Cùng Sa Đọa Chi Chủ Yêu Đương

Chương 16: Chương 16: Không gian sương xám




Editor: Thẩm Huỳnh.

[Chúc mừng người chơi Cố Cửu vượt qua phó bản “Thôn nguyền rủa“.]

Cố Cửu chớp mắt, phát hiện bản thân bị giam trong không gian vô tận màu xám, trừ cô ra chẳng còn ai khác. Âm thanh máy móc vang lên trong não bộ giống hệt với âm thanh cô nghe được khi bị kéo vào thôn Thanh Sơn.

Đó hẳn là hệ thống phụ trách người chơi của thế giới Chư Thiên.

[Bắt đầu kết toán tích phân người chơi nhận được...]

“Cậu là hệ thống?” Cố Cửu mở miệng hỏi.

Âm thanh tích tích tính toán tích phân người chơi nhận được chợt dừng lại, giây tiếp theo một giọng nói đáng yêu non nớt vang lên: [Đúng vậy! Chào người chơi Cố Cửu, tôi là hệ thống số 387 thuộc thế giới trò chơi Chư Thiên, phụ trách quản gia cho ngài.]

“Cậu phụ trách bao nhiêu người chơi?”

[Không nhiều lắm, gần một trăm.]

Cố Cửu bĩu môi: “Gần trăm còn bảo không nhiều? Tôi nghe nói hệ thống chỉ cần chịu trách nhiệm theo sát một người chơi là được, cậu phán xuyến nhiều người như vậy... Không phải hệ thống gà mờ đấy chứ?”

Cố Cửu nào phải newbie gì cũng không biết, cô đào được không ít thông tin từ miệng anh Mập rồi.

Dựa theo lời giải thích của anh Mập thì hệ thống giống với người đại diện trong showbis, người đại diện kim bài chỉ chịu trách nhiệm dẫn dắt một nghệ sĩ đỉnh cao, không ai có thể dao động địa vị của họ. Tương tự, hệ thống sịn sò chỉ cần nắm giữ một người chơi hàng cao thủ là được, hệ thống nào “trông trẻ” càng nhiều thì chứng tỏ cấp bậc của nó càng thấp, năng lực cùi mía.

Giọng nói trẻ con kinh ngạc: [Sao cô biết?]

Câu này biến tướng khẳng định nó là một hệ thống rất gà.

Cố Cửu xua tay: “Cái này nói sau...”

[Không được, hiện tại tôi phải đính chính lại.] Hệ thống bé bỏng cực kì kiên trì với danh tiếng của bản thân: [Tôi rất giỏi đấy nhé, thậm chí tôi còn từng dẫn dắt người chơi cao cấp cấp S, cô từng nghe đến Phỉ Âm Áo Đỏ chưa? Trước kia cô ấy do tôi phụ trách đấy, còn nữa, Vương Giả Ảo Ảnh, hiện tại anh ta là đại lão cấp S, cũng từng là người của tôi...]

“Đã từng.” Cố Cửu cười nhạo không chút nể nang: “Anh hùng đâu ai nhắc lại quá khứ, hiểu không?”

Giọng nói trẻ con nghẹn ngào, thiếu chút nữa bị cô đả kích đến khóc toáng chạy mất. Hiện tại người mới đều khó chơi vậy sao?

“Hơn nữa tôi chưa từng nghe danh mấy người cậu nhắc đến, tôi là người mới đấy, nhớ chứ?” Cố Cửu tốt bụng nhắc nhở hệ thống.

Hệ thống bé con hít hít mũi, đã lâu lắm rồi nó mới bị tân thủ chọc tức suýt khóc.

Cố Cửu chẳng mảy may cảm giác tội lỗi khi bắt nạt con nít, cô thong thả nói: “Trước hết cậu hãy giải thích cho tôi biết vì sao tôi lại bị chọn thành người chơi của thế giới trò chơi Chư Thiên?”

