Ah, chào buổi sáng!, Asagi vừa nhìn thấy đám Hijiri đến thì liền chạy lại chào.
Chào buổi sáng, lớp trưởng., Hijiri gật đầu nhẹ, rồi đi về chỗ ngồi.
Ah, Yunho đâu rồi?, Asagi đếm thấy thiếu mất một người, nghĩ mãi mới nhớ ra tên, liền quay lại hỏi Hijiri.
Cậu ta chắc là nghỉ hôm nay., Yukio nói thay cho Hijiri.
Hijiri vẫn bình thường, không có dấu hiệu tức giận, chỉ ngẩng lên nhìn Asagi, hỏi.
Chút nữa học thể dục thì học ở đâu vậy?
Ah, tụi mình sẽ đi ra khu riêng. Mà mình quên không hỏi, trong số các cậu có những ai thân thủ giỏi không?, Asagi lấy một quyển sổ ra, lật lật một lúc rồi hỏi.
Có Yukio, Midori, Yahiko, Nizar và Ali., Hijiri nhìn một lượt, nói.
Vậy có những ai yếu thể thuật không?
Có Rin, Jiro, Mikado và Mira.
Vậy lĩnh vực của bốn người này là gì?
Có thể nói là tôi rành về tâm lý, chẳng hạn như thôi miên, gây ảo giác,..., Mikado nói.
Còn tôi thì nhạy về mùi hương, có thể dùng chúng để kích thích não của người ngửi phải theo hướng mà tôi muốn, có thể nói là vậy. Jiro nói xong, mọi người trong lớp có vẻ không tin nhưng cũng không ai nói gì. Haizz, cậu nói thế không ai tin cũng được, dù sao thì khi thấy tận mắt thì cũng sẽ tin thôi.
Còn tôi và Rin thì giỏi về xác định phương hướng, xác định và tính toán khoảng cách địa lý, đồng thời khả năng sinh tồn cũng rất tốt., Rin nghĩ một hồi mãi cũng không biết phải nói thế nào, chẳng lẽ nói là cô có khả năng tương tự như cái ra-da, còn Mira thì có thể điều khiển nhiệt độ? May mà có Mira đứng ra nói hộ, mà hình như như thế cũng không tốt hơn là mấy, mấy người trong lớp nhìn bọn cô xong cũng không ai nói gì. Ai trong lớp này cũng đều có khả năng sinh tồn, xác định phương hướng và khoảng cách địa lý tốt hết!!
A... à, được rồi. Giáo viên thể dục không phải giáo viên của trường, thầy ấy là người của một tổ chức ngầm của chính phủ. Những ai giỏi thân thủ thì sẽ đào tạo riêng, những ai bình thường hoặc yếu thì sẽ được huấn luyện riêng., Asagi đóng quyển sổ lại, nói.
Thể dục chỉ luyện mỗi khả năng đối kháng bằng chân tay không thôi hay còn có cả dao găm, súng,...?, Nizar lần đầu mở lời, mọi người đều quay lại nhìn cậu.
Ôi trời ah!!! Cho dù là con lai thì cũng là đẹp quá mức rồi! Đôi mắt màu xanh lơ lôi cuốn, sống mũi cao, đôi môi đỏ mỏng mím thành một đường, tóc màu đen bóng càng tôn lên làn da trắng quá mức của cậu. Nhìn cậu mới đầu ai cũng đều nghĩ là một tên công tử bột hai tay trói gà không chặt, ai mà nghĩ thân thủ lại tốt ah??
Mỗi tuần có ba ngày để luyện tập lĩnh vực mà cậu chuyên, ba ngày cách đều nhau là thứ hai, thứ tư và thứ sáu. Còn mấy ngày còn lại là học chung. Dĩ nhiên, trong tuần cũng có những giờ học bắn súng hay là sử dụng dao găm, hay là hack các thiết bị điện tử,... nếu cậu giỏi trong mấy lĩnh vực đó thì khi đến giờ cậu cũng được dạy chế độ riêng, những người còn lại chế độ riêng., Asagi giải thích.
Rất nhanh liền đến giờ vào học, sau khi thay đồ thể dục xong, cả lớp liền nhanh chóng di chuyển ra khu vực cách li. Đương nhiên trên đường đi cũng không tránh khỏi có mấy người ở các lớp bình thường chỉ chỏ, soi mói.
Ah, bọn họ kìa!,Umeki huých tay Akako, hất cằm về phía sân trường.
Theo hướng Umeki nhìn, Akako nhìn thấy đám Hijiri đang đùa trên sân, vừa đùa vừa đi ra khu vực dành riêng cho hai lớp cuối.
Liên quan gì đến chúng ta? Học đi!, sau lần đó, Akako hoàn toàn có ác cảm với Cassandra, ghét ai ghét cả đường đi, nên khi thấy đám người đó, cô không tránh khỏi cảm thấy khó chịu.
Kurome vẫn nhìn theo hướng mà đám Hijiri đi, nói với Ryu ngồi bên cạnh.
Bọn họ tới đây chắc chắn là có mục đích!
Hôm qua anh đi xem thử, nhà của bọn họ không phải bình thường, camera đước lắp dày đặc trong khu vực quanh đó, hệ thống an ninh của ngôi nhà rất chặt và tiên tiến, ngôi nhà cũng khá to, chứng tỏ bọn họ không phải là nghèo nên mới học hai lớp đó. An ninh chắc chắn như vậy, hẳn là đề phòng cái gì đó. Có lẽ là bọn họ đang trốn tránh điều gì đấy., Ryu nói ra suy nghĩ của mình. Hôm qua lúc điều tra căn nhà đó, cậu đã bị phát hiện, xong sáng nay lại khômg thấy phát sinh chuyện gì, hẳn là bọn họ không muốn động tới mấy chuyện không đâu đi?
