Cùng Trời Với Thú

Chương 124: Chương 124: Thành tích của đội Chiến Huyết




Editor: ChieuNinh

Ấn tượng đầu tiên của Nguyễn Diệu Cầm với Dịch Chấn cũng không tốt.

Dịch Chấn ngũ quan cường tráng, mặc dù không thể gọi là phong thần tuấn lãng, cũng là một loại hình nam tử hán khí khái, nhưng trong thần thái hình như có vẻ âm ngoan, mặt từ tâm sinh, vừa nhìn thì biết không phải là người chính phái.

Nhưng mà, nghe tới Sở Chước uy hiếp trắng trợn, lại nhìn đến phản ứng của Dịch Chấn, Nguyễn Diệu Cầm không khỏi đồng tình với hắn hơn vài phần.

Ngay sau đó, nàng lại phát thêm vài phần kỳ quái, bình thường nhìn Sở Chước xử sự làm người, cũng không giống là người cay nghiệt như thế, nhưng đối với Dịch Chấn này cũng đặc biệt không khách khí, càng không cần phải nói Dịch Chấn chính là người tu luyện Nhân Vương cảnh, tu vi cao hơn Sở Chước nhiều.

Như thế, càng thêm khẳng định Sở Chước không đơn giản.

Dịch Chấn nghiêm mặt nói: “Sở cô nương, ta đã từng nói qua, đã cải tà quy chính, tất nhiên sẽ không lại làm ra loại sự tình này.”

Hiện tại cho hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám ra tay đối với người bên cạnh Sở Chước.

“Thật không? Vậy là tốt rồi.” Sở Chước nhẹ nhàng đáp một tiếng, cũng không quản hắn có phải tức điên hay không, tiếp tục nói: “Nếu chúng ta muốn tiếp tục hợp tác, tất nhiên phải ấn theo quy củ của ta, Dịch công tử thấy thế nào?”

Dịch Chấn có thể nói cái gì? Lại nhìn tiểu yêu thú quỷ dị Sở Chước ôm trong lòng, đang dùng một đôi dị đồng tử giương giương mắt hổ dõi theo hắn, cái loại cảm giác này, tựa như bị một mãnh thú thượng cổ nhìn chằm chằm, sợ hãi cả người.

Chỉ có thể bất đắc dĩ lên tiếng trả lời phải.

Dù sao, từ lúc hắn hạ quyết định quyết tâm đi theo dính dáng Sở Chước, hắn đã quyết định hối cải để làm người mới, cho dù nữ nhân có xinh đẹp xuất hiện trước mặt đi nữa, hắn nhiều nhất cũng chỉ là nhìn thêm một chút, mà không dám lại giống như trước kia ra tay cướp đoạt.

Bỏ qua chuyện này, Dịch Chấn đơn giản nói rõ với Sở Chước chuyện sau khi hắn trở về Tây Đình Phủ.

Dịch Chấn dùng cực phẩm linh đan Mặc Sĩ Thiên Kỳ luyện lấy lòng một quản sự chính mạch Dịch gia, thông qua quản sự này, tiện đà có được chính mạch Dịch gia coi trọng. Tiếp theo lại hợp tác cùng Danh Đan các của Dịch gia, cung cấp cực phẩm linh đan, đồng thời mượn cơ hội để cho Dịch gia hỗ trợ thu thập linh thảo.

Ngắn ngủn thời gian ba tháng, Dịch Chấn đã lộ mặt ở chính mạch, hơn nữa nhận được chính mạch coi trọng, cũng có vài phần quyền lợi ở Dịch gia, tiếp theo thì bắt đầu âm thầm phát triển thế lực của mình.

Tạm thời an bài xong mọi chuyện trong tay, Dịch Chấn theo như ước hẹn tới đây tìm Sở Chước.

Hắn là trực tiếp dùng truyền tống trận tới đây, cho nên tốc độ có vẻ nhanh.

Sở Chước nghe xong, khẽ cười nói: “Xem ra tháng này Dịch công tử ba lăn lộn không tệ.”

