Sáng hôm sau, khi tỉnh lại, nhìn Tấn An ngủ trong lòng mình, Lê Sương nghĩ mình vừa mới nằm mơ... một giấc mơ vô cùng hoang đường.
Nàng lại... nằm mơ thấy nam tử khinh bạc nàng ngày đó.
Hơn nữa... còn ôm ngủ một lúc!
Lê Sương xoa xoa chân mày, xem ra lần sau nếu hồi kinh, quả thật phải để cho cha nàng sắp xếp một mối hôn sự.
Tay ôm Tấn An còn đang ngủ, trong đầu lại xuất thần suy tính, ở kinh thành công tử nhà nào có thể cùng nàng ngọc diện Diêm La góp thành một đôi đây...
Tốt nhất phải có chút can đảm, nếu không lúc nhìn được nàng giết người lại sợ vỡ mật. Còn phải có chút năng lực, sau này nàng đi đánh giặc còn có thể mang theo hắn lên đường, cho hắn hỗ trợ bày mưu tính kế, nếu như không có đầu óc, vậy thì có cơ bắp cũng được, nàng có thể trực tiếp cho hắn ra trận giết giặc. Thân thế, những thứ này nàng ngược lại không để ý, bởi vì trong kinh thành, có thể cùng nàng môn đăng hộ đối, cũng không đến mấy người...
Hừm, nếu nói như vậy, tên khinh bạc nàng ngày đó...giống như...là cũng có thể...
Bị ý nghĩ trong đầu mình kinh động, Lê Sương ho khan mấy tiếng, ho khan đến mức khiến Tấn An tỉnh.
Tấn An đưa tay nhỏ ra, đụng một cái vào cổ họng nàng, thanh âm nó khàn mới tỉnh : “Họng đau không?”
“Không sao.”Lê Sương ngồi dậy, “Nghỉ ngơi một đêm, ta nên đi đến doanh, nhóc tự đi học huấn luyện thật tốt, phải tránh ngạo mạn coi thường người khác.”
Nàng dạy Tấn An như vậy, là muốn để Tấn An bên cạnh cả đời.
Xem ra, Lê Sương coi nó là một đứa trẻ có thiên phú dị bẩm, nếu không được dạy dỗ thật tốt, tương lại chính là nguy hại của thế gian. Hơn nữa, nếu để nó ở lại Trường Phong doanh, sau này lớn lên, cho hắn trấn thủ biên ải, trấn giữ Phong doanh, nhất định là uy hiếp cực lớn đối với địch quốc.
Tấn An nghe lời, không dây dưa nữa, thành thành thật thật đi ra cửa.
Mấy ngày kế tiếp, Trường Phong trại không giống ngày thường.
Chỉ là Lê Đình đã sắp phải trở về, Lê Sương vốn tưởng nó là đứa em trai yếu ớt, nhất định nháo một trận lên mới chịu rời đi, không ngờ lần này nó không gào không nháo, ngoan ngoãn nói chia tay cùng nàng, cuối cùng chỉ dặn dò nàng cẩn thận, chờ đến ngày trời đông giá rét liền trở về thăm nhà, thăm nó, nhìn cha một chút. Nang nghĩ lần này cho nó một chuyến đi vào bắc thật sự đúng, khiến nó trưởng thành một chút.
Lê Sương đáp ứng lời nó nói, lại nghĩ tới một chuyện, đi qua một bên, kêu lão nô bộc của Lê Đình tới nói chuyện, hai người đều nhỏ giọng nói, những người bên cạnh không ai nghe được, Lê Đình nghịch ngợm chạy tới dò xét một chút, sau đó kinh ngạc hét lớn: “Tỷ, tỷ muốn thành thân rồi?”
Nó vừa hô, trực tiếp đem tâm tư của Lê Sương tuyên bố với công chúng. Lê Sương sắc mặt thản nhiên, chớp mắt, quay đầu nhìn lại, giống như là không nghe thấy Lê Đình vừa rồi kêu lên cái gì vậy.
Bạn cũng sẽ thích
Quyện tầm phương - Hồ Điệp SeBa (Full) by haruhi128
Quyện tầm phương - Hồ Điệp SeBa (Full)
By haruhi128
22K 264
QUỶ VU- CỬU LỘ PHI HƯƠNG by maiphuongNMP
QUỶ VU- CỬU LỘ PHI HƯƠNG
By maiphuongNMP
9K 179
Phù Vân Hoa [Hoàn] - Hoa Ban by ZhouMyTu_LH
Phù Vân Hoa [Hoàn] - Hoa Ban
By ZhouMyTu_LH
46.2K 1.4K
Tác giả: Hoa Ban
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Sư Đồ Luyến, Sủng
Nguồn: hoabanland.wordpress.com
Trạng thái: Hoàn
Cùng Tấn Trường An- Cửu Lộ Phi Hương by WyWy2244
Cùng Tấn Trường An- Cửu Lộ Phi Hương
By WyWy2244
45.3K 1K
Trái tim tôi không có yêu, chỉ có em....
Review ngắn gọn: Nam chính rất chi là táo bạo nhất trong những nam chính của Cửu Lộ Phi Hương mà mình từng đọc. Nữ chính là nữ tướng nên không bánh bèo hoa lá hoẹ, đọc rất chi là sướng. Còn chi tiết thì xin mn đọc truyện nha, nói trước mất vui :D.
