Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 302: Chương 302: Kết quả giám định




Vân Trân hành lễ với Tô trắc phi ngồi đối diện.

Tô trắc phi liếc nhìn nàng, chỉ cái bàn bên cạnh: “Cái hộp bên trên, mở ra xem.”

Vân Trân đáp “Vâng”, sau đó đi đến trước bàn, cẩn thận cầm hộp gấm lên. Sau khi mở ra, bên trong thế mà là một gốc thực vật màu đỏ nàng chưa bao giờ nhìn thấy.

“Nương nương, đây là gì?” Vân Trân nghi hoặc nhìn Tô trắc phi.

Tô trắc phi không trực tiếp trả lời vấn đề của nàng, mà hỏi: “Ngươi còn nhớ ta từng hỏi ngươi trên đời này có cách nào kiểm chứng quan hệ thân thích của hai người không?”

Tô trắc phi nói xong, Vân Trân mở lớn hai mắt, khiếp sợ nhìn chằm chằm gốc cây trong hộp: “Chẳng lẽ đây là...”

“Không sai.” Tô trắc phi gật đầu.

Lúc trước nàng ta từng nhắc với Tô trắc phi, trong truyền thuyết có một loại thảo dược có thể, nhưng, chưa ai từng thấy loại thảo dược đó. Không ngờ, thế mà Tô trắc phi cũng tìm được!

“Trước đó ta đã phái người hỏi thăm Độc Thủ Y Tiên, quả thật có phương thuốc này, hơn nữa còn sai người mang về.” Tô trắc phi lại hỏi, “Hiện giờ, ta giao thảo dược cho ngươi, hạn ngươi trong vòng ba ngày chế ra phương thuốc. Ba ngày sau, ta sẽ đưa ngươi máu của người cần kiểm chứng. Đến lúc đó, ngươi hãy thay ta kiểm chứng!”

Vân Trân ôm hộp gấm, ngưng trọng gật đầu: “Vâng, nô tỳ lĩnh mệnh.”

...

Vân Trân cầm hộp gấm cùng phương thuốc rời khỏi viện của Tô trắc phi.

Rõ ràng trước khi tới còn thấy mùa hè nóng bức.

Nhưng hiện giờ lại cảm thấy tay chân lạnh lẽo.

Tô trắc phi muốn kiểm tra ai?

Bà ta tốn nhiều sức lực như vậy, không tiếc sai người tìm được thảo dược “trong truyền thuyết” cũng phải kiểm chứng!

Điều này chứng minh, thân phận của hai người kia nhất định không đơn giản.

Sẽ là ai đây?

Trong mơ hồ, nàng dường như cảm nhận được bão táp ở phía trước.

Ngày thứ ba, Tô trắc phi lần nữa triệu kiến nàng, hỏi nàng nghiên cứu thế nào rồi.

“Hiện giờ đã có tám chín phần nắm chắc.” Vân Trân nói, “Có điều phương thuốc này sư phụ của nô tỳ cũng chưa từng thí nghiệm, cho nên...”

“Không sao!” Tô trắc phi xua tay, “Ngươi cứ chuẩn bị đi! Tối nay, ta sẽ sai người đưa máu qua!”

...

Buổi tối, Tô trắc phi tự mình đến.

Bích Diên canh giữ bên ngoài, Tô trắc phi và Vân Trân đứng trong phòng.

Giữa bàn đặt những thứ cần cho đêm nay.

Vân Trân kiểm tra một lần, Tô trắc phi gật đầu với nàng: “Bắt đầu đi!”

“Vâng.”

Kế tiếp, nàng theo từng bước trong phương thuốc mà tiến hành.

Khoảng hai canh giờ sau, Vân Trân dừng lại.

“Kết quả thế nào?” Tô trắc phi lập tức hỏi.

Vân Trân cho đáp án khẳng định.

Nàng vừa dứt lời, sắc mặt Tô trắc phi liền trở nên âm trầm.

“Việc tối nay, không được tiết lộ ra ngoài một câu! Nếu không, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!” Tô trắc phi lạnh giọng. Nói xong, bà ta vội vàng cùng Bích Diên rời đi.

Tô trắc phi đi rồi, một mình Vân Trân ngồi trước bàn nhìn chằm chằm hai chén máu.

Rốt cuộc là ai?

Người Tô trắc phi muốn kiểm chứng rốt cuộc là ai?

Mặc kệ là ai, thoạt nhìn đều không phải kết quả Tô trắc phi muốn thấy.

Kẽo kẹt!

Lúc này, Hắc đại nhân đẩy cửa sổ khép hờ, từ bên ngoài tiến vào. Nó nhảy lên bàn, muốn duỗi móng chơi với cái ly.

Vân Trân vội đuổi nó đi: “Đây không phải thứ cho ngươi chơi.”

Nói xong, nàng vội thu dọn đồ trên bàn, thuận tiện cất dược thảo màu đỏ vào ngăn tủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.