“Đây cũng là công lao của Sở cô nương và Mặc Sĩ công tử.” Vẻ mặt Dịch Chấn nghiêm túc nói.

Lời này cũng không tính là nịnh nọt, phải biết rằng không có cực phẩm linh đan của Mặc Sĩ Thiên Kỳ, hắn cũng không có biện pháp lấy lòng quản sự chính mạch Dịch gia, tiện đà để hắn ta an bài giới thiệu gặp mặt, làm cho hắn thuận lợi được chính mạch coi trọng.

Nguyễn Diệu Cầm dự thính không nghĩ tới Dịch Chấn thế nhưng là đệ tử Dịch thị Tây Đình phủ, tuy rằng chỉ là dòng chi, nhưng đối với nàng loại đệ tử xuất thân tiểu gia tộc mà nói, đã xem như xuất thân danh môn đại phái. Không nghĩ tới Sở Chước thế nhưng ngay cả đệ tử Dịch thị Tây Đình phủ cũng quen biết, Nguyễn Diệu Cầm không khỏi đánh giá thực lực đám người Sở Chước một lần nữa.

Sở Chước hợp tác với Dịch Chấn, mà thái độ Dịch Chấn lại vi diệu, đều làm cho Nguyễn Diệu Cầm càng thêm cảm thấy đám người Sở Chước bí hiểm.

Khi nói chuyện, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng từ trong phòng luyện đan bước ra.

Nhìn thấy Dịch Chấn, Mặc Sĩ Thiên Kỳ giao linh đan luyện xong trong ba tháng này cho hắn, nói: “Gần đây ta đang nghiên cứu Phệ Sinh đan và Thanh Nguyên đan, hai loại linh đan này là cấp tám, tu vi của ta rất thấp, tạm thời không thể luyện chế ra cực phẩm linh đan cấp tám, còn cần phải có chút thời gian mới được.” Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

Dịch Chấn nghe xong, trong lòng có chút đáng tiếc.

Thiên phú luyện đan của Mặc Sĩ Thiên Kỳ rất không tệ, nhưng bị tu vi hạn chế, uổng cho hắn có thiên phú thuật luyện đan lại không có tu vi và linh lực tương xứng chống đỡ cho hắn.

Cho nên, nếu như muốn cho hắn luyện ra linh đan bậc càng cao, còn phải chờ tu vi của hắn thăng cấp lên trước mới được.

Chỉ là luyện đan sư bình thường tốn phần lớn thời gian ở trên nghiên cứu thuật luyện đan, làm sao có nhiều thời gian đặc biệt đi thăng cấp tu vi như vậy?

“Không biết Mặc Sĩ công tử có thể có nghĩ tới thăng cấp tu vi trước không? Nếu như Mặc Sĩ công tử nguyện ý, thật ra ta lại có một chủ ý...”

Nghe được lời Dịch Chấn nói, Sở Chước và Nguyễn Diệu Cầm đều nhịn không được nhíu mày, chỉ có Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẻ mặt hưng phấn: “Cái chủ ý gì, nói mau.”

Dịch Chấn vội nói: “Sở cô nương yên tâm, ta yêu quý thiên phú luyện đan của Mặc Sĩ công tử, tương lai còn muốn để cho hắn giúp ta luyện chế linh đan cao cấp, tất nhiên sẽ không dùng bàng môn tà đạo thăng cấp tu vi của hắn. Loại phương thức tát ao bắt cá này tự nhiên không thể thực hiện. Không biết Sở cô nương có nghe nói qua lấy đan nhập đạo chưa?”

Sắc mặt Sở Chước hơi hoãn: “Đương nhiên.”

Dịch Chấn cười nói: “Ta nghe nói Kiền Thiên tông, Linh Tiên đảo và danh môn đại phái bồi dưỡng luyện đan sư, đều sẽ vì vậy mà tìm kiếm công pháp tu luyện tương quan. Khiến cho luyện đan sư không cần giống như người tu luyện chúng ta, vì thăng cấp tu vi mà đau khổ tu luyện, để cho bọn họ có nhiều thời gian nghiên cứu thuật luyện đan hơn. Bọn họ có thể phối hợp công pháp, chuyên tu luyện đan thuật, lấy đan nhập đạo, cũng có thể tự thăng cấp tu vi...”

