Chương này rất (rất ) ngắn , dạo này Hà bận quá , xin lỗi mọi ng` nha !
---------------------------------------------
Cuộc vui nào cg đến lúc phải tàn ....
Thoắt cái đã đến chiều muộn ...
Ta có hỏi Dì về chuyện Lục Tiểu Yên kia . Hóa ra là có thật ,còn từng chơi vs ta trong cô nhi viện nữa chứ .Chẳng qua ta chẳng thể nhớ đó là ai .
Đây ! Con xem đi ! Vẫn giọng điệu nhẹ nhàng ấm áp của Dì Dương , ta nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy xấp tài liệu mang tên 'Lục Tiểu Yên '
....
Ôi thật may quá ' Lục Tiểu Yên ' là con gái ! (Hà : Hứ !nghe tên là biết r mà ! )
....
Phía trên cùng có gắn 1 tấm ảnh thẻ , người trong ảnh k xinh đẹp cho lắm , bên mặt bị bỏng 1 vết khá lớn . Ta dần có cảm giác quen thuộc . Trong đầu ta lúc này xuất hiện 1 tiếng cười trong trẻo đầy niềm vui , 1 giọng nói hết sức quen thuộc .
Ha ha ha ..
Anh đẩy mạnh hơn nữa nhé ! Và đương nhiên ta biết giọng nói này là của ta , còn giọng nói kia thì chắc là của Lục Tiểu Yên rồi !
Ta gần nhớ ra , hóa ra ta vs cô bé ' Tiểu Yên ' là có quen nhau . Thế này có thể trả lời Siul rồi .