20 người nhanh chóng giới thiệu xong liền được Rine sắp xếp chỗ ngồi. Kết thúc buổi học, Rine có lời nhắc.
Cuối tuần này sẽ có một buổi khảo sát thực nghiệm, mấy đứa nhớ chuẩn bị cho kĩ và đến đúng giờ, đến đó rồi sẽ phân chia sau, cả mấy đứa mới chuyển đến nữa. Có gì không hiểu thì cứ hỏi bạn học.
Sau khi Rine đi, một bạn nữ đeo mắt kính đi đến, mỉm cười giới thiệu.
Xin chào, mình là Asagi, mình là lớp trưởng, rất vui được gặp các bạn, hãy giúp đỡ nhau nhé.
Uhm, rất vui được gặp bạn, như giới thiệu vừa nãy, mình là Cassandra, có gì mong bạn giúp đỡ., Cassandra cười xã giao.
Ah, kia là ba lớp phó của lớp. Người đang đọc sách kia là Kiyoshi, cậu ấy có trí nhớ rất tốt, quan hệ cũng rộng nữa, cần giúp đỡ về mặt thông tin thì nên gặp cậu ấy. Còn tên nhìn to cao, hung dữ kia là Kiba, thể lực cậu ấy rất tốt, cậu ấy khá khó tính, ngoài cái đấy ra thì cái gì cậu ấy cũng tốt hết. Còn người đang cất sách vở vào cái balo màu tím cuối lớp là Tadashi, cậu ấy thông minh lắm, nhiều khi mưu mẹo lắm luôn, tuy hơi ít nói một chút những cũng rất tinh ý. Về cơ bản thì mọi người trong lớp đều rất dễ gần, các cậu không phải ngại đâu nhé, khi cần giúp đỡ thì cứ nói với tụi tớ.
Nói chuyện một hồi, đến khi ra đến cổng trường Asagi mới ngừng.
Mai gặp!, Asagi chài xong liền chạy đi.
Ôi trời, cô ấy nói thật nhiều, muốn ngừng cũng không nổi, Minho nới lỏng cái cà vạt trên cổ ra, nói.
Giờ thì tụi mình đi đâu đây?, Alisia ngó ngó xung quanh, hỏi.
Tớ có thuê một ngôi nhà gần đây để ở rồi, chỗ đó khá tiện, gần bến xe bus, có thể đi xe bus đến trường., Hijiri đưa bản đồ cho Takashi, ý bảo Takashi dẫn đường.
Oh, Yukio nhìn kìa!! Mấy người đó không phải là nhìn quen lắm sao? , Iris chỉ về phía đám đông ở giữa sân trường, nói tiếp.
7,8 người ở giữa ấy, tớ thấy cực kì quen luôn, tụi mình gặp ở đâu rồi nhỉ?
Mọi người đều nhìn về hướng mà Iris chỉ, vừa nhìn cái Hijiri đã nhận ra luôn, thảo nào cứ thấy cái tên trường nghe quen, hóa ra là nghe từ mấy người đó.
Mỉm cười nhẹ, hóa ra là thành đôi thành cặp hết rồi, trái đất quả nhiên thật nhỏ nha.
Đua xe., Takashi nói cái câu hỏi liền có đáp án.
A, đúng rồi!! Chính là đua xe! Aizz, ai mà nghĩ sẽ gặp lại cơ chứ., Iris thỏa mãn khi nhớ ra được, cười nói.
Đua xe?, Karina ngạc nhiên, quay qua nhìn Iris.
Uhm, trong một lần đi chơi thì vô tình gặp gỡ nhau ở khu thương mại. Rồi một vài chuyện xảy ra, rồi tụi tui đua xe., Minho trả lời Karina.
Vậy kết quả là gì?, Karina gật gù, hỏi tiếp.
Đương nhiên là tụi tui thắng rồi, mấy người đó gà lắm, sao mà thắng được cơ chứ!, Minho hồi tưởng lại, có chút đắc ý nên nói cũng to hơn.
Đi thôi, không thì phiền đấy., Hijiri kéo Takashi đi ra cổng trường, đi được vài bước thì bị Alisia giữ lại.
Từ từ nào, gặp người quen thì cũng phải chào hỏi đã chứ., Alisia cười cười, nói.
