Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Chương 346: Chương 346: Nhắm mắt cũng có thể thắng




Edit: Kali

Beta: Cá

Ở hàng ghế VIP, Không Quân nhìn chằm chằm chiếc xe đua màu bạc tại vạch xuất phát của đường đua, trong miệng lẩm bẩm: “Thật sự khó tin được, Tử Thần đường đua Yeva lại bởi vì chấn thương mà nghỉ thi đấu...”

“Đội trưởng, dù cho Yeva có bị thương thì cô ấy nhắm mắt cũng có thể hành ra bã loại đội đua WW này, chênh lệch quá lớn, căn bản không cùng một thế giới.” Một vị thành viên nào đó của đội Speed nói.

“Đừng nói là nhắm mắt chạy thắng được WW, dù có nhắm mắt cũng chạy thắng được đội trưởng... Cũng là chuyện đương nhiên mà.” Một vị thành viên khác nói, nói xong cũng không quên nhìn trộm thoáng qua Không Quân bên cạnh.

Chỉ có điều Không Quân cũng không mở miệng phản bác, dù sao đây coi như cũng là lời thật lòng. Dù Yeva bị thương nghỉ thi đấu đi nữa thì việc thắng anh trên đường đua xem ra cũng rất đơn giản.

...

Bên trong khu vực chuẩn bị đường đua.

Mọi thành viên của đội Hạ gia đã chuẩn bị sẵn sàng.

Trận đấu này, đội đua Hạ gia không lập ra bất kỳ chiến thuật nào, bởi vì thực lực so với WW vốn cách biệt quá lớn. Cho dù là chiến thuật nào đi nữa không cũng không tác dụng gì với loại chiến đội như WW, mà có khi lại trở thành trò cười, đã vậy thì để cho các thành viên tùy ý phát huy.

“Minh Khải, mạnh dạn lên, trận này là bước ngoặt trong sự nghiệp đua xe của cậu.” Khi tới giờ gần vào sân, ánh mắt của Thanh Lễ rơi vào người Hạ Minh Khải, nói với anh ta.

“Trận đấu này, chúng ta chắc chắn đã không có cơ hội thắng, nhưng điều này đã không quan trọng bằng việc ZH1 coi trọng cậu như vậy. Ít nhất cậu cũng có thể trở thành thành viên của đội ZH1, hơn nữa hôm nay Không Quân cũng đã đích thân đến đây, điều này đủ để chứng minh năng lực tiềm ẩn của cậu rất lớn. Tôi cho rằng chiến đội Speed đã nhìn trúng cậu rồi, sau khi thi xong trận này chiến đội Speed sẽ mời cậu tham gia chiến đội của bọn họ.” Thanh Lễ tiếp tục nói.

Nghe lời này Hạ Hùng nhẹ gật đầu, nhìn Hạ Minh Khải: “Minh Khải, chạy hết sức vào. WW cũng không hề gì, không nên bị danh tiếng của bọn họ hù dọa. Thanh Lễ nói không sai, nếu như con có thể tiến vào chiến đội Speed thì điều này đủ để chứng minh với năng lực tiềm ẩn của con, sau này có thể đủ bỏ xa chiến đội WW tám con phố!”

“Cha, con hiểu rồi ạ.” Vẻ mặt Hạ Minh Khải đầy vẻ ngạo nghễ.

“Minh Khải, cho dù đến lúc đó cậu chọn ZH1 hay là Speed, tôi đều sẽ đi theo cậu, giúp cậu khai thác tối đa tiềm năng của mình. Trận này trông cậy vào cậu rồi.” Khoé miệng của Thanh Lễ hơi cong.

“Trận thi đấu sắp bắt đầu, ra sân.”

Một lát sau, lão gia tử Hạ Định Khôn đi tới rồi mở miệng nói.

Nghe lời ấy, mọi người chiến đội Hạ gia liên tục gật đầu, đi đến vị trị xuất phát.

Bây giờ, các thành viên của chiến đội WW đã chuẩn bị sẵn sàng, toàn bộ thành viên chui vào xe đua.

Về phần thành viên của đội đua Hạ gia cũng nhanh chóng mở cửa xe, ngồi vào vị trí lái.

Thấy trận đấu bắt đầu, toàn bộ khán đài yên tĩnh lại.

Sau khi cờ hiệu lệnh vung lên, chỉ nghe “brừm” một tiếng, trong nháy mắt mười mấy chiếc xe đua phóng về phía trước.

Nhưng mà ở trên điểm xuất phát, lại còn thừa lại một chiếc xe đua màu bạc.

“Đó là xe đua của đội đua Hạ gia sao?”

“Không chạy sao?”

“Chuyện gì xảy ra vậy...”

Thấy thế, mọi người trong sân đấu hoàn toàn không sao hiểu nổi, cho đến bây giờ chưa từng xảy ra loại chuyện này.

Lão gia tử Hạ Định Khôn và Hạ Hùng đứng ở đấy, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc xe đua màu bạc kia vẫn chưa có bất kỳ động tác gì.

“Cha, con ranh này là cháu gái của cha đó, quả thực làm đội đua Hạ gia mất hết mặt mũi!” Hạ Hùng cười lạnh một tiếng.

“Được rồi, kệ Tiểu Yên đi, dù sao Tiểu Yên cũng không hiểu lái xe, kiểu này cũng an toàn hơn một chút.” Lão gia tử Hạ Định Khôn nói.

“Cha, cha thật nên vui mừng vì có một người cháu trai như Minh Khải.” Hạ Hùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.