Dịch: kaffesua
Beta: Ching Ling
CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - CỬU LỘ PHI HƯƠNG by Anrea96
CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - CỬU LỘ PHI HƯƠNG
By Anrea96
4.5K 47
Văn án :
Trong lòng ta không có yêu, chỉ có ngươi
Nội dung nhãn: Tình hữu độc chung giang hồ ân oán
Tìm tòi từ khóa: Nhân vật chính: Lê Sương, Tấn An ┃ vai phụ: Tần Lan, La Đằng
[HH-Hoàn] Vô Tà - Na Chích Hồ Ly by DiepYGiai
[HH-Hoàn] Vô Tà - Na Chích Hồ Ly
By DiepYGiai
10.7K 169
Tên gốc: 无邪
Tác giả : Na Chích Hồ Ly
Thể loại: Huyền huyễn, Đoản văn
Độ dài : 10c (Hoàn)
Edit : Diệp Y Giai
Nguồn: https://dongnghicac.wordpress.com
TUYẾT THẢO - Cửu Lộ Phi Hương by EllieKim12
TUYẾT THẢO - Cửu Lộ Phi Hương
By EllieKim12
20.5K 397
Không có bắt đầu sẽ không có kết thúc, trời cao nhân từ đối với Tô Mặc, lại tàn nhẫn đối với Tuyết Thảo.
Chỉ có Tấn An bé nhỏ một mực nhìn chằm chằm nàng, Lê Sương quay đầu cho Lê Đình một quyền: “Biến nhanh lên.”
Lê Đình sờ mũi, cũng biết mình nói sai, vì vậy vội vàng lên xe ngựa, trước khi đi còn nhỏ giọng bảo đảm với Lê Sương: “Đệ nhất định hối thúc cha, để cho tỷ lấy được một người cao ráo đẹp trai mà võ công cao cường, đối với tỷ ôn nhu lại nghe lời.”
“Cút.”
Vì vậy một xe ngựa một lái xe, mang tiểu công tử của tướng quân, bánh xe không ngừng lăn.
Lê Sương quay đầu lại:
“Tất cả giải tán. Nên làm cái gì thì làm cái đó.”
Nàng nói một câu, tất cả quân sỹ vội vàng chạy, chỉ có Tần Lan nán lại, giống như thường ngày theo nàng báo cáo mọi chuyện, rũ mi mắt xuống, ra vẻ không có bất kỳ ưu tư nào.
Đêm nay, thiếu đi Lê Đình, trại lính có mấy phần trống trải. Lê Sương cảm thấy cổ họng khô đắng lợi hại, nhớ lại phía nam doanh trại gần Lộc thành có một nơi có suối nước nóng. Ngay trong đêm đó nàng liền cưỡi ngựa, mang theo xiêm áo, không cho ai đi theo, một mình đi ra suối nước nóng, dự định ngâm mình giải tỏa chút mệt mỏi gần đây.
Đánh ngựa qua đoạn đường này tới rừng cây, bên cạnh là suối nước nóng, nước suối thanh lượng, giữa mùa đông nên không có người ra khỏi thành, xung quanh bốn bề cực kỳ thanh tịnh.
Lê Sương buộc ngựa, cởi xiêm áo, bên này nàng vừa xuống nước, chợt thấy sau lưng có tiếng gió động.
Nàng lập tức với lấy quần áo, che ngực lại, quay đầu nhìn, cuối cùng cũng thấy cái người thường xuyên xuất hiện trong mộng của nàng...Hắn đứng dưới nước, cách nàng ba trượng.
Hắn nhìn nàng, không có nửa điểm nguy hiểm.
Hỗn đản! Thật là cái tên háo sắc! Lại nhằm ngay lúc nàng đang tắm rửa xuất hiện! 1
Hắn đi về phía trước hai bước, muốn đến gần nàng một chút. Lê Sương thấy vậy liền mắng:
“Đứng lại! Đừng qua đây.”
Hắn quả thật dừng chân, nhưng lại hỏi: “Vì sao không thể tới?”
Lê Sương dùng quần áo che thân, để kệ cũng không được mà mặc cũng không xong, cứ như vậy cùng người nọ giằng co, nàng trợn mắt nhìn, đối với vấn đề hắn thắc mắc thật không biết phải trả lời sao, đành chửi: “Đồ vô sỉ!”
“Vì sao nói ta vô sỉ?”
“Ta không mặc quần áo, ngươi còn sáp lại gần, sao không vô sỉ!”
Hắn giống như đang suy nghĩ, sau đó nhìn thân thể mình một chút: “Ta cũng không mặc áo, lộ ngực, nàng nhìn ta, chẳng lẽ nàng cũng vô sỉ?”
Hắn mang bộ dạng thành thật hỏi, khiến Lê Sương nổi giận, nàng dứt khoát ngồi xuống suối nước nóng, định mượn nước suối che, ở trong nước mặc quần áo vào. +
Lê Sương vừa định đem quần áo vào trong nước mặc, hắn bỗng nhiên động thân, chớp mắt liền đi đến trước mặt nàng, đem quần áo nàng giữ chặt: “Không thể ngâm quần áo dưới nước.” hắn nói, “Mặc quần áo ướt dễ nhiễm bệnh.”