Lời Dịch Chấn nói, hai mắt Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều sáng lên.

Hai người đều là từ nơi xa xôi đến, tuy nói Sở Chước là trùng sinh, kiến thức so với Mặc Sĩ Thiên Kỳ muốn rộng hơn, nhưng hai đời nàng cũng không phải là luyện đan sư. Đời trước càng bởi vì chỉ có một mình một người, vì gánh nặng linh đan nhóm yêu thú, còn dùng bàng môn tà đạo luyện qua linh đan cấp thấp, ngay cả linh đan trung giai cũng chưa sờ qua, càng không thể tiếp xúc loại công pháp chỉ có đại môn phái mới biết được tu luyện này.

Trước kia nàng thật đúng là nghĩ luyện đan sư và người tu luyện giống nhau, đều phải cố gắng thăng cấp tu vi, cho nên luyện đan sư tiêu phí rất nhiều thời gian ở trên thuật luyện đan, mới có thể yếu nhược hơn người tu luyện.

Còn Mặc Sĩ Thiên Kỳ, đại lục Thiên Thượng Hải bản thân hắn ở đã là một đại lục Linh thế giới xa xôi, nội tình không so được với đại lục cao cấp như đại lục Nghiễm Nguyên này. Đan Hà Tông cũng là một môn phái nhị lưu, truyền thừa lại không nhiều lắm, tự nhiên cũng là không hiểu biết nhiều.

Thẳng đến khi Dịch Chấn nói xong, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lập tức hỏi: “Vậy công pháp là công pháp gì? Là chuyên môn cấp cho luyện đan sư tu luyện sao?”

“Tất nhiên, người tu luyện có công pháp cho người tu luyện, luyện đan sư tất nhiên cũng có công pháp luyện đan sư, nếu không luyện đan sư nếu như muốn làm tu luyện từng bước giống như người tu luyện, vậy chẳng phải là phải lãng phí thời gian? Vậy còn luyện linh đan cái gì?” Dịch Chấn ngạo nghễ nói, phát hiện rốt cục mình có một dạng kiến thức có thể hù được Sở Chước, rất cao hứng.

Tiếp theo, Dịch Chấn lại giải thích cho bọn họ công pháp luyện đan sư, giống như công pháp người tu luyện, đều phân chia bốn phẩm thiên địa huyền hoàng, lấy công pháp thiên cấp làm thượng thừa, cấp tiếp theo, công pháp hoàng cấp là kém cỏi nhất.

“Những công pháp đó tìm như thế nào?” Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại hỏi: “Thánh Đan các có không?”

“Thánh Đan các tất nhiên là có, nhưng mà công pháp hoàng cấp kém cỏi nhất giá cả cũng càng quý hơn đan phương, không thua kém một triệu linh thạch, càng không cần phải nói công pháp thiên cấp, nhưng mà thứ trong truyền thuyết, bị các môn phái che đậy rất kín, có cực ít người gặp qua.”

Nói tóm lại, công pháp luyện đan sư vô cùng thưa thớt, ngay cả công pháp hoàng cấp cấp cực thấp đều là trân quý.

Nghe đến đó, cả người Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều mệt.

Công pháp hoàng cấp thấp nhất cũng phải một triệu linh thạch, cái này đối với hắn một luyện đan sư nghèo mạt mà nói, giống như giá trên trời.

Hơn nữa cho dù như thế, kỳ thực công pháp hoàng cấp này không tính là rất tốt.

Sở Chước cân nhắc trong lòng một phen, hỏi Dịch Chấn: “Huynh có đề nghị tốt gì?”

Dịch Chấn ngưng trệ thần sắc, thấy nàng thần sắc bình tĩnh, dường như chính là tùy ý hỏi, vẫn làm cho hắn có chút nghèo từ, cuối cùng chỉ có thể khen tặng nói: “Dựa vào bản lĩnh của Sở cô nương, ta cảm thấy hẳn là ngài có thể tìm được công pháp tốt mới đúng.”

