Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Nghe nói như thế, trong lòng đám người Sở Chước khẽ động.
Bọn họ từ chỗ Huyền Uyên biết được, Huyền Uyên cứu vài bán yêu đều ở trong này, Kim Kô đó là một người trong đó. Nghe nói sau đó cũng là Kim Hô làm chủ, mang Huyền Uyên đi trộm tâm linh thủy, lựa chọn đến Hắc Gai Lâm, cũng là Kim Hô ra chủ ý.
Bé rùa làm một con rùa ngoại lai, lòng không chí lớn, nguyện vọng mỗi ngày đó là ăn uống no đủ đợi chủ nhân cùng lão đại tìm đến nó! Đối với Thiên Hà trừ bỏ ấn tượng đại khái, trong sông Thiên Hà có cái gì nó là hai mắt bôi đen, gì cũng không biết, chọn lọc tự nhiên nghe bán yêu, đi theo đến Hắc Gai Lâm định cư đợi chủ nhân.
Có thể nói, làm một bán yêu, Kim Hô thông minh đến không tưởng tượng nổi, có dũng có mưu, nếu không bị quản chế tại hạn chế bán yêu, chỉ sợ năng lực gây sự của hắn là gấp bội, nói không chừng ngay cả bốn tôn giả trấn sông cũng có thể bị hắn phiên lật.
Sở Chước chưa bao giờ sẽ coi khinh bất luận một người thông minh nào.
Cho dù là làm một bán yêu thực lực thấp lại nhu nhược, cũng như thế.
Kim Hô nhìn ra được trong nhóm người này, làm chủ vẫn là Sở Chước, cho nên hắn đầu tiên hỏi cũng là Sở Chước, từ điểm đó có thể nhìn ra lực quan sát của hắn.
Sở Chước ở khi hắn nhìn chăm chú, mỉm cười, nói: “Ta đại khái biết một ít, tâm linh thủy là một loại linh thủy thuộc tính âm, nghe nói cực kì quý hiếm, Kim Hô công tử có thể đưa nó cho Huyền Uyên, ta cũng vô cùng kinh ngạc.”
Tuy nói bán yêu thực lực thấp, không thể thừa nhận tâm linh thủy, nhưng có thể sử dụng tâm linh thủy dùng làm thứ khác, cũng không nhất định phải đưa cho một con huyền quy.
Kim Hô mặt lộ vẻ cười khổ, nói: “Kỳ thực lúc ấy ta cũng không có biện pháp, cùng với tiện nghi yêu tu khác, không bằng đưa cho huyền quy đại nhân, coi như là trả ân tình nó.”
Sở Chước nga một tiếng, trong lòng cũng không quá tin tưởng.
Nếu lúc trước chưa gặp qua Kim Hô, nàng quả thật cũng tưởng như vậy, dù sao bán yêu quá mức đơn thuần, cho dù Phục Thanh khôn khéo lộ ra ngoài, cũng ít nhiều cũng bảo tồn ngây thơ đơn thuần của bán yêu. Nhưng Kim Hô bất đồng, hắn quả thật cũng đủ thông minh, nàng cũng không tin hắn là vì trả ân cứu mạng của Huyền Uyên mới mang nó đi lấy tâm linh thủy, đây cũng là một nguyên nhân, nhưng cũng không phải là quan trọng nhất.
Kim Hô liếc mắt nhìn Sở Chước một cái, tuy rằng là ở trong nước, như cũ cảm giác được mình mạnh mẽ mà ra một thân mồ hôi lạnh.
Đã thật lâu không có người tu luyện nào có thể cho hắn áp lực lớn như vậy, nữ tu này rõ ràng không làm cái gì, nhưng ánh mắt của nàng, vẫn làm cho hắn cảm thấy nàng nhìn thấu mình làm ra, làm cho hắn nhịn không được cười khổ.
Đối mặt một người tu vi cao mà thông minh, trừ bỏ thẳng thắn ra, không có con đường thứ hai có thể đi.