Cậu còn chưa gặp bao giờ mà nói là người quen!, cái ý định đen tối trong đầu cậu viết tất lên mặt rồi kìa Ali!!!! Hijiri cố kéo Takashi thoát khỏi móng vuốt của Alisia.
Bọn họ đến rồi., Cassandra cười nhẹ, nhìn đám người đang đi đến và đám đông đi theo đám người đó, nói với alisia, Ali này nếu cậu đói thì có thể mang theo máu dự trữ mà, không được giết học sinh trong trường đâu.
Tớ không có ý định giết họ nha., Alisia thành công giữ Hijiri lại, liền buông tay quay qua nhìn Cassandra, nói, tớ chỉ làm một cuộc trao đổi nhỏ thôi.
8 người đó đến gần nhóm Hijiri liền dừng lại. Thấy không thể đi mà không nói chuyện đôi ba câu, Hijiri đành quay người lại, nhìn đám người đó, cười xã giao, nói.
Lại gặp lại rồi! Chúng ta thật có duyên nha!
Tôi không nghĩ là sẽ gặp lại được mấy người đấy., Kurome nhìn chằm chằm Hijiri như thể muốn nhìn ra ý nghĩ của Hijiri. Nếu chỉ là người bình thường thì bọn họ còn có thể cho là trùng hợp, nhưng mấy người này nhìn là biết không đơn giản, luôn làm cho bọn họ có cảm giác khó nói nên lời.
Uhm, không ai nghĩ là sẽ gặp lại cả., Iris bổ cho một câu, bầu không khí liền trầm xuống, một lúc sau Hazuo lên tiếng phá vỡ bầu không khí khô cứng này.
Có vẻ lần này có nhiều người mới hơn nhỉ? Mọi người đều là bạn nhau sao?, Hazuo nhìn Karina một lúc, hiển nhiên là bị Karina thu hút.
Karina là con lai giữa vampire và người thường nên nhan sắc tuy hoàn toàn là di truyền của vampire thuần chủng, sắc đẹp khó cưỡng nhưng lại mang nét nhẹ nhàng mềm mỏng của người bình thường, rất dễ đạt được thiện cảm của người khác.
Là bạn đồng hương., Alisia trả lời.
Mọi ngưòi lúc này mới chú ý đến Alisia, hiển nhiên là bị cô thu hút đến mức khó dời mắt.
Khác với Karina, Alisia mang vẻ đẹp huyền bí, quyến rũ, sắc sảo của vam thuần. Không thể hiện gì nhiều, chỉ cần nụ cười của cô cũng đủ để thu hút người khác.
Khụ khụ!!, Nizar tinh ý nhắc nhở mấy người kia dừng việc nhìn chằm chằm Alisia lại.
Ah., mấy người kia hoàn toàn bị hút vào đôi mắt đen sâu không thấy đáy của Alisia. Sau khi hoàn hồn lại, Hazuo ổn định tầm trạng lại xong vẫn không thể cưỡng lại mà lại nhìn vào đôi mắt của Alisia. Alisia chỉ cười nhẹ đáp lại Hazuo. Còn mấy người trong đám đông xung quanh thì hoàn toàn không thể cưỡng lại Alisia, con ngươi dần trở nên ảm đảm, tuy nhiên, bọn họ không hề phát hiện ra điều khác thường của mình. Alisia cười mỉm, con ngươi của đám người xung quanh liền sáng trở lại bình thường.
Khụ, có vẻ như vắng mất một người, người nhìn giống cậu đâu rồi, Hijiri?, Hasuko hỏi Hijiri.
Sắc mặt nhóm Hijiri tuy không thay đổi gì nhưng từ giọng nói cũng nghe ra được sự không thoải mái.
Hijiri trả lời qua loa, Chị ấy ở chỗ khác, không ở đây.
Ah, Hasuko hỏi tiếp, Đúng rồi, sau đó tớ có gọi cho cậu nhưng không được, sao vậy?
Hôm đấy về xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên điện thoại tớ bị hư mất rồi., hôm đấy không biết cô làm rơi lúc nào mà đến lúc tìm thấy thì nó đã bị đập cho nát bét rồi.
Ah, ra vậy. Mà cậu học lớp nào vậy?, Hasuko không quên hỏi.
Là lớp 12-1, Hijiri nói xong, mấy người kia nhìn Hijiri với ánh mắt không thể tin được.