Em vẫn luôn thắc mắc, tại sao hai lớp cuối lại khác biệt với mấy lớp khác. Về tất cả mọi phương diện. Về đồng phục, nếu như nói đồ của mấy lớp khác đều đẹp, chất lượng tốt, thì đồ của hai lớp cuối lại nhìn không ra chất liệu, rất thoải mái, phù hợp cho việc vận động nhanh và mạnh hơn đồ của các lớp bình thường. Dãy lớp học của bọn họ cũng khác chúng ta, cả dãy nhà ăn cũng vậy. Đã thế nhà trường còn cấm học sinh của các lớp bình thường lại gần khu vực của hai lớp cuối mà không cấm học sinh của hai lớp cuối lại gần khu vực của học sinh lớp bình thường., Kurome xoay người lại, nhìn Ryu, nói tiếp.
Đã thế, có mấy lần mấy học sinh lớp bình thường đi qua khu của hai lớp cuối thì liền bị chuyển trường, sau đó thì hoàn toàn mất tích. Mà mỗi khi có hoạt động ngoại khóa thì hai lớp cuối hoàn toàn không tham gia, chỉ tổ chức riêng. Mà cứ mỗi lần học thể dục xong thì nhìn bọn họ cứ như vừa bị đánh ấy, quần áo bẩn, nhếch nhác, người thì bầm tím. Đã thế, tiếp thể dục của họ lại bằng ba tiết thể dục bình thường. Trong khoảng thời gian đó bọn họ làm những gì?
Kurome không giấu nổi sự hiếu kì, suy tư nói.
Chắc chắn là có điều gì đó không bình thường ở đây!
Đi xem thử chứ?, Ryu cũng hiếu kì như Kurome, thấy giáomvieen.vẫn chưa đến lớp, hỏi.
..., đi!, Kurome suy nghĩ một lúc mới đồng ý. Bị bắt thì bọn họ xin lỗi một chút là được, nếu không thì dùng tiền, dù gì thì nhà bọn họ cũng không thiếu tiền.
Kurome và Ryu nhanh chóng ra khỏi lớp, chạy xuống tầng rồi đi về phía khu tập luyện cách li.
Bọn họ đi đâu vậy?, Hasuko quay xuống hỏi Akako đang ngồi hành hạ quyển vở.
Ai biết!, Akako bực bội đáp mà không thèm nghĩ.
Hasuko chỉ tặc lưỡi rồi quay lên nói chuyện tiếp với Kosho.
Ôi trời!!, Rin kinh ngạc trước sự hiện đại cũng như rộng rãi của nhà thể chất. Tuy nhìn bên ngoài thì không có gì nổi bật, thậm chí có chút tầm thường nhưng vào trong mới thấy, thật không khác gì nơi tâpk luyện trong quân đội.
Nhà thể chất rộng rãi dư sức chứa nghìn người chia thành nhiều gian. Một gian là để dụng cụ, một gian để tập luyện, một gian để làm kiểm tra sức khỏe, bốn gian để mô phỏng thực chiến, một gian để đồ bảo hộ và một gian để chữa thương.
Các trang thiết bị ở đây đều là tối tân nhất, có thể nhận ra là chính phủ đầu tư vào đây nhiều đến cỡ nào. Kể cả bộ đồ thể dục nữa, nó được làm từ chất liệu đặc biệt, siêu bền, nhẹ, thoáng và thấm mồ hôi.
Tập trung tại khu tập luyện, được một lúc thì có một người đàn ông trung niên đi đến.
Mặc áo phông đen bó sát và quần rằn ri đặc chưng của quân đội, người đàn ông đó nhìn đám Hijiri một lượt, đứng nghiêm người rồi nói.
Tôi là người phụ trách đào tạo các người trong lĩnh vực đối kháng không vũ khí. Tôi là đặc công cứ gọi tôi là John. Tuy mấy người mới chuyển đến nhưng chắc chắn sẽ không phải là người bình thường. Tôi sẽ kiểm tra trình độ của vài người trước. Mấy người còn lại thì tự đi luyện tập đi.
Thấy giáo viên nói xong, trước khi đi, Asagi có nói nhỏ với Hijiri.
Cố gắng nhé, tuy hiện tại nhìn thầy ấy dữ thế thôi nhưng thật ra chiều tụi mình lắm đấy, cứ cố dốc toàn lực là được.
Sau khi mấy người kia tản ra, tự bắt cặp mà đấu với nhau, chỉ có Kiba là đứng lại nhìn.
Đặc công Johnathan thấy vậy cũng không nói gì, chỉ vào Hijiri rồi nói Lên đây!.
Ryu, nhà thể chất của bọn họ thật khác của chúng ta!, vừa mới đi vào nhà thể chất, Kurome cũng giống y như Rin vừa rồi.
Nó không còn chỉ là nhà thể chất nữa rồi!, Ryu nhìn thấy mấy thiết bị trong phòng dụng cụ, nào là leo dây, súng điện, dao găm,... quay đầu lại liền thấy một cái camera đang quay về phía bọn họ, liền kéo Kurome chạy nhanh vào bên trong.
Kurome và Ryu chạy tới được phòng tập luyện, vừa mới hé cửa ra một tý thì liền nhìn thấy Hijiri đang đánh nhau với một người đàn ông vạm vỡ.