Nhưng căn phòng này cũng như những phòng khác của ngôi nhà. Những cuốn sách quý, dày cộm rơi hết xuống đất, rèm của cũng bị rách, đồ vật vất lung tung. Ritsuka và những người khác ngạc nhiên, ai cũng tự hỏi : “Tại sao lại như vậy ? Căn phòng này chẳng phải không vào được sao ?“. Mage tức giận dùng suy nghĩ truyền đến Rrem, Urie và Shiki :
- “Sao có thể như vậy ? Sao lũ người kia lại có thể vào đây được ?”
- “Đây cũng là điều tôi thắc mắc đây Mage.” Urie cố gắng kìm nén cơn thịnh nộ của mình.
- “Hãy chú ý đến chiếc điện thoại của mẹ Ritsuka Tachibana.” Rem nhíu mày nghĩ lại.
- “...Đúng rồi, trên chiếc điện thoại đó có một chiếc mề đay. Hừ thảo nào...có vẻ như bọn chúng không tìm thấy gì cả thì phải.” Mặt Shiki bỗng trầm xuống.
- “Không sao, đừng lo, chúng ta nhất định sẽ tìm ra Quyển Sách Cấm Grimoire.” Cuộc đối thoại bằng suy nghĩ kết thúc sau câu nói của Rem và cậu cũng là người đầu tiên phá tan không khí im lặng kể từ lúc họ bước vào :
- “Có vẻ như chunsng ta đến muộn rồi. Có lẽ bọn chúng muốn tìm Quyển Sách Cấm Grimoire.”
- “Grimoire là quyển sách phải không ?” Ritsuka nhìn xuing quanh căn phòng.
- “Phải, là một quyển sách ma thuật.” Rem trả lời câu hỏi của Ritsuka
- “Ông tôi có rất nhiều sách và tư liệu nhưng trong đó có nó không thì tôi mù mịt. Hồi nhỏ, mẹ hay đưa tôi tới đây vào ngày nghỉ. Ông tôi, mẹ tôi, anh hai và tôi thường quây quần bên nhau..” Ritsuka sắp xếp lại một vài quyển sách dưới chân mình, cô cười buồn rồi hồi tưởng lại chuyện xưa.
- “Kia là mẹ cô à ?” Đợi Ritsuka nói xong, Rem tò mò đưa tay lên chỉ vào bức ảnh treo ở trên tường.
- “Đúng vậy.”
- “Vậy còn người bên cạnh là ai ? Bà ấy có biết gì về Quyển Sách Cấm không ?” Urie tiếp lời Rem, hỏi câu hỏi mà họ tò mò nhất.
- “Đó là dì tôi - Marta Tachibana. Có lẽ có hoặc có lẽ không. Dì tôi mất khi tôi còn rất nhỏ.”
- “Tachibana, em cứ để đó đi. Anh sẽ cử người hầu đến dọn dẹp đống đó, giờ chúng ta xuống dưới nhà thôi.” Mage cười khoe cả hàm răng trắng bóng nói với Ritsuka.
- “À..Ừm”
Năm người xuống dưới nhà để đi ra khỏi ngôi nhà sau khi không thu hoạch được gì ở chuyến đi này. Ritsuka giơ tay mở cửa căn nhà để ra ngoài. Dường như cánh cửa đã bị khóa, cho dù cô đẩy mạnh thế nào cũng không mở. Cô thất vọng nói :
- “Cánh cửa này ... không mở được.”
- “Sao có thể ? Vừa nãy còn mở được mà. Để anh thử xem.” Mage ngạc nhiên. Rõ ràng vừa nãy họ còn vào được sao bây giờ lại không rồi.
Mage dùng sức một chút nhưng cánh cửa vẫn không hề di chuyển. Nếu dùng sức mạnh thì Ritsuka sẽ biết cậu và ba người kia không phải là người mất. Kế hoạch bọn họ dựng ra sẽ thất bại. Đang miên man suy nghĩ thì giọng nói của Rem vang lên lôi cậu ra khỏi dòng suy nghĩ đó.
- “Có vẻ như chúng ta mắc bẫy rồi.”
- “Đáng chết! Có vẻ như chúng ta quá coi thường bọn chúng rồi.” Mage tức giận đấm mạnh vào bức tường bên cạnh.
- “Căn nhà còn lối ra nào không ?” Khác với tâm trạng tức giận của Mage, Rem vẫn bình tĩnh nói.
- “Có.” Ritsuka vừa dứt lời thì có tiếng đổ vỡ ở căn phòng gần đó.
Cả 5 vội vàng chạy sang thì thấy ngọn lửa đang lan khắp căn phòng. Thấy vậy, Ritsuka vội vàng chạy đi lấy bình chữa cháy ở phòng bếp. Urie định ngăn cản nhưng không kịp nữa. Ritsuka chạy vào phòng bếp, cô định đi qua lấy bình chữa cháy thì cổ tay lại bị giữ lấy. Cô giật mình, quay lại phía sau nhìn thì thấy một người đàn ông gương mặt sáng sủa mặt một bộ đồ màu đen như lũ người đã bắt mẹ cô đi. Ritsuka hoảng sợ định hét lên thì hắn đã nhanh nhẹn kéo Ritsuka vào ngực, bịt chặt miệng cô lại. Hắn ta cúi xuống cổ Ritsuka, nhe hàm răng có hai chiếc răng nanh, định cắn vào cổ cô thì bỗng Mage xuất hiện, đạp hắn ra xa rồi kéo Ritsuka vào ngực mình (anh hùng cứu mĩ nhân đồ :v).
