“Cụ thể là thứ gì, thứ lỗi ta không thể nói.” Hữu hộ pháp nói, “Hôm nay ta tới tìm cô nương chỉ là muốn nhắc nhở một tiếng, gần đây trong cung chỉ sợ sẽ không an toàn, mong cô nương chú ý nhiều một chút.”
Thì ra sau khi Vân Trân rời khỏi U Minh giáo, trong giang hồ đột nhiên có thêm một tà giáo tên Xích giáo.
Không ai biết Xích giáo kia có lai lịch gì, chỉ biết sau khi nó xuất hiện liền khuếch trương địa bàn. Ban đầu Xích giáo chỉ là một phái nhỏ ở Tây Bắc, nhưng trong mới trong hai tháng ngắn ngủi, nó đã là bá chủ cả vùng Tây Bắc.
Thế lực của U Minh giáo vốn ở Tây Nam, vốn tưởng hai phái xa nhau, mọi người nước sông không phạm nước giết. Kết quả không ngờ, Xích giáo kia dã tâm bừng bừng, sau khi thế lực lớn mạnh, mục tiêu tiếp theo chính là U Minh giáo.
Người của Xích giáo vài lần tấn công U Minh giáo không thành, giáo chủ của họ liền đứng ra đánh cược với Lệ Vô Ngân.
Nói rằng trong cung có một món đồ là tín vật, ai có thể lấy trước, kẻ đó chính là bá chủ giang hồ, từ nay về sau, mọi người phải nghe theo hiệu lệnh của người nọ.
Không biết vì lý do gì, Lệ Vô Ngân đồng ý lời khiêu chiến này.
Sau đó không biết ra sao, chuyện này càng truyền càng đi xa.
Đầu tiên chỉ có những môn phái nhỏ ngon ngoe rục rịch, muốn nhân cơ hội này lộ mặt trong giang hồ, sau đó, đủ vai hề nhảy nhót hóa trang lên sân khấu. Có người xem náo nhiệt, có kẻ muốn thừa nước đục thả câu.
Đến hiện tại, ngay cả chính đạo cũng bị cuốn vào, tình thế ngày càng không thể khống chế.
...
“Vân Trân, vừa rồi ngươi đi đâu vậy? Sao ta vừa xoay người lại đã không thấy ngươi đâu?”
Vân Trân rời khỏi khách điếm, đi không bao xa liền gặp lại cung nữ cùng phòng.
“Người đông quá, ta cũng không tìm được ngươi, nên dừng chân bên cạnh.” Vân Trân nói.
“Thôi không sao. Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta đi tìm Chưởng Thiện thôi.” Cung nữ phất tay.
Hai người họ tới nơi đã hẹn.
Đợi một lúc, cuối cùng cũng chờ được Chưởng Thiện.
Vân Trân phát hiện Chưởng Thiện đã đổi hoa tai.
Có điều, sau khi vào Ty Thiện Ty, nàng luôn cẩn tuân nguyên tắc “Không nhìn nhiều không nói nhiều không hỏi nhiều“. Cho nên dù hoa tai Chưởng Thiện đã đổi, nàng cũng không muốn hỏi nguyên nhân.
...
Chạng vạng, bọn họ hồi cung.
Chưởng Thiện dẫn các nàng đi bàn giao nhiệm vụ, rồi ai về phòng nấy.
Trên đường về phòng, các nàng gặp mấy cung nữ. Không biết từ đâu, họ nghe nói về cảnh tượng Cổ Tát Vương vào kinh, lại biết Vân Trân và cung nữ cùng phòng hôm nay ra ngoài, liền tới hỏi xem lời đồn có phải sự thật hay không.
Khoảnh khắc nhìn thấy Cổ Tát Cưu, cung nữ đã bị gã khuynh đảo.
Hiện tại, khó tìm được mấy người “cùng hứng thú”, nàng ấy cũng không che giấu, hưng phấn chia sẻ.
Vân Trân nói mình hơi mệt, nên rời đi trước.
...
Tiệc mừng thọ của hoàng đế, công chúa chiêu thân, sứ thần phiên vương vào kinh... Cùng vụ cá cược ở giang hồ.
Tất cả đến cùng một lúc.
Trong lòng Vân Trân có chút bất an, luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
...
Nhưng Vân Trân hoàn toàn không ngờ, bất an trong lòng nàng thế mà ứng nghiệm với Thịnh Lang Hoàn.
Lần nữa gặp lại Thịnh Lang Hoàn là ở Tử Vân Cung.
Tử Vân Cung là cung điện hiện giờ Thịnh Lang Hoàn ở.
Trước đó không lâu, nàng ấy đột nhiên được sủng ái. Hoàng đế đưa nàng ra khỏi lãnh cung, chỉ thị tẩm một đêm, liền trực tiếp từ tài tử tấn phong tiệp dư.
Hiện tại, nàng ấy đã không còn là Thịnh Tài Tử, mà là Thịnh Tiệp Dư đang đứng đầu ngọn gió của hậu cung.