Kim Hô rất nhanh liền có quyết đoán, tiếp tục nói: “Tin tưởng đại nhân cũng hiểu biết bán yêu chúng ta là như thế nào. Trong sông Thiên Hà, tùy ý có thể thấy được bán yêu, bọn họ coi bán yêu chúng ta trở thành nô lệ, cần lại không coi trọng, khả năng ở trong lòng bọn họ, bán yêu ngay cả là một kiện vật phẩm cũng không bằng. Cũng bởi vì loại thái độ này của bọn họ, cho nên bán yêu cũng dễ dàng biết chuyện của các quý tộc.”
Nghe đến đó, Sở Chước đã hiểu rõ ý tứ Kim Hô.
Đúng như nàng cảm khái lúc trước, bán yêu tựa như người lao động cơ sở trong Thủy Linh Vực, chổ nào cần thì nơi đó có bọn họ. Càng kỳ diệu là, nhóm người tu luyện cũng không coi bọn họ thành một chỉnh thể cần tôn trọng để xem, bán yêu ở trong lòng bọn họ, tựa như một con kiến có thể tùy tiện bóp chết.
Người ở khi làm chuyện trọng yếu, sẽ phòng bị con kiến sao?
Cũng không kỳ quái “con kiến” đều thăm dò bí mật của bọn họ, lại không một ai chú ý. Bọn họ chắc chắn, bán yêu nhát gan không có lá gan làm cái gì.
“Vãn bối trước kia hầu hạ qua một quý tộc Tinh Linh cảnh thành Ấp Châu, từ trong miệng quý tộc đó biết được tâm linh thủy tồn tại. Nghe nói tâm linh thủy này cực kì hiếm có, là quý tộc thành Ấp Châu phát hiện, bọn họ chuẩn bị hiến cho bốn vị tôn giả trấn sông. Vãn bối đố với nơi tâm linh thủy ở có hiểu biết vài phần, mang huyền quy đại nhân vòng một con đường khác, thừa dịp khi yêu tu thủ vệ không chú ý, để cho huyền quy đại nhân trộm tâm linh thủy đi...”
Tình huống kế tiếp, tựa như Huyền Uyên nói, trộm xong tâm linh thủy, Kim Hô quyết định thật nhanh giật dây Huyền Uyên đi Hắc Gai Lâm, ẩn giấu ở trong này, thẳng đến Sở Chước đi tìm đến.
Đám người Sở Chước nghe xong, vì Kim Hô to gan lớn mật màkhông tưởng tượng nổi.
Đây chính là thứ chuẩn bị cho người tu luyện Hóa Thần cảnh, hắn thế nhưng không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, mang một con huyền quy tham ăn cứ như vậy trộm đi. Không chỉ có thành công, còn có thể toàn thân trở ra, một người an toàn núp ở trong rừng Hắc Gai, thờ ơ lạnh nhạt ngoại giới biến hóa.
Xem ra bán yêu cũng không phải là giống như ngoại giới nói, nhát gan lại nhược trí. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
“Ta nghe quý tộc thành Ấp Châu nói, bọn họ chuẩn bị đợi tiết Thủy Linh qua đi, sẽ đưa lên tâm linh thủy. Tiếp qua vài ngày sau, bọn họ hẳn là sẽ phát hiện chuyện tâm linh thủy không thấy, chỉ sợ đến lúc đó...” Kim Hô muốn nói lại thôi.
Chỉ sợ đến lúc đó ngay cả bốn tôn giả trấn sông chờ tiếp thu tâm linh thủy đều phải kinh động, đến lúc đó Thiên Hà nghênh đón rung chuyển có thể nghĩ.
Sở Chước nhìn nhìn bán yêu to gan lớn mật, thấy hắn tuy rằng mặt có chần chờ, lại không nửa phần hối hận mình làm những chuyện như vậy, trong lòng nhịn không được lại cảm thán.
Những người tu luyện đối với bán yêu mình tạo ra không có chút lòng đồng loại, cũng chớ trách lật thuyền ở trong tay bán yêu nhỏ yếu.