- “Em không sao chứ ?”
- “Không...sao” Ritsuka có chút run rẩy.
Hình như sự va chạm của tên áo đen với bức tường đã làm Rem,Urie, Shiki nghe được, cả 3 vội chạy sang phòng bếp thì thấy tên áo đen đang ôm ngực đứng lên, còn Mage thì đang ôm Ritskua.
- “Cô/ Em/ Nàng bướm, không sao chứ ?” Cả 3 đồng thanh nói.
- “Tôi.. không sao.”
- “Mage, mau đưa cô ta ra khỏi đây đi. Sự việc ở đây cứ để tụi này lo.” Rem khẽ liếc qua Ritsuka rồi quay lại nói với Mage.
- “Hả ? Sao có thể như vậy chứ, mình còn chưa chơi mà.”
- “Mau đi.” Rem trầm giọng.
Sau khi Mage dẫn Ritsuka ra khỏi ngôi nhà bằng lối ra khác, tên áo đen bỗng châm một que diêm, vứt xuống dưới đất. Ngọn lửa nho nhỏ từ que diêm như bị phù phép, nhanh chóng lan rộng khắp nhà bếp. Nhìn ngọn lửa vây quanh nhà bếp, Urie cầm bông hồng cười nhạt, khinh bỉ nói :
- “Các ngươi gọi đây là lửa sao.”
- “Trông thật xấu xí. Rem, cho bọn chúng thấy đâu mới là ngọn lửa thật sự đi.” Shiki tiếp lời.
Shiki vừa dứt lời, ngọn lửa đang cháy chuyển sang màu xanh. Cả căn phòng sáng sủa bỗng tối đi, màu xanh đen từ từ bao phủ cả căn phòng. Ánh sáng này thật giống như ánh sáng đã bao phủ toàn thân Rem ở phòng thư viện số 3. Từ phía sau tên áo đi ra một tên khác, từ hai tên đó lại đi ra hai tên khác. Bọn chúng cứ thế nhân đôi lên cho đến khi ánh sáng xanh đen bao kín căn phòng thì dừng lại. Từ phía sau hai tên ban đầu, một người phụ nữ trẻ đẹp đi ra. Bà ta chẳng phải là kẻ đã hỏi Ritsuka Quyển Sách Cấm Grimoire ở đâu hay sao ? Vậy thì lũ người này chắc chắn Vampire rồi.
- “Lại gặp ngươi rồi.” Rem nhếch môi đáng sợ nói.
- “Bà ta là người đã bắt mẹ của nàng bướm yêu dấu sao ? Thật xinh đẹp.” Urie cợt nhả nói : “Nhưng nếu đã là địch thủ của chúng ta thì ...”
- “Đều phải chết. Mới nghĩ thôi tôi đã thấy phấn khích rồi đây.” Shiki phấn khích nói nhẹ nhàng như lời nói vừa phát ra không phải của cậu vậy.
Lời nói vừa dứt, ánh sáng màu xanh đen bao phủ toàn thân cả 3 người, chỉ trừ đôi mắt. Ngọn lửa màu xanh đã bắt đầu thiêu cháy nhiều tên. Nhiều tên được lọt vào mắt của Urie thì tự động tấn công nhau. Nhiều tên khác bị Shiki tra tấn vô cùng dã man rồi từ từ biến thành cát bụi. Rem, Urie, shiki nhanh chóng tiêu diệt hết bọn chúng nhưng người đàn bà đó lại một lần nữa chạy thoát.
- “Hừ lại một tên chạy thoát.” Rem hừ lạnh sau khi khiến một tên biến mất.
Rem, Urie lại gần tên cuối cùng còn sống sót bị Shiki treo lên tường. Hắn ta vùng vẫy muốn thoát khỏi sự kiềm chế vô hình trên người mình nhưng đều vô ích.
- “Tìm thấy Quyển Sách Cấm Grimoire chưa ?” Rem lạnh giọng ngẩng đầu lên nhìn hắn ta như nhìn một con cá sắp chết đang cố vùng vẫy để sống sót.
- “Hiểu rồi. Vẫn chưa à ?” Urie nhìn hắn không trả lời Rem liền suy đoán nói.
- “Vậy thì...cát bụi chỉ về với cát bụi thôi.” Shiki nói xong, hắn cũng biến thành cát rơi xuống dưới đất.
Tiêu diệt hết lũ Vampire cấp D, Rem cùng Urie và Shiki đi ra ngoài. Trên người bọn họ không có biến hóa gì ngoài quần áo có chút bụi. Không giống như những người từ đám cháy đi ra, khuôn mặt họ rất bình tĩnh đi về phía Mage và Ritsuka. Đợi họ đến gần Ritsuka mới vội hỏi :
- “Các cậu không sao chứ ?”
- “Giải quyết xong hết rồi chứ ? Đáng tiếc tôi không thể ở đó.” Mage nuối tiếc.
- “Không sao. Xong hết rồi.” Rem trả lời rồi quay về nhìn căn nhà đang dần dần bị ngọn lửa bao trùm.
Trên trời vang lên tiếng trực thăng, đội cứu hỏa cũng vội chạy đến. Đội trưởng đội cứu hỏa cung kính chào bọn họ rồi nhanh chóng dập lửa.
Khi về đến biệt thự nhà Kaginuki, trời cũng đã tối. Xe bỗng dừng lại khi thấy một chàng trai xỏ tay vào túi quần dựa vào cổng biệt thự Kaginuki như đang đợi người.
Chàng trai đó là ai đây ? Mời các bạn xem tiếp chương 9