Cuộc Đời Định Mệnh

Chương 59: Chương 59: Chương Tết Đến Rồi (5)




- Chán quá điiiii... - nó nằm dài thườn thượt ra bàn ngoài vườn

- Em gái...có muốn đến Paris by night với anh không? - Lâm đặt tay lên vai nó

- Được hả? - nó bật dậy làm Lâm xém chút nữa là ngã ngửa ra đằng sau

- Ừ, cứ nói em là quản lí của anh thì được rồi

- Thế đợi em tí nha, em lên thay quần áo - nó lanh lẹ chạy lên phòng

- Ừ, anh đợi

.

- Hi... khỏe không? - một chàng thanh niên cười tươi khi Lâm vừa bước vào

- Dạ em khỏe, anh thế nào? - Lâm hỏi lại

- Khỏe như trâu ý! - anh ta nói rồi sẵn khoe chuột luôn - Tiên nữ nào đây? Girlfriend hử? - anh ta nhìn sang nó

- Đâu có, quản lí của em đấy! - Lâm trả lời

- Chào anh - nó cúi đầu

- Rất vui được gặp em - anh ta đáp lễ - Ngồi đợi một chút xíu nhé, sau đây là tiết mục của em rồi đấy! - anh ta nói rồi đi ra phía chỉnh sửa âm thanh

- Dạ, anh đi trước - Lâm gật đầu

- Nè, uống đi cho ấm giọng - nó đưa Lâm 1 chai nước

- Cái gì vậy? - Lâm cầm rồi hỏi

- Chanh muối ấm...hôm qua em thấy tập nguyên buổi chiều, chắc giọng bây giờ rát lắm đúng không? - nó lấy lại chai nước

- Sao em biết? Đúng là từ sáng tới giờ đau thật... - Lâm vuốt vuốt cái cổ họng

- Lại còn nốc 1 đống đá nữa chứ... cứ thế thì bỏ làm ca sĩ đi!

- Nói gì kì vậy...cùng lắm anh uống ít đi là được chứ gì?

- Phải vậy chứ, uống lẹ đi, sắp tới lượt anh rồi kìa - nó đưa chai nước ban nãy nhưng đã được mở nắp cho Lâm

- Cám ơn em - Lâm nhận lấy rồi tu một hơi

- Xin mời ca sĩ Hoàng Lâm lên sân khấu... - tiếng loa vang lên

- Tới anh rồi kìa... - nó nói

- Cầm giùm anh... - Lâm đưa nó chai nước với chiếc áo khoác vừa cởi

Lâm bước lên sân khấu, nhận lấy chiếc mic từ anh quản lí ban bãy, đợi nhạc lên và bắt đầu cất tiếng hát

- Chết vì tiểu đường mất - nó nghe hát mà xuýt xoa, giọng gì mà ngọt hơn cả đường mật thế này!

.

.

- Mẹ thương con, xin đợi ngày maiiiii.... - Lâm kết thúc bài hát trong tràng pháo tay của mọi người ở đó

- Tốt lắm, cứ thế phát huy nhé! - một chú cầm mic khen ngợi, nếu nó nhớ không nhầm thì đây là giám đốc trung tâm Thúy Nga, thấy bảo là quý Lâm lắm

- Cám ơn mọi người - Lâm cúi đầu cảm ơn rồi bước vào cánh gà

- Uống nước đi - nó đưa Lâm chai nước

- Cám ơn em - Lâm lấy tay áo lau mồ hôi trên trán. Không hiểu sao hôm nay hồi hộp thế, quên cả lời, vậy là phải làm đi làm lại mất 3 lần

- Nghỉ một lúc cho đỡ mệt đi, đợi ba nữa rồi mình đi ăn trưa... tối qua em mới được thằng bạn chỉ cho quán này ngon mà yên tĩnh lắm

- Nhắc mới nhớ, đói ghê, sáng ăn có chút xíu - Lâm xoa bụng

- Em cũng vậy... - nó đồng tình

...

