Ông Okamoto, trong lá thư viết cho tôi, có gọi cuộc phỏng vấn ấy là “khó khăn và đáng nhớ”. Ông nhớ rằng Piscine Molitor Patel “rất gầy, rất cứng rắn, rất thông minh”.
Bản tường trình của ông, trong phần thiết yếu nhất của nó, viết như sau:
Người sống sót duy nhất không làm sáng tỏ được gì về lý do đắm tàu Tsimtsum. Con tàu có vẻ đã chìm rất nhanh, điều đó có thể chứng tỏ vỏ tàu đã bị vỡ nghiêm trọng. Khối lượng các mảnh vỡ nhiều đến thế có thể củng cố lý thuyết này. Nhưng lý do chính xác của sự cố vỡ vỏ tàu thì không thể xác định được. Không có báo cáo gì về sự cố thời tiết ngày hôm đó. Đánh giá thời tiết của người sống sót có tính ấn tượng và không đáng tin. Cùng lắm thì thời tiết cũng chỉ là một yếu tố mà thôi. Nguyên nhân có thể là nội tạng của tàu. Người sống sót tin là đã nghe thấy một tiếng nổ, gợi cho ta nghĩ đến một trục trặc nào đó của động cơ, có thể là nổ nồi hơi, nhưng cũng chỉ là một suy đoán. Tàu hai mươi chín tuổi, đóng tại xưởng Erlandson và Skank năm 1948, đã trung tu năm 1970. Thời tiết kết hợp với rệu rã cấu trúc có thể là nguyên nhân, nhưng cũng chỉ là một giả định. Không có sự cố tàu bè nào được báo cáo trong khu vực ngày hôm đó, nên tàu đâm phải tàu là không khả dĩ. Đâm vào một đám mảnh vỡ là một khả năng, nhưng không khẳng định được. Đâm phải mìn có thể giải thích được tiếng nổ, nhưng có vẻ không tưởng và rất khó xảy ra vì tàu chìm đằng lái trước, tức là chỗ thủng phải ở về phía đuôi tàu. Người sống sót có nghi ngờ chất lượng của thủy thủ đoàn nhưng không có ý kiến gì về các sỹ quan. Công ty tàu biển Oika nói rằng tất cả hàng chở trên tàu đều hợp pháp và không biết gì về bất cứ vụ việc bê bối nào của sĩ quan hoặc thủy thủ đoàn nhưng không có ý kiến gì về các sĩ quan. Công ty tàu biển Oika nói rằng tất cả hàng chở trên tàu đều hợp pháp và không biết gì về bất cứ vụ việc bê bối nào của sỹ quan hoặc thủy thủ trên tàu.
Nguyên nhân đắm tàu không thể xác định được từ những bằng chứng đã có. Thủ tục bồi hoàn bảo hiểm theo tiêu chuẩn của Oika. Không cần có hành động gì nữa. Khuyến cáo cho kết thúc vụ việc này.
Ngoài ra, câu chuyện của người sống sót, ông Piscine Molitor Patel, công dân Ấn Độ, là một câu chuyện rất kỳ lạ về lòng can đảm và sức chịu đựng trong những hoàn cảnh bi thảm và cực kỳ khó khăn. Trong kinh nghiệm của người điều tra vụ này, câu chuyện của ông ta là có một không hai trong lịch sử các vụ đắm tàu. Rất ít nạn nhân đắm tàu có thể tuyên bố đã sống sót được ngoài biển khơi lâu đến thế, như ông Patel, và không ai có đồng hành là một con hổ Bengal đã trưởng thành.