Đặc biệt thành Ấp Châu đó, càng phải đối mặt lửa giận bốn tôn giả Hóa Thần cảnh, tình cảnh càng khó có thể chịu đựng nổi.
“Vãn bối cũng không phải là lợi dụng huyền quy đại nhân, chỉ là lúc ấy huyền quy đại nhân vừa đúng lúc ở ngay tại phụ cận, huyền quy đại nhân cũng cần, cho nên...” Kim Hô khẩn trương liếm liếm môi, sợ mấy người Sở Chước hiểu lầm hắn dụng ý.
Hắn quả thật có tâm tư của hắn, nhưng lại không nghĩ tới muốn dùng ở trên người huyền quy cứu bọn họ.
Nay nói cái này với bọn họ, cũng là muốn để cho bọn họ biết Thiên Hà sắp đến rung chuyển, tốt để cho bọn họ chuẩn bị sẵn sàng.
“Các ngươi cũng thật sự là lớn mật.” Mặc Sĩ Thiên Kỳ đánh giá Kim Hô từ trên xuống dưới, thần sắc trên mặt có chút vi diệu, nhịn không được hỏi: “Không phải nói bán yêu nhát gan vô năng sao? Ngươi cùng Phục Thanh cũng không giống à.”
Khuôn mặt Phục Thanh hiện lên vài tia đỏ ửng.
Kim Hô hờ hững không mất cung kính nói: “Tiền bối quá khen, bán yêu tuy là dùng đổi hình đan mạnh mẽ chuyển hóa, nhưng ở trước khi chuyển hóa, tu vi cùng cấp bậc của chúng ta cũng không giống nhau, sau đổi hình cũng sẽ có chút ảnh hưởng, cũng không phải là tất cả bán yêu đều là vụng về như vậy. Vãn bối không biết mình trước khi chuyển hóa là thế nào, đối với cái này cũng không ký ức, nhưng chuyển hóa thành nửa yêu rồi, vãn bối biết vận mệnh bán yêu vốn đã bị không công bằng, vãn bối cũng vẫn chưa hận cái gì, nếu không có đổi hình đan, chúng ta cũng sẽ không có được hình người, có được ký ức cùng cảm tình...”
“Chỉ là, nếu như có thể, vãn bối không hy vọng tương lai có càng nhiều bán yêu giống như chúng ta, trải qua đau khổ. Nếu thế gian không có bán yêu, hẳn là có bao nhiêu tốt?” Kim Hô nhẹ nhàng nói.
Phục Thanh cùng Ưu Từ phía sau hắn nghĩ đến vận mệnh bán yêu trải qua, cũng nhịn không được hốc mắt đỏ lên.
Huyền Ảnh cùng Huyễn Ngu, Hỏa Lân an tĩnh nhìn bọn họ, hiếm khi không nói gì thêm.
Sở Chước và Bích Tầm Châu lúc này cũng nghe hiểu rõ ý tứ của Kim Hô, bọn họ liếc nhau, không nghĩ tới Kim Hô hy vọng là như thế này, mặc dù có chút khó giải quyết, nhưng so với để cho bọn họ thay đổi vận mệnh bán yêu hiện tại thì dễ dàng hơn nhiều lắm.
Kim Hô trực tiếp hy vọng trên thế giới không còn có tồn tại như bán yêu.
Xem thần sắc Phục Thanh, dường như cũng hy vọng như thế.
Sau một lúc lâu, Sở Chước nói: “Ý tứ của ngươi ta hiểu được, chỉ là chúng ta cũng không biết đổi hình đan là luyện chế như thế nào, nếu có thể lấy tới đổi hình đan, thật ra có thể cho A Kỳ nghiên cứu một chút.”
Mặc Sĩ Thiên Kỳ hai mắt sáng ngời, vội vàng nói: “Vạn vật thế gian, tương sinh tương khắc, linh đan cũng là như thế. Đổi hình đan là một loại linh đan, nếu có thể biết rõ ràng đan phương cùng thành phần đổi hình đan, nói không chừng có thể làm cho bán yêu sau biến hóa ít chịu khổ một chút.”