- An này, con lên sửa soạn rồi đi cùng với ba - ba nó nói

- Đi đâu ạ? - nó đang chơi cờ với ông nội, ngửa cổ lên hỏi

- Tới thăm một người bạn thân của ba. Chú ý, ba với ba Mai Anh là bạn thân từ hồi cấp 2 lận. Sẵn qua chúc Tết gia đình chú ý luôn

- Vậy ạ, đợi con chút xíu, con lên thay đồ - nó đứng dậy nhưng vẫn không quên ra một đòn knock out - CHIẾU TƯỚNG, nội thua rồi

- Ơ...tại sao...con...con...- ông nội nó bàng hoàng, thế là cái ma trận mà ông tự hào bấy lâu nay bị nó phá tan rồi!

- Ba thua rồi sao? Con giỏi thật đấy An - ba nó cũng bái phục, vì lần nào chơi cờ với ông ba nó cũng thua

- Bà nội chỉ con đấy! Tối nay con muốn ăn thịt nướng, ông phải mua cho đấy - nó tươi tỉnh chạy lên nhà

- Haizzz...lại tốn tiền rồi! Vậy mà ba cứ tưởng tối nay được cháu gái mát xa chứ? - ông nhìn ba nó lắc đầu

- Con gái con mà! Thông minh...thông minh - ba nó hãnh diện

.

- Ba! Mình đi thôi - nó tung tảy đi xuống

- Con định mặc bộ này sao? - ba nó giật mình

- Có sao đâu ạ? Bạn thân của ba mà, đâu cần phải điệu đà quá làm gì? Khó chịu lắm - nó nhìn mình, vẫn như mọi khi: quần bó áo phông, chỉ là chưa ra cửa để xỏ đôi giày vào thôi

- Bạn thân cũng phải đàng hoàng, lên đây để ba xem xem con có bộ nào nhìn trông tử tế hơn không! - ba nó cứ thế kéo nó lên phòng

- Ơ...

- Đây... mặc cái này thay cho quần bó đi! - ba nó đưa cho nó 1 cái chân váy

- Không...có chết con cũng không mặc đâu

- Mặc vào... - ba nó lườm

- Không là không, ba thích thì ba mặc đi! Biết tính con rồi mà cứ bắt mặc mấy cái này là sao?

- Không mặc đúng không? Cũng được, vậy từ nay về sau anh Long sẽ là tài xế riêng của con

- Ba...ép người quá đáng! Được rồi, thay thì thay... - nó bực mình, cầm cái chân váy rồi vào nhà vệ sinh

- Cứ phải dùng biện pháp mạnh - ba nó lắc đầu: con với chả cái

- Vậy được chưa ba??? - nó hậm hực

- Thế có phải xinh không? Thôi đi mau lên đi, muộn giờ rồi!

...

- Ông bạn già...khỏe không? - ba nó ôm chầm lấy một chú ngay khi bước vào nhà

- Dạ con chào bác - nó e lẹ cúi đầu, mặc váy rồi thì phải thế thôi

- Đây là... An phải không? Trời ơi... ba con tìm con vất vả lắm đó! Phải công nhận, càng lớn càng xinh đấy - chú đó xoa đầu nó, cười lớn

- Dạ, con cám ơn - nó cũng cười

- Vào bàn đi, đồ ăn dọn hết lên rồi! Bác gái muốn được gặp con lắm đấy - chú nói

- Vâng ạ - nó gật đầu

- Lên gọi cậu chủ xuống đi - chú quay sang bảo 1 chị đứng gần đó

- Vâng - chị ấy cúi đầu rồi nhanh chóng đi lên lầu

.

- Cứ tự nhiên như ở nhà nhé! - bác gái cười đôn hậu, rồi đưa cho nó 1 bát súp

- Con cám ơn cô - nó nhận lấy - Sao tốt với mình thế nhỉ? - nó vừa uống nước, vừa nghĩ

- Nhà mình hôm nay có khách hả mẹ? - ý, cái giọng quen quen - Con chào chú Linh... - người con trai cúi đầu chào ba nó - Em...Chú Linh...đây là...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.