Không biết từ lúc nào, tiết tấu cuộc hội thoại giữa người chơi và hệ thống đã bị Cố Cửu điều khiển.

Hệ thống nào dám giấu, nó ngoan ngoãn trả lời: [Cô là linh thức giả, tất cả những ai trong thế giới vô biên thức tỉnh thành linh thức giả đều sẽ thành người chơi của Chư Thiên giới.]

Linh thức giả?

Cố Cửu nghĩ thầm, hẳn là từ khóa mà anh Mập định nói, chỉ có người chơi thuận lợi vượt qua phó bản đầu tiên và trở thành người chơi chính thức mới có tư cách được hệ thống giải đáp.

“Có rất nhiều linh thức giả sao?”

[Không đâu, linh thức giả rất hiếm có.]

Cố Cửu nhướn mày, tỉnh bơ nói: “Chẳng trách tôi mạnh đến thế.”

Hệ thống bị cô châm chọc cầm lòng không đậu phũ lại: [Tuy hiếm có nhưng không phải số lượng nhỏ đâu nhé! Hơn nữa thức tỉnh thành linh thức giả không có nghĩa là mạnh lên, linh thức chỉ cung cấp cho người phàm một con đường dẫn lối thôi, giống như người tu tiên vậy, chỉ có nhân tài mang trong mình linh căn mới có thể tu tiên nhập đạo. Đối với người phàm các cô, thức tỉnh linh thức, trở thành người chơi Chư Thiên giới là điều kiện tiên quyết.]

Cố Cửu cười nhạo: “Nói như thể rất nhiều người mong ngóng được trở thành người chơi vậy đó.” Không đợi hệ thống phản bác, cô hỏi ngay: “Có thể lựa chọn rời khỏi không?”

Hệ thống câm nín: [Không được.]

“Vì sao?”

Có lẽ vấn đề này được nhiều người chơi hỏi nên hệ thống trả lời ngay: [Bởi vì nếu linh thức giả không trở thành người chơi và vào tiểu thế giới rèn luyện thì lực lượng trong cơ thể bọn họ sẽ bị rối loạn, không chỉ mất mạng mà còn làm rối loạn sự cân bằng ổn định của thế giới họ đang sống, khiến thế giới đó gặp phải tai ương.]

[Ví dụ như đôi mắt của cô, cô mắc chứng rối suy giảm thị lực bẩm sinh là bởi linh lực bị rối loạn! Nếu cô không trở thành người chơi thì chẳng bao lâu nữa cô sẽ mù hoàn toàn, thậm chi khi cô chết đi, thân nhân bạn bè thường xuyên tiếp xúc với cô sẽ bị ảnh hưởng, từng người một tử vong...]

Cố Cửu im lặng lắng nghe không ngắt lời.

Hệ thống thấy cô ngoan ngoãn hơn nên không đành lòng phũ tiếp, an ủi cô: [Thật ra thì cô đừng quá lo lắng, cô rất có thiên phú, chỉ mới chơi phó bản đầu tiên mà đã thức tỉnh được huyết mạch đại yêu quái --- thân thể Thiên Yêu, móng vuốt yêu nữ là vũ khí sắc bén ức chế tà vật, tôi kì vọng cao vào cô.]

Nói đến đây, hệ thống phấn chấn nhảy nhót. Lâu lắm rồi nó mới gặp được người chơi có thiên phú bậc này. Ngay từ lúc bắt đầu phó bản “Thôn nguyền rủa” là nó đã âm thầm quan sát Cố Cửu rồi lén lút lập bản kế hoạch bồi dưỡng tân thủ, ý định ném cô vào những phó bản hung hiểm nhất, dẫu sao càng nguy hiểm thì thành quả thu được càng nhiều.

Cố Cửu không bị lời hoa mĩ của nó dắt mũi. Cô nói: “Cậu bảo tôi thức tỉnh thân thể Thiên Yêu? Hay nói đúng hơn là chỉ một bộ phận?”

Cô cúi xuống nhìn bàn tay mình.

