Edit: Er
Beta: Sun
Hạ Nhạc Phong nhìn về phía Hạ Hùng, nhẹ nhàng nói: “Bác cả, cháu và chị Yên sẽ cố gắng hết sức.”
Sau khi Hạ Hùng đi khỏi, hai người Lâm Yên và Hạ Nhạc Phong ngồi bên cạnh nhìn đội đua Hạ gia đang kiểm tra xe và trang bị trước thi đấu.
“Không có trang bị gì tốt cả.” Sau khi Lâm Yên liếc vài lần thì nhẹ nhàng nói.
Vẻ mặt Hạ Nhạc Phong có chút hơi xấu hổ: “Chị Yên, thực ra vậy là đã tạm được rồi. Mặc dù kém xa những đội xe lớn kia nhưng những trang bị và cơ sở vật chất cần thiết cũng có đầy đủ cả.”
Nghe thấy thế Lâm Yên không khỏi đỡ trán.
Nếu trang bị cơ sở cũng không có thì sao có thể thi đấu được chứ, cái gì gọi là cơ sở vật chất chứ?!...
“Chị Yên, thực ra ngoài trang bị đua thì phán đoán và kỹ thuật đua xe mới là quan trọng.” Hạ Nhạc Phong nói.
Nghe cậu ta nói vậy, Lâm Yên khẽ mỉm cười. Cho dù có là trang bị hoặc con xe đạt tiêu chuẩn tân tiến nhất nhưng không có kĩ thuật đua thì sao có thể thắng trận. Chỉ cần chất lượng con xe không quá tệ thì mọi kĩ năng có thể bù đắp được.
“Tiểu Phong, Tiểu Yên, xuống đây.”
Một lát sau, ông ngoại hô lên với đám Lâm Yên.
Nghe thấy lão gia tử gọi, Lâm Yên và Hạ Nhạc Phong gật đầu, hai người cùng đứng dậy đi về hướng khu chuẩn bị đường đua.
“Tiểu Phong, trang phục bảo hộ.”
Lão gia tử Hạ Định Khôn đưa một bộ trang phục bảo hộ màu bạc cho Hạ Nhạc Phong.
“Giày, mặt nạ, găng tay chịu nhiệt. Còn cả mũ bảo hiểm con tự kiểm tra đi, sau đó đưa cho Tiểu Yên một bộ.” Hạ Định Khôn nói.
“Cháu biết rồi ông ạ.” Hạ Nhạc Phong ngồi xổm xuống bên cạnh, cẩn thận kiểm tra trang bị đua xe.
Sau khi xác định trang bị không có vấn đề gì, Hạ Nhạc Phong mới mặc bộ đồ đua màu bạc vào, bỗng nhìn về phía Lâm Yên nói: “Chị Yên, trước đó hoa tiêu của em là nam nên chắc là trang bị của anh ta chị sẽ không dùng đến. Mấy ngày trước người của ông đã chế cho chị một bộ, đợi lát nữa lên xe em sẽ đưa cho chị.”
“Được.” Lâm Yên nhẹ gật đầu.
Ánh mắt Lâm Yên nhanh chóng rơi vào trang phục đua xe mà Hạ Nhạc Phong đang mặc trên người, trong mắt hiện ra một tia quái lạ.
“Tiểu Phong, trang phục đua xe của chúng ta... Tại sao chị lại thấy có chút quen quen nhỉ?...” Lâm Yên mở miệng hỏi.
Trang phục đua của đội xe Hạ gia, ngoại trừ logo của đội khác biệt ra thì kiểu dáng và màu sắc rất giống với trang phục đua của cô. Nếu như không cẩn thận phân biệt thì rất có thể sẽ nhận lầm.
Nghe thấy lời của cô, Hạ Nhạc Phong cười nói: “Chị Yên, chắc chắn là chị sẽ cảm thấy quen thuộc rồi vì tối qua chị đã nhìn qua mà.”
“Tối hôm qua đã nhìn qua?” Sắc mặt Lâm Yên có chút không hiểu.
“Đúng vậy.” Hạ Nhạc Phong nhẹ gật đầu, mở miệng giải thích với Lâm Yên: “Tối hôm qua chúng ta chẳng phải đã xem đua xe trên tivi đó sao... Bộ quần áo Tử Thần đường đua Yeva mặc chính là trang phục thi đấu này đó.”
Lâm Yên: “...” Quả nhiên cô không đoán sai.
“Ha ha, chị Yên, chị không biết đấy thôi chứ thực ra trang phục thi đấu của chúng ta ở trong nước vô cùng thịnh hành. Rất nhiều đội xe lớn nhỏ đều ưa thích trang phục đua xe màu bạc.” Hạ Nhạc Phong cười nói.
Đối với giới đua xe ở trong nước, Lâm Yên đúng là không hiểu rõ lắm.
“Từ khi Tử Thần đường đua Yeva liên tục giành quán quân của giải đấu trên trường đấu quốc tế thì trang phục đua xe màu bạc này đã trở thành bộ đồ rất thịnh hành. Ngay cả mấy học trò của Tử Thần đường đua Yeva là đại thần Lãng Mãng, Tử Vong Đồ Tể, về sau bọn họ cũng dùng trang phục tất cả đều là màu bạc hết.” Hạ Nhạc Phong giải thích nói.
“Nói nhảm xong chưa?”
Không đợi Lâm Yên mở lời, hai người Hạ Hùng và Hạ Minh Khải bước lên phía trước.
“Nó chỉ là một đứa ở đây cho đủ người, cháu cần gì nói nhiều như vậy! Nó thì biết cái gì chứ, lãng phí thời gian, nhanh kiểm tra xe của mình đi.” Hạ Hùng không nhịn được khua tay nói.
- - -
Có ai đã và đang đi chơi Trung Thu rồi không tar?