Edit: Nhi (◡‿◡✿)
Beta: Kali
Từ lúc đi học Tạ Tranh đã từng theo đuổi mẹ, chẳng qua lúc ấy bà lại không thích những chàng trai thượng lưu kia, cho rằng bọn họ chỉ ăn chơi trác táng không có chí tiến thủ, nhưng lại có tình cảm sâu đậm đối với người có gia cảnh bần hàn mà tài hoa là Lâm Dược Thông.
Mới đầu, Hạ Mộ Vân và Lâm Dược Thông cũng đã trải qua một đoạn thời gian vô cùng ngọt ngào, thế nhưng không ai ngờ tới Lâm Dược Thông lại ẩn giấu sâu đến thế.
Về sau ở chung lâu, sự ích kỷ và tham lam từ trong xương tủy của Lâm Dược Thông dần dần được lộ rõ, thậm chí ông ta còn xem thường dạng thiên kim tiểu thư như Hạ Mộ Vân.
Sau này bà mới biết được Lâm Dược Thông từng có mối tình đầu, nhưng người đàn bà kia lại vội vã gả cho một người giàu có, từ đó trong lòng Lâm Dược Thông bắt đầu căm hận những người có tiền.
Đối với Lâm Dược Thông mà nói, Hạ Mộ Vân chỉ là công cụ giúp ông ta trở nên thành đạt.
Khi bà tỉnh ngộ ra thì Lâm Dược Thông đã lợi dụng lớp ngụy trang lừa tất cả sự tín nhiệm của Hạ gia, sau đó còn lấy đi hơn nửa cơ nghiệp của ông ngoại...
Sau khi Hạ Mộ Vân kết hôn, Tạ Tranh buồn bã một thời gian dài, nhiều năm sau ông không chịu được sự bức bách ở trong nhà mới kết hôn, nhưng không được bao lâu do tính cách hai người không hợp nên ly hôn.
Sau đó, Tạ Tranh không kết hôn nữa.
Về sau biết được tin Hạ Mộ Vân ly hôn, việc đầu tiên của ông ấy là tìm bà, muốn giúp đỡ mẹ con cô.
Chẳng qua là bị bà từ chối.
Sau này, Tạ Tranh có tới thăm mấy lần, mỗi lần đều mang túi lớn túi nhỏ, dù luôn luôn bị mẹ Lâm Yên từ chối nhưng vẫn rất kiên trì.
Ý tứ của ông ấy, tất nhiên là bà hiểu, nhưng vì hiểu rõ nên mới từ chối tất cả sự giúp đỡ, không muốn cho Tạ Tranh một tia hi vọng nào.
Trước kia, Lâm Yến cảm thấy đây là việc riêng của trưởng bối, cô là tiểu bối nên không thể nhúng tay vào. Nhưng hiện tại cô đột nhiên cảm thấy, có lẽ nên tác hợp ông ấy với mẹ một lần...
Lúc đó không nhúng tay vào là có nguyên nhân rất quan trọng, đó là cô phải xác định xem ông ấy có phải chỉ là nhất thời hứng thú hay không? Nhưng quan sát nhiều năm như vậy, bên người Tạ Tranh có rất nhiều cô gái trẻ nhưng ông ta lại không để tâm tới, từ đầu đến cuối đều không hề tái giá, hết lòng chờ đợi Hạ Mộ Vân.
Có một lần, cô tới sớm tìm bà lại thấy xe Tạ Tranh ở dưới lầu, hình như là ở đó cả một đêm. Hỏi người xung quanh mới biết được gần đây xuất hiện một tên trộm, thấy không an toàn nên Tạ Tranh đã ở dưới lầu yên lặng canh chừng vài ngày.
Lúc này Lâm Yên mới dám xác định, Tạ Tranh thật lòng yêu Hạ Mộ Vân.
Chẳng qua, đêm nay Tạ Tranh không may mắn lắm.
Bởi vì bà vừa mới từ bên ông ngoại trở về, tâm trạng đang rất kém, chắc chắn không có tâm tư đi đối phó với ông ấy.
“Tạ tiên sinh.” Quả nhiên, bà chỉ nhàn nhạt chào một tiếng.
Thấy vẻ mặt xa cách của bà, đôi mắt đang sáng lên của Tạ Tranh lập tức tối lại.
Đàn ông như Tạ Tranh, bên ngoài thì sát phạt quả quyết lại rất công minh, nhưng đứng trước mặt Hạ Mộ Vân lại là bộ dạng luống cuống của thiếu niên, chỉ cần một ánh mắt xa cách của bà sẽ lập tức trở nên cô đơn.
Lâm Yên bất đắc dĩ thở dài, bỗng nhiên có chút đồng cảm với người này.
Nếu để người đàn ông này tự mình theo đuổi, có cảm giác cả đời này ông ta cũng không theo đuổi được.
Nhưng khổ nỗi Lâm Yên có lòng nhưng cũng bất lực, cô chính là một tay đua xe không màng đến tình cảm, nên cũng không biết phải làm thế nào để theo đuổi người khác...
[ Bản cập nhật hoàn thiện nhất trên wattpad Meow_team và goctruyen ]