Edit:Byun
Beta: Cá
An Thiến Thiến “ầy” một tiếng, dù đang bận rộn nhưng vẫn ung dung mở miệng nói: “Tổng thanh tra Triệu, cô phải biết rằng lần này Tưởng Tư Phi ký hợp đồng với công ty khác thì không thể thiếu một phần trách nhiệm của cô. Cô gây ra tổn thất lớn như thế cho công ty, công ty không đuổi việc cô đã là rất tốt rồi. May mắn lần này nhờ có anh Cao đứng trước mặt ông chủ nói đỡ cho cô, cô mới có thể ở lại làm trợ lý của anh ấy! Cô làm người không thể không biết ơn được!”
Cao Chí Uy tay sờ sờ cằm, tiếp tục mở miệng nói: “Đúng rồi, dưới trướng cô ngoại trừ Tưởng Tư Phi kia, cũng chẳng còn ai có tài cán gì để dẫn dắt. Mặc dù cô Lâm Yên này suốt ngày bị bôi đen, nhưng gương mặt đó cũng còn có thể tạm chấp nhận được. Tôi đã nói qua với cấp trên rồi, từ hôm nay trở đi, Lâm Yên liền đổi tới chỗ tôi. Về sau tôi sẽ phụ trách, lo liệu tất cả công việc và lịch trình của Lâm Yên!”
Triệu Hồng Lăng ngay từ đầu vẫn chưa nói lời nào, mãi đến khi nghe được câu này ngay lập tức nói: “Không có khả năng!”
Cô quá hiểu rõ cách làm việc của Cao Chí Uy!
Nếu một nữ diễn viên như Lâm Yên được hắn quản lí thì chính là một con cờ trong tay hắn.
Mà hắn tuyệt đối sẽ không thật lòng nâng đỡ Lâm Yên.
Hắn sẽ đưa Lâm Yên đi hầu rượu những nhà đầu tư, sau đó đổi lấy tài nguyên cho những diễn viên cốt cán mà hắn quản lí.
Cao Chí Uy cười lạnh một tiếng: “Tổng thanh tra Triệu... À không, bây giờ không thể gọi cô như thế. Cô Triệu, thứ lỗi nhưng tôi nhắc nhở cô một câu, bây giờ ngay cả tư cách quyết định, sắp xếp lịch trình của diễn viên dưới trướng, cô cũng không có!”
Cao Chí Uy vừa dứt lời, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng nói của một cô gái:
“Cảm ơn ý tốt của tổng thanh tra Cao tương lai...”
Lâm Yên từng bước đi vào trong văn phòng, chậm rãi cúi người, đỡ Triệu Hồng Lăng đứng lên. Sau đó mỉm cười nói: “Có điều tôi quả thật là phải xin lỗi, tổng thanh tra Cao này, anh cũng không đủ tư cách quản lí cho tôi đâu.”
Cao Chí Uy thấy Lâm Yên dám từ chối mình thì sắc mặt lập tức tối đen: “Cô thì tính là cái thá gì? Tôi chịu thu nhận cô, đó chính là vinh hạnh của cô! Bằng không chỉ với tính tình này của cô, ngoại trừ cả người đầy vết nhơ ra, muốn trình độ học thức lại không có tí tri thức nào. Muốn kỹ thuật diễn xuất thì cũng không có kỹ thuật, thế mà cô còn dám từ chối tôi!”
Cao Chí Uy dừng một chút, tiếp tục nói: “Còn nữa, Lâm Yên, tôi không có tư cách quản lý cô? Cho cô biết một chút tình hình hiện tại, bây giờ trong công ty này, tôi - Cao Chí Uy chính là người quyết định tất cả. Tôi muốn cô làm cái gì, thì cô phải làm cái đó, đừng được nước mà lấn tới, cho cô thể diện mà cô không cần!”
Lâm Yên lẳng lặng nhìn Cao Chí Uy ngồi như một vị quan to, cũng không mở miệng nói gì thêm.
Cao Chí Uy thấy Lâm Yên không nói lời nào, tưởng cô đã chịu thua, dịu giọng xuống như vừa đánh vừa xoa, như bố thí mở miệng nói: “Mấy ngày nữa, tôi có nhận lời tham gia một bữa tiệc cho cô, nhớ ăn mặc xinh đẹp một chút, đến đúng giờ. Nếu phá hỏng, tôi sẽ khiến cho cô sống không bằng chết!”
Chờ cuối cùng Cao Chí Uy cũng nói xong, Lâm Yên mới nói tiếp: “A, đừng nói anh là tổng thanh tra, coi như có là sếp tổng cũng vô dụng. Tôi đã chuẩn bị huỷ hợp đồng với công ty. Kể từ hôm nay, tôi đã không còn là nghệ sĩ của giải trí Khải Tinh nữa.”
Nghe được lời này của Lâm Yên, Cao Chí Uy sửng sốt một chút: “Cô nói cái gì? Cô muốn huỷ hợp đồng?”
Với tình trạng hiện tại của Lâm Yên, giải trí Khải Tinh còn tình nguyện làm việc với cô ta, cô ta hẳn là phải cảm thấy biết ơn vậy mà cô ta lại dám hủy hợp đồng với công ty?
Đối với những loại diễn viên không đủ khả năng thế này, tác dụng duy nhất của bọn họ là đi lấy lòng những ông già lớn tuổi kia, trao đổi một chút tài nguyên cho Thiến Thiến. Đến lúc đó chia cho Lâm Yên một chút canh thịt đó thì coi như là ông trời đã ban phát một chút ân tình với cô ta rồi.
Thế mà cô ta còn dám hủy bỏ hợp đồng với công ty, ai cho cô ta dũng khí làm như thế?
Cô ta lấy đâu ra tiền đền bù vi phạm hợp đồng, còn chưa nói sau khi huỷ hợp đồng, có công ty nào muốn ký hợp đồng với loại sao chổi phiền toái như cô ta sao?