Bên phía Vũ Vương Triệu Kỳ vẫn chưa có manh mối mới.
Triệu Kỳ có thế lực, lời chứng của quan viên Lễ Bộ, bản thân Triệu Kỳ cũng có động cơ...
Nhưng cố tình Vân Trân cảm thấy trong đây vẫn còn huyền cơ nàng chưa nghĩ thấu.
Phong cách giết người này kỳ thật không giống cách làm việc của Triệu Kỳ, thậm chí có thể nói là không giống cách làm việc của nam nhân. Ví dụ như lợi dụng vụ án của đệ đệ La Chước, từng bước dụ hoặc La Chước giết Tử Thị ngay tại hôn lễ của nàng ấy và Chiến Sơn Hà...
Lựa chọn ngay khoảnh khắc Tử Thị sắp có được hạnh phúc, khiến nàng ấy mệnh tang hôn lễ.
Thủ đoạn ngoan độc này càng giống của một nữ nhân, một nữ nhân vì ghen ghét mới có thể làm ra được.
Vân Trân không phải người kỳ thị giới tính.
Nhưng theo suy đoán của nàng, từ lúc nàng bắt đầu hoài nghi sau lưng chuyện này có kẻ khác, đến bây giờ điều tra tới Triệu Kỳ, nàng cứ cảm thấy hung thủ đứng sau hàng loạt chuyện này càng giống một nữ nhân.
Có lẽ chỉ có nữ nhân mới hiểu nữ nhân.
Chỉ có nữ nhân mới càng hiểu tâm trạng oán hận cùng đố kỵ của La Chước đối với Tử Thị. Chỉ có La Chước ra tay mới càng khiến người ta tin phục.
Trong đây khẳng định vẫn có chỗ bị bọn họ xem nhẹ.
Nhưng hiện tại, bên phía Vũ Vương tạm thời không có manh mối mới. Trước mắt, chỉ đành chờ tin tức bên giang hồ, xem bên đó có manh mối gì không.
...
Có một buổi tối, Vân Trân mới thấy Tử Thị.
Tử Thị ở trong giấc mơ của nàng luôn nói mình chết không nhắm mắt, cứ chết như thế vô cùng đáng sợ.
Vân Trân từ trong ác mộng bừng tỉnh, cả người đã ướt đẫm mồ hôi.
Triệu Húc cũng tỉnh theo nàng, hỏi nàng sao thế.
Vân Trân không biết trả lời thế nào, hình dung cảnh trong mơ ra sao.
Lúc sau, Triệu Húc vẫn luôn ôm nàng.
Mãi đến khi hơi thở của nàng đều đều, hắn mới ngủ.
Sau đó, giấc ngủ ban đêm của Vân Trân ngày càng kém.
Ban đầu, nàng làm bộ ngủ, hoặc uống ít thuốc hỗ trợ, muốn gạt Triệu Húc. Nhưng đến cuối cùng, nàng phát hiện không được, mà mỗi đêm Triệu Húc đều ngủ chung với nàng, chuyện nàng không ngủ ngon rất khó giấu được Triệu Húc.
Tới mùa thu, Vân Trân đã gầy đi không ít.
Triệu Húc đau lòng.
Vân Trân cũng thấy tự trách.
Nhưng từ ác mộng đêm đó, mỗi đêm Tử Thị đều xuất hiện trong giấc mơ của nàng, hoặc là nói nàng ấy chết không nhắm mắt, hoặc là nói nàng ấy không bỏ được Chiến Sơn Hà...
Vân Trân biết đây là tâm bệnh, muốn chữa khỏi, cách duy nhất là tìm ra hung thủ thật sự.
...
Chỗ trà xá rốt cuộc cũng có tin tức.
Lần này, người tới gặp nàng là Hữu hộ pháp.
“Ta nghe người bên dưới nói ngươi đang tìm loại thuốc này? Sau khi có tin tức, ta liền tự mình tới đây một chuyến.” Hữu hộ pháp nói với Vân Trân.
“Ngươi vất vả rồi.” Vân Trân gật đầu, “Có manh mối gì sao?”
“Ừ.” Nói xong, Hữu hộ pháp đưa cho Vân Trân một phong thơ.
Vân Trân nhận lấy, mở ra. Thời điểm đọc, ngón tay run lên nhè nhẹ. Đọc xong một lần, nàng lại đọc lướt thêm lần nữa, cung mày nhíu chặt.