Kim Hô nghe được hai mắt sáng lên, chẳng qua chỉ là trong nháy mắt, hắn hai mắt lại khôi phục ảm đạm.
“Đổi hình đan nắm giữ ở trong tay quý tộc các thủy thành đáy sông Thiên Hà, hàng năm kỳ nước lên Thiên Hà, bọn họ sẽ tìm kiếm một ít yêu thú xinh đẹp chưa mở trí, tập trung chúng nó đến cho ăn đổi hình đan. Yêu thú thành công đổi hình sẽ bị đưa đi các thành, hoặc là bán cho người tu luyện đất liền, đổi hình thất bại, thì quăng chúng nó đến Xích Thủy Vực bên kia, mặc cho bọn hắn tự sinh tự diệt...”
Nói tới đây, trên mặt Kim Hô lộ ra một loại thần sắc chán ghét trộn lẫn thương cảm, hơn nữa càng là chết lặng.
“Các ngươi biết người tu luyện luyện chế đổi hình đan không?” Mặc Sĩ Thiên Kỳ hỏi.
Kim Hô lắc đầu, tiếc nuối nói: “Đổi hình đan lai lịch không rõ, những quý tộc chưa từng lộ ra, vãn bối cũng không thể hiểu hết.”
Sở Chước cùng Bích Tầm Châu lại liếc nhau, đều cảm thấy đổi hình đan này tới có mờ ám.
Bọn họ lại hàn huyên cùng Kim Hô một lát, mặc kệ ai hỏi, Kim Hô đều thành thành thật thật hồi đáp, không có một chút giấu diếm.
Thẳng đến đề tài bày tỏ một đoạn, Kim Hô cùng Phục Thanh mong đợi nhìn đám người Sở Chước, chờ bọn họ cho một đáp án. Đặc biệt Kim Hô, rõ ràng ở trong nước không cảm giác độ ấm, lại sinh sôi từ trong lòng bàn tay cảm giác được mồ hôi nóng ướt át. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don==ChieuNinh
Hắn rất khẩn trương.
Từ chỗ Phục Thanh biết được đám người Sở Chước vì tìm huyền quy mà đến, hắn liền biết cơ hội tới rồi, chỉ là hắn cũng không xác định, mấy người Sở Chước sẽ vì huyền quy làm bao nhiêu, tâm linh thủy đối với bọn họ lại có bao nhiêu. dụ hoặc Thậm chí khả năng, bọn họ được tâm linh thủy rồi, cũng không để bọn hắn vào mắt, lấy rồi lại đi.
Mặc kệ kết quả như thế nào, hắn đã cố hết sức.
Hắn biết mình không thể thay đổi vận mệnh bán yêu, bán yêu sống sót sẽ tiếp tục chịu khổ. Nhưng hắn cảm thấy, nếu bán yêu bị đổi hình đan chế tạo ra chịu khổ, sao không để cho bán yêu từ nay về sau tuyệt tích.
So với làm một bán yêu có linh trí có ký ức, tin tưởng đám yêu thú tình nguyện làm một yêu thú phổ thông không có mở trí, giống như tất cả yêu thú, ở sông Thiên Hà bình thường thản nhiên qua cả đời.
Có lẽ tương lai dưới cơ duyên xảo hợp, có thể lại có được linh trí thì sao?
Không bị đổi chuyển hình, nhóm yêu thú có được vô hạn khả năng. Mà sau khi bị bắt chuyển hình, lại chỉ có kết quả duy nhất trở thành bán yêu.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn xem Sở Chước, lại nhìn xem Phong Chiếu cùng Bích Tầm Châu, âm thầm nuốt miệng nước miếng, nói: “Sở tỷ, không bằng trước lấy chút đổi hình đan cho ta nghiên cứu một chút, cô thấy như thế nào?”
Mọi người quay đầu nhìn về phía hắn.
