Cuộc Đời Của Tôi ...

Chương 4: Chương 4: Bây giờ mới hiểu cô đơn :)




Tôi ngồi trong một căn phòng màu xamh ngọc bích to bằng cái lớp đủ chứa 45 học sinh rồi ôm một con gấu bông to hơn người , thẫn thờ nhìn ra cửa sổ nơi gia đình nhà hàng xóm đang sum vầy ăn bữa cơm vui vẻ ! Tôi nước mắt ròng rã , như con ngốc ôm chặt lấy con gấu bông . Hoá ra đây mới là cô đơn ư ? Ừ , sống không bằng chết chính là nó . Tôi đã từng thử rạch tay bằng dao tem rồi dao kéo các kiểu thế mà chỉ nát tay chứ dell chết ==

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.