Edit: Kali
Beta: Dochan
Kỳ Thiệu Nguyên chộp lấy điện thoại của mình: “Mẹ nó, cậu mới có bệnh đấy! Trả điện thoại cho tôi!”
Nói xong lập tức bấm nút enter đăng ngay đoạn bình luận này lên, sau đó tiếp tục like và bình luận mỗi bài đăng “giàu nhanh” của Lâm Yên.
Những bình luận khen ngợi của Kỳ Thiệu Nguyên thật sự không thích hợp chút nào, nổi bật giữa một đống bình luận mắng chửi quả thực là hạc giữa bầy gà, vô cùng bắt mắt.
“Thế mà mẹ nó anh lại hâm mộ ngôi sao... Hâm mộ ngôi sao còn chưa tính... Anh theo đuổi ai đã tốt... Theo đuổi loại con gái này? Tôi thấy đầu óc của anh không phải bị hỏng! Mà là bị rớt mất não rồi!” Mặt Vệ Từ Phong đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Kỳ Thiệu Nguyên lộ biểu cảm nhìn thấu tất cả, liếc mắt từ trên cao nhìn xuống lườm Vệ Từ Phong: “Cậu thì biết cái gì! Từ hôm nay trở đi, tôi chính là fan trung thành cao cấp của chị Yên! Con mẹ nó không cho phép cậu vũ nhục thần tiên tỷ tỷ của tôi!”
“Là vì cô ta giống với Yeva sao? Cô ta chỉ là hoàn toàn bắt chước bừa thôi có được không! Anh mù à! Anh thế này còn không biết xấu hổ mà nhận mình là fan hâm mộ của lão đại à? Tôi thấy anh đúng là đồ fan rởm thì có!” Vệ Từ Phong tức giận nói.
Kỳ Thiệu Nguyên nghe vậy thì đen mặt lại, khóe miệng co giật, gào ầm lên: “Cậu mới mù! Cậu mới là fan rởm!”
Anh ta mù mắt đã đành, thế mà còn không biết xấu hổ mắng cậu ta mù?
Vệ Từ Phong xem thường: “Fan rởm chính là fan rởm! Cho dù có giống, tôi cũng nhất định không bao giờ phản bội lão đại! Cô ta chuyên phát ngôn khoác lác, buồn cười, trái lại tôi muốn chờ xem đến lúc thi đấu cô ta có dám lên hay không!”
Kỳ Thiệu Nguyên: “Ha ha.”
...
Ban đêm, Lâm Yên đang ngồi ở trước màn hình máy tính lướt weibo thì đột nhiên nhận được cuộc gọi liên tiếp đến từ Đa Đa.
“Chị Yên! Chị lại làm cái gì vậy!!!” Điện thoại vừa kết nối đã truyền đến giọng nói đầy kích động của Đa Đa.
Lâm Yên chợp mắt: “Chị làm sao?”
“Tự chị vào xem weibo của Vệ Từ Phong đi!”
“Hả? Vệ Từ Phong?”
Lâm Yên nói xong sau đó click chuột, nghi ngờ vào xem weibo của Vệ Từ Phong.
Sau đó thấy ngay trên giao diện weibo cá nhân của Vệ Từ Phong được ghim một bài đăng vô cùng bắt mắt lên đầu tường nhà mình.
Chính là bài đăng trước đó cậu ta đã nói trừ phi mù mới coi trọng cô.
Khoé miệng Lâm Yên méo xẹo, lúc này mới nhớ tới trước đó lúc Vệ Từ Phong cãi nhau với cô.
Cái tên này là học sinh tiểu học hay sao? Thật sự còn ghim cả bài đăng này lên đầu weibo...
Chịu có tý kích thích đã động cái
là đi đăng weibo, chuyện này...
Được rồi được rồi, dù sao cậu ta cũng là fan hâm mộ của mình, nên không so đo với tên này nữa.
Ai da, cô thật sự quá chiều fan mà.
Đầu dây bên kia Đa Đa sắp khóc tới nơi: “Tấm hình chị nói chuyện với Hàn Dật Hiên kia đã nhận không ít gạch đá. Bây giờ trong lúc mấu chốt thế này, Vệ Từ Phong đột nhiên lại hành động như vậy, quả thực là đạn bắn liên hoàn mà. Tấm hình kia rõ ràng chính là có người cố ý xuyên tạc bôi nhọ chị, Vệ Từ Phong thì càng không nói lý. Mấy ngày nay rõ ràng là cậu ta chủ động dính chị trước, chuyện này người khác không biết, nhưng tự cậu ta còn không biết rõ sao, bây giờ làm như vậy là có ý gì?...”
Lâm Yên nghe Đa Đa nói, khóe miệng hơi nhếch lên.
Con bé này chắc cũng không hề nhận ra thái độ của mình đã bắt đầu nghiêng nghiêng về phía cô.
“Bình tĩnh bình tĩnh, qua mấy ngày sẽ êm lại thôi. Vả lại chị cũng không có nhiều đất diễn, rất nhanh sẽ đóng xong thôi! Sau này chị tuyệt đối sẽ không tham gia vào đoàn làm phim kinh dị thế này nữa!” Lâm Yên động viên nói.
Đa Đa: “Chị bớt lừa em đi, cho chị thêm ít tiền thì đoàn phim gì mà chị không dám tham gia?”
Lâm Yên: “Ầy...”
Không ngờ mặc dù quen biết không lâu, nhưng Đa Đa lại hiểu cô như thế...
Thực ra, lời của Đa Đa mới là lời trong lòng của cô.
Cũng không phải bởi vì sợ bị anti fan xé xác, nhiều anti fan tới đâu cô cũng không sợ.
Chủ yếu là sợ... Bạn trai ăn giấm thôi...
- ---
Hic có ai thấy nhớ lão Thành không?:< Buồn quá, bao lâu chưa gặp anh rồi.