Cho nên, hắn chính là nói cho bọn họ, luyện đan sư có công pháp luyện đan sư có thể đi đường tắt, nhưng nếu để cho hắn đi tìm công pháp cho bọn họ, thì hắn cũng không biết đi nơi nào tìm. Công pháp thích hợp cho luyện đan sư càng hiếm hơn thích hợp cho người tu luyện, đại đa số đều bị những thế lực lâu đời che giấu quá chặt chẽ, người bình thường căn bản khó gặp, lại chỉ nghe nói cũng chưa nghe nói qua, người thường tưởng muốn có được công pháp tốt, thật sự là khó. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

Sở Chước nở nụ cười: “Dịch công tử biết rõ lai lịch của chúng ta, ta có năng lực đi tìm nơi nào? So với ta là một nhà quê từ nông thôn đến, Dịch công tử chính là đệ tử danh môn đại phái, huynh hẳn là càng có biện pháp mới đúng. Nếu như huynh có thể cung cấp một bộ công pháp tốt, giá cả tùy huynh ra.”

Dịch Chấn không khỏi có chút hối hận nói ra việc này, vẻ mặt đau khổ nhìn Sở Chước.

May mắn, Sở Chước cũng không phải người ép buộc, nói: “Nếu như có công pháp tốt, phiền toái Dịch công tử lưu ý giúp chúng ta một phen.”

“Đây là tất nhiên, ta cũng hy vọng thuật luyện đan của Mặc Sĩ công tử có thể thăng cấp.” Dịch Chấn vội nói, sợ Sở Chước lại ra cho hắn cái vấn đề gì nan giải, vội vàng nói sang chuyện khác, hơn nữa lấy ra thù lao cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ vốn còn có chút thất vọng, khi nhìn đến linh thạch và linh thảo trong túi càn khôn, lập tức cười mị mắt.

Không phải hắn tham tiền, mà là kiếm tiền lúc nào cũng là không kịp tiêu xài đi ra ngoài, thậm chí muốn tham ô linh thạch của Sở Chước, làm cho hắn rất rất mất mặt ở trước mặt Sở Chước.

Lần này Dịch Chấn lại đưa gần ngàn phần linh thảo tới, chỉ rõ để cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ luyện vài loại linh đan, đều là linh đan cấp bảy.

Nói xong việc này, Dịch Chấn liền chuẩn bị cáo từ rời khỏi.

Sở Chước nhân cơ hội giao một vạn khối băng tinh cho hắn, nhờ hắn hỗ trợ cầm bán, hiện tại Dịch Chấn ở chính mạch Dịch gia đã có chút quyền lợi, để cho hắn xử lý cái này thì không thể tốt hơn.

Chẳng qua chuyện này là việc nhỏ, Dịch Chấn rất sảng khoái đáp ứng: “Băng tinh là thứ tốt, Dịch gia chúng ta cũng cần băng tinh, không bằng trực tiếp bán cho Dịch gia, mỗi một khối băng tinh bảy mươi vạn như thế nào?”

Dịch Chấn đã nói như vậy, chứng minh việc này bản thân hắn có thể làm chủ, Sở Chước cũng không có rối rắm ở mặt giá cả, rất sảng khoái bán băng tinh cho Dịch gia.

Sở Chước lại thăm dò chuyện của đại lục Hắc Xuyên.

Dịch Chấn không biết vì sao nàng quan tâm việc đại lục Hắc Xuyên, lại biết nàng sẽ không bắn tên không đích, cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: “Cũng không nghe được đại lục Hắc Xuyên có tin tức gì, Sở cô nương đã nghe nói cái gì sao?”

Sở Chước ôm lấy A Chiếu, bình tĩnh nói: “Sao có thể nghe nói cái gì? Chỉ là quan tâm chuyện ma nhân, dù sao người tu luyện chúng ta và ma nhân xưa nay không hợp, biết ma nhân ẩn núp ở đại lục Hắc Xuyên, tất nhiên là muốn hỏi đến một chút, để tránh cho ngày nào đó ma nhân thần không biết quỷ không hay ẩn vào đại lục nhân loại.”