Dưới ánh mắt chăm chú, móng tay ngắn được cắt gọn gàng đột nhiên dài ra mất centimet, đỏ thắm như máu, người ngoài nhìn vào có khi tưởng cô là ma nữ.

Hệ thống: [...À thì, bởi cô mới vừa vào thế giới trò chơi nên thực lực còn yếu kém, có được móng tay yêu nữ là tốt lắm rồi. Chờ ngày nào đó cô biến thành đại lão cấp S chắc chắn sẽ thức tỉnh toàn bộ thân thể Thiên Yêu.]

Cố Cửu cười ngâm ngâm, thế nên “thân thể Thiên Yêu” gì đó là do hệ thống bịa ra lừa cô phỏng?

[Đâu thể tính là lừa gạt được, dù sao móng vuốt yêu nữ chính là một phần của huyết mạch Thiên Yêu mà.] Hệ thống ngập ngừng bao biện. Nó sợ cô không tin, bèn nỗ lực giải thích thêm: [Tuy người chơi đều là linh thức giả nhưng phải ai cũng may mắn có được năng lực đặc thù, đa phần là người thường. Bọn họ từng bước vào tiểu thế giới thăng cấp, tăng thực lực của bản thân...]

Cố Cửu cụp mắt, nhìn móng tay khôi phục như cũ rồi nói: “Linh thức trong cơ thể chúng tôi tới từ đâu? Vì sao con người lại trở thành linh thức giả?”

Hệ thống nhẹ nhàng đáp: [Vì trước kia các thế giới trong vũ trụ tràn ngập nguyên linh, hay còn gọi là linh khí. Lúc ấy tất cả sinh linh đều tồn tại linh thức làm bọn họ trở nên cường tráng mạnh mẽ. Nhưng sau đó, thời kì mạt pháp đã đến, linh nguyên biến mất, nhân loại biến thành người trần mắt thịt, thẳng đến vài thập niên gần đây linh khí trong vũ trụ sống lại, nhân loại chịu tác động và trở thành linh thức giả...]

“Nếu linh khí trong vũ trụ hồi sinh thì đáng lẽ ra những người có linh thức không bị ảnh hưởng đến cuộc sống hiện thực mới đúng.” Cố Cửu đưa ra nghi vấn.

[Đáng lẽ là thế! Nhưng mà tốc độ linh khí hồi sinh quá chậm, muốn hoàn toàn dồi dào trở lại cần ít nhất mấy vạn năm, mà tinh cầu của các cô không đợi được đến lúc đó, cho nên linh thức giả phải vào trong thế giới trò chơi rèn luyện.]

Cố Cửu nói: “Tôi hiểu rồi, sau khi bị kéo vào thế giới trò chơi thì không thể rời khỏi, chỉ đành tiếp tục vào phó bản, cuối cùng chết trong nơi này, đúng chứ?”

Không hiểu sao hệ thống hơi chột dạ: [Không hẳn là sai.]

Nó phát hiện mình suýt thì mắc bẫy, vội nói: [Cũng đâu chắc chắn là phải chết. Người chơi cao cấp đã đột phá xiềng xích của người phàm, sinh mệnh dài lâu, tốt hơn so với làm một con người tầm thường đúng không? Hơn nữa trong thế giới trò chơi có rất nhiều bảo bối kéo dài tính mạng con người, nếu tương lai có cơ hội cô có thể lấy một ít về cho bà ngoại mình dùng...]

Ánh mắt Cố Cửu trở nên sắc bén: “Ấy vậy mà các người còn rình mò cuộc sống đời tư của người chơi?”

[Đây không phải rình mò! Sau khi các cô thành người chơi tư liệu tự động hiển thị trên hệ thống, chúng tôi có thể xem.] Hệ thống phản bác một cách yếu ớt, giọng nói hơi run rẩy.

Cố Cửu thả lỏng, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

“Vì sao trong thế giới trò chơi mắt tôi không những khôi phục thị lực mà còn nhìn thấy những thứ ma quỷ kia?” Cô chạm vào khóe mắt mình.