Bọn họ học một trong hai lớp bét dành cho tụi mồ côi?!!!! Mấy người đó và cả đám đông đều ngạc nhiên. Nhóm Hasuko ngạc nhiên là vì bọn họ lúc trước nhìn không hề giống trẻ mồ côi chút nào, nhùn hiện tại lại càng không! Còn đám đông thì nghĩ đây là người quen của nhóm Hasuko nên kiểu gì cũng phải học lớp S hay lớp A gì đó, ai mà ngờ được lại là lớp 12-1 cơ chứ!
Sao ngạc nhiên dữ vậy?, Alisia làm bộ không hiểu, hỏi.
Ah, không có gì, tụi tôi không nghĩ là nhà mấy người lại ... tại trước đó nhìn mọi người không giống kiểu người ..., Rijin có chút khinh khinh tuy nhiên lời nói thì không bộc lộ rõ cho lắm.
Hiển nhiên sự khinh khinh đó làm một người có lòng tự cao lớn như Cassandra khó chịu, nhưng thân là một Quý tộc, cô không thể hành động thái quá, khép bờ đôi mắt, cô hỏi.
Vậy hiện tại nhìn giống kiểu người ăn nhờ ở đợ lắm không?
Ý ... ý tôi không phải như vậy, ý tôi ..., Rinji không nghĩ đến việc cô sẽ nói toạc ra như thế, có chút không biết làm sao.
Không muốn nhìn bạn trai mình rơi vào thế khó sử, Akako nói đỡ, Cậu ấy không có ý đó. Mấy cậu mới chuyển đến nên không biết hai l...
Akako đang nói dở thì bị Cassandra chán đến nỗi không buồn nghe cắt ngang, Luận về gia thế thì có thể bọn họ không bằng mấy người, nhưng luận về sinh tồn và kiến thức, họ bỏ xa mấy người.
Cậu... Akako định nói thêm gì đó nhưng lại bị Cassandra cắt đứt.
Đừng đánh giá quyển sách chỉ qua tờ bìa.
Tôi không ..., Akako lại bị Cassandra cắt đứt.
Tất cả mấy người đều như vậy, thiển cận! Tự cao! Ngu xuẩn!!!, Cassandra nói xong liền chán ghét xoay người đi trước. Chu tước liền đi ngay sau Cassandra, trong con ngươi ánh lên mấy tia đỏ kì lạ.
...
Mọi người không nghĩ đến sẽ bị Cassandra chửi như vậy, liền đứng hình nhìn Cassandra rời đi. Akako bị cắt lời liên tục liền sinh khí, đôi mắt rực lửa giận nhìn bóng lưng Cassandra như thể muốn lao lên đánh cô một trận. Lúc đó Chu tước đột nhiên ngoảnh mặt lại, đôi mắt mang chút uy hiếp nhìn Akako. Akako bị ánh mắt đó làm cho cả người nóng lên, cả mặt đỏ au, cảm giác bất an dâng trà1n đột ngột. Nóng đến mức đổ cả mồ hôi hột!
Cần thiết sao?, Cassandra nhìn đường đi, hỏi chu tước.
Hành động đó là gián tiếp con thường tôi. Mà sao cô lại bực?, chu tước thản nhiên đúc tay vào túi quần, nhìn bóng lưng của Cassandra, nhếch môi hỏi.
Anh biết thừa lý do tại sao!, Cassandra dừng lại đột ngột, quay lại nhìn Chu tước, nói, từ giờ đừng nhắc đến nó nữa.
Chu tước im lặng một hồi, nhìn chằm chằm Cassandra, một lúc sau lên tiếng, đi thôi, bọn họ đến rồi.
Ngay sau khi Cassandra và Chu tước rời đi, Hijiri liền cười nhẹ, nói tạm biệt xong liền đi, không hề nói thêm hay có hành động gì khác.
Hijiri và Takashi dẫn cả nhóm nhanh chóng rời đi. Mọi người ngạc nhiên!
Cứ như vậy??!! Chửi người xong không xin lỗi, không cúi người mà chỉ nói mỗi tạm biệt rồi lắc mông bỏ đi??!! Mấy người này ngứa đòn ah!!!
Đám đông nổi giận, đám Hasuko cũng khó chịu không kém. Bọn họ thiển cận?! Tự cao?! NGU XUẨN??!!
Không thể chấp nhận được!!