Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Chương 340: Chương 340: Không có hứng thú?




Edit: Er

Beta: Kim Đào

Đối với việc Lâm Yên có nhờ ZH1 đổi một tay đua của Hạ gia để vào sân hay không, căn bản là Hạ Định Khôn không quan tâm.

Trận này đối thủ của Hạ gia là ai chứ?

Chiến đội có quyền thế và uy tín lâu năm nhất trong nước, WW.

Dùng trình độ của Hạ gia bây giờ mà muốn thắng WW thì chẳng khác gì là người si nói mộng.

Vấn đề hiện tại mà lão gia tử Hạ Định Khôn muốn cân nhắc là đội đua Hạ gia sẽ phải đối mặt với thất bại.

Tuy rằng có chỗ dựa là ZH1, thừa nhận đội đua Hạ gia là chiến đội dự bị của ZH1, nhưng chỉ có như vậy thì căn bản là không đủ.

Bây giờ, ở trên mạng tiếng chửi rủa đã che ngợp bầu trời, sau khi thi đấu với WW, nếu như lại đóng giả nạn nhân làm người bị hại, lại ăn vạ tiếp thì bọn họ sẽ phải chịu tiếng xấu, chắc chắn sẽ bại thảm hại.

Không chỉ như thế, đội đua Hạ gia khả năng cũng sẽ không có một ai tài trợ và đầu tư nữa.

“Con ả này, sao cô ta dám đổi chỗ tôi?!”

Lúc này, một vị tay đua nào đó đội mũ lưỡi trai của đội đua Hạ gia, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Yên.

“Trương Vân, coi như là cậu không may đi. Vả lại trận thi đấu với WW này cũng không có cơ hội thắng, cậu bị thay thế cũng không quan trọng.” Một thành viên nào đó nhìn thanh niên trẻ tuổi đội mũ lưỡi trai.

“Nói là như vậy, nhưng người khác thì không tính, nhưng cô ta? Dựa vào cái gì chứ? Cô ta biết chân ga ly hợp và phanh xe ở đâu sao, cô ta thật sự cho rằng trước đó thắng được đội đua lão già họ Thang đó thì có thể ở đội đua Hạ gia tùy ý làm bậy à?!” Trương Vân lạnh giọng quát.

“Haizz, quên đi thôi, dù sao cô ta cũng là cháu ngoại của lão gia tử.”

“Cháu ngoại thì sao? Cô ta còn biết mình là cháu ngoại của lão gia tử cơ à? Nếu cô ta thật sự cho rằng như vậy thì nên học tập với Thanh Lễ cho tốt, tranh thủ bảo ZH1 đem thể thức thi đấu đổi thành thi đấu đường trường mới phải. Cho dù là không thắng được WW thì cũng tối thiểu là có thể làm vẻ vang thanh danh của Minh Khải mà!” Trương Vân liếc Lâm Yên đứng cách đó không xa cười đầy lạnh lẽo, vẻ chán ghét trong mắt không che giấu chút nào.

“Được rồi, không cần quan tâm tới cô ta làm gì.” Lúc này, Hạ Minh Khải lên tiếng nói: “Chúng ta cứ làm việc của chúng ta là được, coi cô ta là không khí.”

“Ai thèm quan tâm cô ta, chẳng qua là cô ta dám đổi chỗ của Trương Vân, thật sự là đáng giận. Cho dù là không thể thắng thì loại đường đua này rất quan trọng, là nơi mà cô ta có thể làm ẩu được sao?!”

“Haizz, thực ra tôi cảm thấy Lâm Yên tiểu thư chắc cũng không có ý xấu đâu. Nhiều nhất chỉ là khờ dại một chút, tự cho mình là hoa tiêu thì có kiến thức, nên có thể vào sân đua xe.” Một tay đua nào đó trong đội Hạ gia thở dài nói.

...

Một lát sau, Vệ Từ Phong và Kỳ Thiệu Nguyên cũng đi vào trong sân đấu.

Trận thi đấu trên đường đua này, bởi vì là khiêu chiến thi đấu nên phóng viên giới đua xe không thể vào bên trong, chỉ có các thành viên trong đội và nhân viên, còn có một số rất ít khách quý được mời mới có thể vào, giống như Vệ Từ Phong và Kỳ Thiệu Nguyên, hai người là dùng thân phận khách quý nên mới được vào.

“Trận đấu này tôi không có hứng thú mấy.” Sau khi ngồi xuống ghế dành cho khách vip, Vệ Từ Phong buồn bực ngán ngẩm mở miệng nói.

“Không có hứng thú?”

Nghe Vệ Từ Phong nói vậy Kỳ Thiệu Nguyên liếc mắt nhìn cậu ta, mặt đầy hoài nghi: “Ngay cả loại thi đấu của đội đua Lão Thang và đội đua Hạ gia cậu cũng cuồng nhiệt đi xem, bây giờ lại nói với tôi rằng cậu không có hứng thú với trận thi đấu của chiến đội WW?”

“Không, anh sai rồi.” Vệ Từ Phong nhìn Kỳ Thiệu Nguyên: “Tôi cảm thấy hứng thú chính là thực lực hai đội thi đấu không cách xa nhau lắm, vì khoảng cách không lớn nên mới có thể xác định được nhiều nhân tố, mới có hứng xem, nhưng đội đua WW và đội đua Hạ gia thì còn cần phải xem sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.