Edit: Nhi
Beta: Cỏ
Sao lại đồng ý?
Không phải là từ chối sao?
Câu “thật cảm động, nhưng tôi rất tiếc” đâu?
Anh trai, sao ngài lại không dựa vào kịch bản mà trả lời thế?
“Khụ khụ...” Lâm Yên bị dọa gần chết, ho đến rung chuyển đất trời: “Bùi tổng... Tôi có nghe lầm không...? Ngài... Ngài vừa mới đồng ý kết bạn với tôi?”
Bùi Duật Thành thấy cô ho khan liền đưa tay ra nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng cô, nói: “Cô không nghe lầm.”
Đầu óc Lâm Yên đã hoàn toàn nổ tung, mất đi khả năng suy nghĩ: “...”
Đột nhiên Bùi Duật Thành tiến đến, làm cho đầu của cô càng thêm hỗn loạn. Lâm Yên vô thức muốn thoát khỏi Bùi Duật Thành, có lẽ vì “chế độ thiết lập người máy tình cảm nồng nàn” của cô không cho phép.
Khát vọng tìm đường sống thôi thúc khiến cơ thể cô cứng đờ, tiếp tục duy trì tư thế đang quỳ trên ghế sofa bên cạnh.
Mà người gây ra chuyện này lại đang cười nhẹ nhàng, ngồi ở đó nhìn cô: “Lâm tiểu thư, thế nào?”
Lâm Yên như tượng gỗ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Bùi Duật Thành, vô thức thốt lên: “Bùi tổng, hình như ánh mắt ngài không tốt lắm?”
Bùi Duật Thành: “...”
Lâm Yên vội vàng khuyên nhủ: “Khụ, tôi nói này, thật ra thời đại này đàn ông ở bên ngoài phải chú ý bảo vệ mình. Hiện tại có đám con gái rất nguy hiểm, tôi cảm thấy Bùi tổng vẫn nên suy nghĩ thật kỹ!”
Cô tuyệt đối không nghĩ tới phương diện tình cảm của Bùi Duật Thành lại đơn thuần như vậy.
Chắc tán đổ cũng rất dễ?
Bàn tay đang vỗ nhẹ của Bùi Duật Thành hơi dừng lại, chắc là đang suy nghĩ, sau đó mở miệng nói: “Đúng vậy.”
Lâm Yên: “Đúng không đúng không? Vì vậy ngài vẫn nên suy nghĩ thật kỹ một chút?”
Bùi Duật Thành nhìn về phía cô: “Cho nên, Lâm tiểu thư muốn ám chỉ tôi trực tiếp kết hôn sẽ tốt hơn?”
Lâm Yên: “...!!!”
Vì sao anh ta lại có suy nghĩ đáng sợ như vậy?
Đầu óc Lâm Yên suýt chút nữa dao động: “Không không không... Tôi không có ý đó! Tôi không hề muốn kết hôn với anh một chút nào!...Không phải, ý của tôi là thật ra tôi không có dự định kết hôn!”
Lời nói Lâm Yên không mạch lạc, cô cố gắng nói rõ lí do, đồng thời nỗ lực để bản thân mình nhìn cặn bã một chút.
Nhưng mà, Bùi Duật Thành nghe thấy như vậy lại không hề có chút nào gọi là không vui, đáy mắt lóe lên một tia thâm thúy như màn đêm khiến cô không thể nhìn thấu.
“Có thể không kết hôn.” Bùi Duật Thành mở miệng.
Lâm Yên trợn mắt: “...”
Như vậy cũng được sao?
Chẳng qua... Suy nghĩ một chút, cũng có thể lý giải...
Có lẽ Bùi Duật Thành chỉ là thấy cô tương đối mới lạ̣, cho nên mới đáp ứng kết giao cùng cô mấy ngày mà thôi, làm sao lại nghĩ đến việc kết hôn xa xôi như vậy...
Chắc cô đã suy nghĩ nhiều rồi?
Kẻ có tiền đều ba ngày đổi bạn gái một lần, không phải chuyện rất bình thường sao?
Nghĩ tới đây, Lâm Yên nhẹ nhàng thở hắt ra.
Thế nhưng lòng cô nhanh chóng phát ra tiếng kêu gào.
Tại sao?
Rốt cuộc là vì sao lại phát triển đến mức này rồi?
[ Bản cập nhật hoàn thiện nhất trên wattpad Meow_team và goctruyen ]