[Bởi vì linh thức trong người cô tương đối mạnh, từ lúc sinh ra đã bắt đầu cắn nuốt thị lực của cô, đồng thời đem đến năng lực thông linh. Hơn nữa thế giới trò chơi có lực lượng đặc biệt nên chỉ cần cô đeo kính thì thị lực sẽ khôi phục như người thường.]

“Tôi không cần mắt âm dương, có thể làm thị lực ở thế giới thật của tôi khôi phục không?” Cố Cửu dò hỏi.

[Sợ là không được.} Hệ thống ỉu xìu đáp: [Chỉ khi nào cô có được toàn bộ thân thể Thiên Yêu thì thị lực mới khỏi hoàn toàn.]

Nói đi nói lại chính là phải trở thành người chơi, lăn xả bò lên phía trước, nắm được sức mạnh mới khỏi mắt.

Cố Cửu mở to đôi mắt đen vô hồn, lúc lâu sau chẳng nói gì.

Hệ thống run như cầy sấy nhìn cô, không biết vì lí do gì mà thoạt nhìn Cố Cửu có vẻ dịu hiền nhưng nó thấy cô rất đáng sợ, tốt nhất là không nên chọc cô nổi cáu.

Cố Cửu nói: “Thôi được rồi, hợp tác vui vẻ.”

Hệ thống vui đến mức biến thành một quả bóng tròn vo màu vàng chanh bay lại gần, vươn ra xúc tu bé nhỏ nắm lấy tay cô.

Nó hớn hở nói: [Tôi gọi cô là A Cửu nhé, bạn bè người thân đều gọi cô như thế. A Cửu này, hiện tại cô muốn về thế giới thật hay tới Thành Vô Giới?]

“Thành Vô Giới? Đó là đâu?”

[Đó là nơi dừng chân của người chơi trong Chư Thiên giới.] Hệ thống giải thích: [Chỉ cần người chơi chưa vào phó bản thì có thể chọn tới thành Vô Giới ở tạm. Nhưng trong thành thời gian trôi qua giống với thời gian ở thực tại, ở trong thành bao lâu bên ngoài trôi qua bấy lâu. Còn khi người chơi vào phó bản thì thời gian không ảnh hưởng đến thực tại, lúc vào và lúc ra không kém nhau dù chỉ một giây.]

Cố Cửu lộ vẻ hứng thú, khẽ cười hỏi: “Vào thành Vô Giới có ích lợi gì?”

[Thành Vô Giới có linh khí, người chơi có thể tu luyện. Cơ thể mạnh mẽ thì mới dễ sống sót ra khỏi tiểu thế giới nguy hiểm hơn.] Lời này có ý ám chỉ rất cao.

Tuy Cố Cửu có móng vuốt yêu nữ nhưng thể lực của cô vẫn là tiểu thư mỏng manh yếu đuối, nếu gặp thời khắc nguy hiểm căn bản chạy không nổi.

Cố Cửu nói: “Để sau đi. Tôi muốn về thế giới thật trước.”

Hệ thống ừ một tiếng. Chúng nó làm hệ thống quản gia, chỉ có tác dụng hỗ trợ, không thể thay người chơi quyết định hay thay đổi nguyện vọng của họ.

“Ngoan lắm.” Cố Cửu xoa viên cầu.

[Tôi kết toán tích phân cho cô trước đã.]

[Phó bản thôn nguyền rủa lần này được 1000 tích phân, đạt được quyền mua sắm đạo cụ thôn nguyền rủa.]

[Đạo cụ 1: búp bê nguyền rủa, có thể vì người chơi cản một lần tổn thương do bị nguyền, giá 800 tích phân.]

[Đạo cụ 2: đèn dầu, cháy trong nửa giờ, giúp người chơi thoát khỏi mê chướng của quỷ dữ, giữ vững tỉnh táo, giá 500 tích phân.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.