Dịch Chấn yên lòng, nói: “Việc này thì cô không cần lo lắng, đã biết âm mưu của ma nhân, môn phái đại lục Nghiễm Nguyên tất nhiên sẽ không để cho ma nhân đạt được.”

Sở Chước ừ một tiếng, lại nói chút chuyện hợp tác cùng hắn, rốt cục Dịch Chấn cáo từ rời khỏi.

Dịch Chấn là người dã tâm bừng bừng, sau khi quyết định hợp tác cùng Sở Chước bọn họ, có nơi dựa, thừa dịp lần này được chính mạch coi trọng, tự nhiên là trước vội vàng phát triển thế lực của mình ở Dịch gia. Nếu không sợ tồn tại luyện đan sư Mặc Sĩ Thiên Kỳ bị người phát hiện, hắn cũng sẽ không tự mình tới đây một chuyến, trừ bỏ bản thân ra, hắn không tín nhiệm bất luận kẻ nào.

Cho nên Dịch Chấn là vô cùng bận rộn, gặp qua mấy người Sở Chước rồi, lại ngựa không ngừng vó chạy về Tây Đình phủ làm việc.

Dịch Chấn rời khỏi, Sở Chước và Nguyễn Diệu Cầm, Mặc Sĩ Thiên Kỳ thương lượng làm sao có công pháp thích hợp luyện đan sư.

Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ mới đến, hoàn toàn luống cuống, chỗ Dịch Chấn cũng hỏi không ra, trong lúc nhất thời thật đúng là không có gì rõ ràng, vẫn là Nguyễn Diệu Cầm ra chủ ý.

“Có lẽ có thể đi chợ đen mua tin tức liên quan.” Nguyễn Diệu Cầm nói.

Hắc thị chính là một cái cách gọi, trên thực tế mặc kệ người đại lục nào, đều có một chút tồn tại không thể ra ánh sáng, hình thành một tổ chức. Người thường cũng không thể chạm đến được cái tổ chức này tồn tại, nhưng mà mấy năm nay Nguyễn Diệu Cầm vì thẩm tra nguyên nhân phụ huynh tử vong, cũng có một phen gặp gỡ, biết được có vẻ nhiều.

Sở Chước nghe xong, quyết định giao chuyện này cho nàng, cũng cấp nàng một khoản linh thạch, để cho nàng đi tìm hiểu.

Nguyễn Diệu Cầm rời khỏi, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại làm tổ ở trong phòng luyện đan tiếp tục luyện đan, Sở Chước thì đi tu luyện, thẳng đến khi tiếp nhận tin tức Kha Tử Văn.

Kha Tử Văn ở gần ngay tại Thánh Đan phường, vừa mới dùng truyền âm thạch truyền âm cho Sở Chước.

Lúc này Sở Chước nói cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ một tiếng, để Huyền Uyên và Ngọc Bích Băng Nhện hôn mê như cũ lại, mang theo A Chiếu rời khỏi Thánh Đan phường, đi gặp Kha Tử Văn.

***

Kha Tử Văn ở ngay trong một cái trấn nhỏ tại Thánh Đan phường.

Trấn nhỏ này tên là Cổ Cát trấn, cách Thánh Đan phường khoảng nửa ngày lộ trình, xem như là thành trấn dựa vào Thánh Đan phường, vô cùng náo nhiệt, rất nhiều người tu luyện hoặc luyện đan sư ở không nổi động phủ Thánh Đan phường, sẽ lựa chọn thuê phòng ở ở tạm tại những địa phương thế này.

Sở Chước nhìn thấy Kha Tử Văn trong một tòa nhà ở Cổ Cát trấn.

Tòa nhà này chỗ cực thiên, là diện tích nhỏ nhất, bài trí không nhiều lắm, thoạt nhìn lạnh lạnh lùng lùng, cũng là một chỗ cứ điểm đội Chiến Huyết thiết lập ở trong cổ cát trấn. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

“Cổ Cát trấn cách Thánh Đan phường gần hơn, tin tức lưu thông, làm cứ điểm ở trong này chính là thích hợp, chỉ là.” Kha Tử Văn cười giải thích: “Hơn nữa ta nghe nói mấy người Sở cô nương đến Thánh Đan phường, liền quyết định thiết lập một cái cứ điểm ở đây.”

