Edit: TH
Beta: Nhi ಸ_ಸ
Lúc mới về nước, Lâm Yên hoàn toàn không thể tiếp xúc tới những thứ có liên quan đến đua xe, vừa nhìn thấy chúng lập tức sẽ suy sụp đến phát điên.
Có lần trong một chương trình giải trí, Tiểu Lưu đột nhiên đưa điện thoại di động đến cho cô xem một vài tin tức mới nhất về sự kiện đua xe.
Sau đó cô như người mất hồn, biểu hiện thất thường vô cùng xấu hổ, được vinh dự mang danh là “hố đen” khi đi show.
Vì kỹ năng diễn xuất không tốt lại cộng thêm thanh danh kém nên không có chương trình nào muốn tìm cô quay, về sau hoàn cảnh lại càng khó khăn hơn...
Ngay cả lúc giúp Bùi Vũ Đường đua xe, trong lòng Lâm yên vẫn còn khúc mắc.
Kể từ đêm hôm đó khi được ngồi trên xe một lần nữa, cảm giác tốc độ đem đến làm máu nóng trong người cô sôi trào, chính lúc ấy mới khiến cô buông tha hết tất cả...
Trong văn phòng, Triệu Hồng Lăng đang dặn dò Lâm Yên những điều cần chú ý khi vào đoàn làm phim thì đúng lúc này, cửa phòng bị một đám người thô lỗ đẩy ra.
Ngay lập tức thấy 5 – 6 người đại diện cùng chen vào phòng.
Biểu cảm trên gương mặt Triệu Hồng Lăng lấy lại vẻ bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người này: “Có việc gì?”
Mấy người này đều là bộ dáng hung hăng tới hỏi tội, một người đàn ông trung niên đi đầu vỗ tay đập rầm xuống mặt bàn rồi gầm lên, “Triệu Hồng Lăng, cô còn có mặt mũi dám hỏi à! Ngay cả người của mình còn giữ không nổi! Tưởng Tư Phi là diễn viên hạng A duy nhất của công ty, cô ta đi rồi cô có biết sẽ ảnh hưởng lớn đến mức nào tới công ty của chúng ta hay không?”
“Đúng đấy! Rắc rối lớn như vậy cô phải hoàn toàn chịu trách nhiệm!”
“Không có Tưởng Tư Phi, công lao của cô ngay đến cả người đại diện của sao hạng ba cũng không bằng, có tư cách gì ngồi ở vị trí tổng thanh tra kinh tế này!”
...
Đối với những lời lên án của mọi người, Đa Đa đứng cạnh tức sắp chết: “Này! Các người quá đáng vừa vừa phải phải thôi! Tưởng Tư Phi có lợi hại hơn nữa cũng do một tay chị Lăng đào tạo ra! Không có chị ấy, công ty chúng ta làm sao có diễn viên hạng A được?”
Trong số đám người ở đây có một vị nữ đại diện lên tiếng: “Cô còn mặt mũi nói vậy à? Cô ta nâng người không phải dùng tiền của công ty sao? Vì để nâng Tưởng Tư Phi lên cô ta đã đoạt biết bao tài nguyên và tiền của của chúng tôi! Hiện tại thì hay rồi, người chạy mà gà bay trứng vỡ, khiến cho công ty phải chịu tổn thất lớn!”
Đa Đa phẫn nộ phản bác lại: “Nói bậy! Bao nhiêu tài nguyên đều là tự tay chị Lăng đi từng nơi một để kiếm! Nếu như toàn bộ đều nhờ vào công ty, vậy sao các người không có bản lĩnh mà nâng diễn viên lên đứng tuyến đầu đi!”
Đa Đa còn đang muốn nói tiếp thì bị Triệu Hồng Lăng giữ lại: “Đa Đa, đừng nói nữa.”
Những người đại diện kia vẫn không chịu buông tha, chất vấn: “Triệu Hồng Lăng, dù thế nào đi nữa chuyện này cô nhất định phải cho chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng!”
Cửa phòng mở toang, bên ngoài vây đầy toàn là nhân viên và những diễn viên khác.
Tác phong làm việc của Triệu Hồng Lăng xưa nay chưa từng nể mặt mũi ai, lúc này không ít người đang cười trên nỗi đau của người khác.
Nhất là những nhóm diễn viên trước giờ luôn bị Triệu Hồng Lăng đè ép.
Một diễn viên hạng hai khoanh tay trước ngực, mặt đầy khinh bỉ: “Không có Tưởng Tư Phi, Triệu Hồng Lăng chẳng là cái thá gì, cô ta làm gì có tư cách ngồi ở vị trí tổng thanh tra! Nếu không phải cô ta cậy quyền đem hết tài nguyên công ty đi như thế, tôi làm gì bị ép đến mức này? Bây giờ coi như gặp quả báo!”
Mấy nghệ sĩ khác cũng phụ họa theo: “Chứ còn gì nữa, nhìn cô ta bây giờ chỉ xứng làm người đại diện của Lâm Yên thôi!”
“Ha ha, khó trách cô ta gọi Lâm Yên quay về. Tôi thấy cô ta hết cách cứu vãn rồi đấy...”
Những lời bàn tán của các diễn viên rất to, hầu như toàn bộ người trong phòng đều nghe thấy.
Trong phòng Lâm Yên nằm không cũng trúng đạn: “Ơ kìa...”
[ Bản cập nhật được hoàn thiện mỗi ngày trên wattpad Meow_team ]