Bất chợt , một cơn mưa xuân ùa về , ôi , thật nhớ những kỷ niệm xưa quá cơ . Tôi cùng đứa em gái mũm mĩm chạy ùa ra nhà ngoại xin tiền lì xì . Cầm cái chậu đựng nước đi xin tiền ( lúc ấy tôi còn bé - nhà tôi lúc ấy cũng chẳng có điều kiện như bây giờ đâu ) Một người xin đến tận hai ba lần liền . Tôi còn nhớ , có lần mẹ tôi lì xì cho em trai tôi , em trai tôi đưa cho mẹ một trăm trong khi mẹ lì xì lại tám tờ một nghìn . Nó hứng khởi ra khoe với tôi : Em cho mẹ một tờ mà mẹ ngu lắm , cho em tận tám tờ cơ Đậu xanh rau má == bị lừa rồi em ơi ~~~