Nhà ở Cổ Cát trấn vốn túng thiếu, không nghĩ tới Kha Tử Văn thế nhưng có thể tìm được nhà ở ở loại địa phương này, có thể thấy được năng lực không tệ.

Nàng cười nói: “Không tệ, huynh làm rất tốt.”

Trên mặt Kha Tử Văn lộ ra kiềm chế hưng phấn, nhưng mà thu liễm lại rất nhanh, báo lại cho Sở Chước thành quả ba tháng này của đội Chiến Huyết.

Đội Chiến Huyết trở lại đại lục Nghiễm Nguyên rồi, ấn theo kế hoạch của Sở Chước, vừa có kế hoạch thu nạp người tu luyện cấp thấp, bắt đầu bồi dưỡng, vừa thành lập cứ điểm lân cận các thế lực ở đại lục Nghiễm Nguyên. Hiện tại thời gian còn thiếu, hơn nữa bắt đầu dùng tài chính không nhiều lắm, có thể thành lập cứ điểm chỉ có mấy cái.

Phương hướng đội Chiến Huyết phát triển chủ yếu là thành lập một cái mạng lưới tin tức thuộc về mình.

Ban đầu thành viên đội Chiến Huyết đều là tay cừ thu thập tin tức, kiêm âm thầm cướp bóc giết người. Việc cướp bóc giết người tất nhiên không thể lại làm nữa, vậy thì con đường phát triển tin tức đi, ba tháng này, làm được coi như là không tệ.

Kha Tử Văn báo cáo xong, tiếp tục nói: “Sở cô nương, người trên bức họa cô muốn tìm, bây giờ chúng ta còn không có tin tức...”

Sở Chước nghe xong, trong lòng có chút thất vọng, nhưng mà cũng vẫn chưa quá thất vọng.

Đại lục Linh thế giới nhiều không kể xiết, cũng không có nghĩa là những người đó sẽ lưu lạc đến đại lục Nghiễm Nguyên, lại nói hiện tại thời gian còn ít, mạng lưới tin tức đội Chiến Huyết vừa mới thành lập, địa phương có thể tìm hiểu được cũng không nhiều.

“Không sao, từ từ sẽ đến.” Sở Chước dứt lời, nghĩ đến chuyện Tà Tu Minh, liền nói với hắn: “Còn có, ta cần các huynh tìm hiểu một tổ chức, nó kêu Tà Tu Minh.”

“Tà Tu Minh?” Kha Tử Văn giật mình nhìn nàng, tên này vừa nghe thì biết là thế lực từ tà tu tạo thành.

“Đúng vậy, Tà Tu Minh này là từ tà tu tạo thành, thành viên cùng hung cực ác, khi các huynh hỏi thăm nhất thiết phải thật cẩn thận, trăm ngàn lần đừng chống lại cùng bọn họ, an toàn là trên hết.” Sở Chước dặn dò nói.

Kha Tử Văn xúc động trong lòng, cười nói: “Sở cô nương yên tâm, chúng ta sẽ.”

Sở Chước hé miệng cười với hắn, nói xong việc này, lại thăm dò một ít chuyện mấy tháng này của đội Chiến Huyết, hợp thời thì quan tâm, làm cho Kha Tử Văn lại cảm động. Thẳng đến Kha Tử Văn tiếp nhận linh đan và linh thạch Sở Chước chuẩn bị cho bọn hắn lúc rời đi, cả trái tim vẫn được bao phủ ấm áp, âm thầm quyết định nhất định phải làm tốt nhiệm vụ Sở Chước giao cho bọn hắn.

A Chiếu ghé vào trên vai Sở Chước, lắc lắc cái đuôi, nhìn lại tiểu đệ bị Sở Chước lừa dối thu phục một cái, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác tự hào kỳ quái.

Hết chương 124.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.