Khi nhìn xem hắn khẩn trương không thôi, Hỏa Lân là người đầu tiên hưởng ứng: “Rất tốt, việc này liền giao cho ta cùng Huyễn Ngu đi.” Nó cười tủm tỉm nhìn về phía Huyễn Ngu: “Tiểu Ngũ, muội nói đúng không?”
Huyễn Ngu cũng hiểu được bán yêu rất đáng thương, mặc dù có chút sợ hãi, nhưng không cự tuyệt.
Huyền Ảnh tò mò hỏi: “Là muốn đi trong thành cướp sao?”
“Cướp cái gì? Chúng ta là yêu tu có văn minh như vậy, làm sao có thể làm loại chuyện này?” Hỏa Lân mất tự nhiên nói: “Đương nhiên là trực tiếp đi lấy.”
Vậy lúc đó chẳng phải cướp? Huyền Ảnh không hiểu cái này có cái gì khác nhau, hắn nói: “Nếu có cần, đệ có thể hỗ trợ.”
“Huyền Ảnh sẽ không cần đi, để tránh đánh rắn động cỏ.” Sở Chước mở miệng nói: “Việc này liền giao cho Hỏa Lân cùng Huyễn Ngu đi.” Nàng hiểu rõ Hỏa Lân dự tính, hơn nữa thêm một huyễn hồ ly mười đuôi biết ảo thuật, nếu thao tác thật tốt, nói không chừng toàn bộ thành đều để cho các nàng quay lại tự nhiên.
Hỏa Lân cùng Huyễn Ngu cười tủm tỉm ưng thuận.
Tiếp theo Sở Chước lại nói với Bích Tầm Châu: “Tầm Châu ca, ta nơi này cũng có chút chuyện muốn phiền toái huynh.”
Khi Bích Tầm Châu vừa thấy Sở Chước mở miệng, liền biết nàng muốn làm cái gì, rất rõ ràng nói: “Cô nói đi.”
Sở Chước cười cười với hắn, sau đó nói thầm một hồi, giọng của nàng không che giấu, người cùng yêu ở đây đều nghe được rất rõ ràng, trên mặt mấy bán yêu Kim Hô lộ ra thần sắc vừa mừng vừa sợ, Phục Thanh cùng Ưu Từ kích động đến thiếu chút nữa nhịn không được che miệng lại.
Thẳng đến tạm thời an bài xong tất cả mọi chuyện, Sở Chước ôm tiểu yêu thú ghé vào trên đùi nàng đứng dậy, nói với Kim Hô: “Ta nói rồi, chúng ta sẽ giúp ngươi, chúng ta sẽ tẫn cố gắng của mình, nhưng có thể làm bao nhiêu, tạm thời không thể cam đoan với ngươi.”
Kim Hộ vội đứng dậy, cung kính mà nghiêm túc nói: “Cảm ơn, ngài là nhân tu đầu tiên mà chúng ta có thể tinh tường cảm giác được thiện ý, chúng ta rất cảm tạ ngài.”
Sở Chước chớp chớp ánh mắt, phản ứng kịp: “Các ngươi có thể cảm giác được người tu luyện thiện ác?”
Kim Hô hốc mắt ửng đỏ, nhẹ nhàng mà vâng một tiếng, trên mặt thêm vài phần ý cười: “Đúng vậy, đây là thiên phú bán yêu chúng ta, có lẽ là trời cao thương xót chúng ta, để chúng ta chuyển đổi thành nửa yêu, có thể trực quan rõ ràng cảm giác được thiện cùng ác chúng sinh.”
Sở Chước rốt cục hiểu ra, hiểu rõ vì sao những bán yêu này vẫn thích trộm ngắm nàng, thì ra là như vậy.
Mệt nàng lúc trước còn tưởng rằng mình bộ dạng ôn nhu yếu ớt, bị bán yêu coi thành đồng loại đâu? Thì ra là hiểu lầm rồi.
