo tình nhân cổ, phàm là hai người gieo tình nhân cổ, cho dù đã nghĩ cách hóa giải, giữa hai người cũng có chút liên hệ người ngoài biết. Mà sự liên hệ này... Cố tình biến thân thể từng nuôi mẫu cổ như con thành thuốc giải tốt nhất cho hắn.”
“Con phải làm thế nào? Sư phụ, con phải làm thế nào mới có thể cứu chàng?” Vân Trân vội hỏi.
Thời điểm bọn họ bị Đức Phi ép gieo tình nhân cổ, không ngờ sẽ có một ngày như vậy.
Xem ra, đây đều là duyên phận.
Duyên phận chú định mệnh của Triệu Húc chưa hết, chú định nàng có thể cứu hắn.
“Lấy độc trị độc. Trước dẫn máu của hắn vào người con, cơ thể con đã từng nuôi mẫu cổ, tử cổ mẫu cổ để lại hơi thở sẽ khiến máu chảy vào cơ thể con thay đổi, trở thành thuốc giải Từ Bi Độ. Chờ thuốc giải tạo thành, liền đút máu của con cho hắn uống. Sau khi uống xong, hắn sống, nhưng độc Từ Bi Độ sẽ dời sang người con, con sẽ... Sống không được lâu nữa...”
“Con có thể sống bao lâu?” Vân Trân hỏi.
“Ba năm.” Độc Thủ Y Tiên lắc đầu, “Dù sư đồ chúng ta y thuật có cao minh đến đâu cũng là người thường. Con phải suy nghĩ cho kỹ.”
Vân Trân cúi đầu. Lần nữa ngẩng đầu lên, nàng nhìn Độc Thủ Y Tiên trước mặt, cười nói: “Sư phụ, không cần nghĩ. Người biết, con muốn cứu chàng mà.”
“A...” Độc Thủ Y Tiên thở dài.
Ông biết.
Ông biết.
Cho nên vừa rồi ở trước mặt mọi người, ông mới không muốn nói ra cách giải độc.
Nhưng rốt cuộc, rốt cuộc vẫn bị nàng biết.
“Làm vậy, đáng sao?” Độc Thủ Y Tiên hỏi.
Vân Trân nhẹ giọng: “Xem ra lúc trước, chàng gạt Đức Phi, cầu xin người đổi tử cổ mẫu cổ, người cũng hỏi chàng vấn đề như vậy. Con nghĩ, đáp án của con và chàng giống nhau.”
...
Độc Thủ Y Tiên biết, nhiều lời cũng vô ích.
Tính tình của đồ nhi này nhìn có vẻ ngoan hiền, nhưng trong xương cốt lại có chủ kiến hơn bất cứ ai. Chuyện một khi đã hạ quyết tâm, ai cũng không cản được.
Huống chi lần này, người nọ đang đứng trước ranh giới sống chết.
...
Vân Trân quay về Càn Nguyên Cung, nói với Đức Phi, Triệu Húc được cứu rồi.
Đức Phi nghe xong, rất cao hứng.
Có điều, Vân Trân lại đưa ra một yêu cầu, hi vọng Đức Phi có thể che giấu quá trình cứu chữa, đặc biệt là Triệu Húc! Cho dù sau này hắn tỉnh lại, dò hỏi, cũng không được nói nàng ra, chỉ nói sư phụ nàng Độc Thủ Y Tiên nghe tin nên tới, cứu hắn.
Đức Phi nghe yêu cầu kỳ quái này, không khỏi nghi hoặc.
Nhưng Vân Trân muốn giấu Triệu Húc chuyện này, bà ta vui mừng còn không kịp.
Không cần suy nghĩ, Đức Phi liền đồng ý.
Đức Phi đồng ý rồi.
Vậy phải nhanh một, nhân lúc còn có thể khống chế, giải độc cho Triệu Húc.
...
Ba ngày sau, tất cả đều đã chuẩn bị ổn thỏa.