“Phân phó xuống, tiến hành theo kế hoạch ban đầu, không thay đổi.” Thật lâu sau, giọng của Lưu Vân Bạch vang lên.
“Vâng, thuộc hạ hiểu rồi.” Nha Sát đáp.
...
Nha Sát lui xuống.
Lưu Vân Bạch nâng ly rượu trong tay, một hơi uống cạn.
Nếu cục diện hiện tại đã rơi vào bế tắc, vậy hắn lại đẩy một cái, khiến trò hay này càng trở nên thú vị.
...
Mấy ngày nay Triệu Húc không hề an ổn.
Chuyện nạn tuyết phương Nam cần xử lý.
Mà chuyện của Vân Trân cũng cần giải quyết.
Tâm trạng đè nén, trên miệng mặt nổi bóng nước.
Người bên cạnh thấy hắn như vậy, nơm nớp lo sợ. Rất nhanh, tin tức này liền truyền tới Chiêu Đức Cung, cũng truyền tới tai Liễu Trản Anh.
“Gần đây chắc điện hạ làm việc quá vất vả.”
Quả Nhi đứng bên cạnh hầu hạ Liễu Trản Anh: “Nương nương, có cần nô tỳ đi bảo phòng bếp làm chút đồ ăn thanh đạm cho điện hạ không?”
Từ chùa Kỳ Sơn trở về, Quả Nhi được Đức Phi điều tới hầu hạ Liễu Trản Anh.
Vì là người Đức Phi đề bạt, thân phận địa vị đương nhiên không giống những cung nữ khác.
“Ừ, phân phó xuống đi.” Liễn Trản Anh gật đầu.
Hiện tại, bụng nàng đã mấy tháng, dần lớn lên, cho dù mặc xiêm y rất dày nhưng vẫn có thể nhìn ra được dưới lớp y phục đang có một sinh mệnh nơi.
Quả Nhi đáp “Vâng”, liền muốn lui xuống.
Thời điểm tới cửa, Quả Nhi vừa lúc thấy có một cung nữ từ bên ngoài tiến vào.
“Ai đó?” Quả Nhi gọi cung nữ kia lại, hỏi, “Vội vội vàng vàng như vậy, mới từ đâu trở về?”
“Quả Nhi tỷ tỷ.” Cung nữ kia hành lễ, “Muội mới từ ngoài cung trở về, trên đường có gặp Liễu Minh Cẩn thiếu gia. Liễu thiếu gia bảo muội trở về hỏi hoàng tử phi khi nào có thời gian, ngài ấy muốn tiến cung vấn an hoàng tử phi. Muội sốt ruột bẩm báo cho nên hơi vội vã, thiếu chút đụng trúng Quả Nhi tỷ tỷ, xin lỗi.”
“Thì ra là Liễu thiếu gia.” Quả Nhi cười gật đầu, “Ngươi mau đi đi. Hoàng tử phi chắc là không có việc gì, muộn một chút sẽ ngủ trưa. Liễu thiếu gia là ca ca của hoàng tử phi, hoàng tử phi có lẽ sẽ đồng ý.”
“Một khi đã vậy, muội đi trước.” Nói xong, cung nữ vội cáo từ.
Chờ cung nữ rời đi, xung quanh không còn ai khác, chỉ còn mỗi Quả Nhi.
Nụ cười trên mặt Quả Nhi dần biến mất, đôi mắt vốn mang theo ý cười giờ phút này cũng chứa đầy hoài nghi.
Liễu nhị thiếu gia là đường huynh của hoàng tử phi.
Theo nàng biết, quan hệ giữa hai người vẫn luôn rất tốt.
Nếu Liễu nhị thiếu gia muốn tiến cung gặp hoàng tử phi, hà tất phải mất công nhờ cung nữ chuyển lời? Trực tiếp tới gặp không phải được rồi sao?
Chẳng lẽ còn có chuyện gì nàng không biết?
Nghĩ đến đây, Quả Nhi híp mắt.
...
Sau khi nghe cung nữ bẩm báo, Liễu Trản Anh trả lời thế nào, tạm thời mặc kệ.
Nhưng bay ngày sau, Liễu Minh Cẩn tiến cung.
Tiến cung cùng hắn còn có một nam nhân.
Nam nhân kia vóc dáng cao lớn, mày kiếm mắt sáng, vừa nhìn liền biết từng sống trên sa trường. Nếu là người không có định lực bất cẩn nhìn thẳng vào đôi mắt kia, chỉ sợ sẽ bị dọa cho nhảy dựng.
Quả Nhi hỏi thăm một chút, mới biết được thân phận của người kia, nghe nói là con nuôi của Trấn Bắc Hầu, hiện giờ là đại tướng quân của Trấn Bắc quân, tên Chiến Sơn Hà.
...
Vân Trân bị “giam lỏng” ở Hoa Thanh Cung, không hề hay biết chuyện Liễu Minh Cẩn và Chiến Sơn Hà tiến cung.