Đã là hiểu lầm, Sở Chước thật ra không để ở trong lòng, cười nói với bọn họ: “Thì ra là như vậy, các ngươi không cần như thế, kỳ thực thế gian này chúng sinh linh ôm chặt thiện ý đối với các ngươi cũng có rất nhiều, giống Hải Thố, còn có những đồng bạn của ta, bọn họ đều đối với các ngươi không có ác ý.”
Kim Hô mỉm cười nói: “Ngài nói đúng, ta biết cũng không phải tất cả người tu luyện đều là ác ý, nhưng ngài bất đồng.”
“Ta bất đồng thế nào? Không phải đều giống nhau sao?” Sở Chước buồn cười hỏi. Dđlequydon&ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng nhìn qua, đều nói: “Chẳng lẽ là vì Sở tỷ thoạt nhìn rất thuần khiết? Huyền Ảnh không phải càng thuần khiết sao?”
“Đúng vậy, Huyễn Ngu cũng là nhát như chuột, các ngươi nhất định sẽ không sợ nàng.”
Huyễn Ngu mất hứng nói: “Muội lớn gan hơn bọn nó.”
Kim Hô mỉm cười, muốn giải thích, lại không biết bắt đầu giải thích từ đâu. Bán yêu thiên phú rất trực quan, bọn họ có thể cảm giác được thiện niệm trên người Sở Chước bất đồng cùng với người tu luyện khác, loại thiện niệm này, có thể làm cho yêu thú theo bản năng lựa chọn tin tưởng nàng.
Nếu không tin nàng, chỉ sợ bên cạnh nàng cũng sẽ không đi theo nhiều yêu tu như vậy.
Kim Hô hiểu rõ trong lòng.
Nói xong, Sở Chước liền cáo từ rời khỏi.
Nàng nói với Kim Hô: “Chúng ta kế tiếp sẽ bề bộn nhiều việc, nếu có chuyện gì, có thể cho chúng ta biết một tiếng.” Nói xong, cho hắn mấy khối truyền âm thạch dấu ấn linh thức của mình.
Kim Hô cung kính tiếp nhận, đưa bọn họ ra cửa.
Ngoài cửa, chỉ thấy bên cạnh Hải Thố cô nương hoạt bát vây quanh mấy con bán yêu, bán yêu khác trừ bỏ ở lại trước vách đá, còn có một ít bán yêu hái quả hồng xuyên ở trong hồng xuyên quả lâm.
Hồng xuyên quả là một trong thức ăn của bán yêu.
Nhìn đến bọn họ, Hải Thố vui thích nhảy đến, trên mặt tươi cười phá lệ sáng lạn: “Nương Huyền quy, ta đều phát đồ người cho bọn hắn, người thật sự là người tốt, còn đưa bọn họ linh đan cùng linh quả, bọn họ đều rất thích đó.”
Nhóm bán yêu vẻ mặt cảm kích nhìn Sở Chước, phụ họa lời Hải Thố nói, liều mạng gật đầu.
Sở Chước cười nói: “Cũng không phải thứ tốt gì, các ngươi nhận lấy là được.” Quả thật không là thứ tốt gì, đều là linh đan cấp thấp Mặc Sĩ Thiên Kỳ trước kia luyện, nagy cả Huyền Uyên cũng không thích gặm nhấm, Sở Chước liền lấy nó làm nhân tình, cho những bán yêu bị thương chưa lành dùng.
Sở Chước bọn họ nói lời từ biệt cùng bán yêu, do Kim Hô, Phục Thanh đưa bọn họ đi ra ngoài.
Kim Hô đưa bọn họ đến ngoài rừng hồng xuyên quả, nhìn Sở Chước muốn nói lại thôi, cuối cùng nhịn không được nói: “Các vị tiền bối, không bằng để cho Phục Thanh đi theo mọi người đi, nàng có vẻ thông minh, đối với Thiên Hà có vẻ quen thuộc, có thể giúp mọi người tìm hiểu tin tức.”
Sở Chước nghĩ đến mạng lưới tin tức của bán yêu, cảm thấy bên người mang theo con bán yêu cũng không tệ, liền đồng ý.
Hết chương 369.