Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Chương 281: Chương 281: Trở về lúc ban đầu




Edit: Kali

Beta: Richi

Trong sảnh VIP, mọi người cũng không biết Hạ Nhạc Phong xảy ra chuyện gì.

Hạ Định Khôn nhăn mày lại: “Tiểu Phong rốt cuộc đang làm gì, có phải chiếc xe xuất hiện trục trặc gì hay không? Sao không có thông báo gì vậy?”

Hạ Hùng bên cạnh, vẻ mặt cũng hơi nghi ngờ: “Chưa có thông báo, hẳn không phải là chiếc xe có vấn đề... Mặc dù đội đua của chúng ta trận này không có hi vọng thắng được, nhưng thằng bé cũng không đến nỗi dứt khoát không chạy nữa chứ.”

“Hèn hạ!” Lão gia tử Hạ Định Khôn lập tức giận dữ.

Dù có thua thì cũng phải chạy cho xong!

Lúc này, Hạ Hùng điều chỉnh kênh bộ đàm chuyên dụng, liên hệ đến kênh của chiếc xe Hạ Nhạc Phong.

Sau đó, trong chiếc xe của Hạ Nhạc Phong nhanh chóng phát ra giọng nói của Hạ Hùng: “Hạ Nhạc Phong, cháu đang làm cái quỷ gì vậy, xe xảy ra vấn đề sao lại không ra thông báo?!”

Nghe nói vậy, Hạ Nhạc Phong hơi sững sờ, vô thức đáp: “Bác ơi... Xe không xảy ra vấn đề...”

“Không xảy ra vấn đề?” Hạ Hùng quát: “Không xảy ra vấn đề vậy tại sao cháu lại dừng xe lại?!”

“Là... Là... Chị Yên bảo cháu dừng...” Hạ Nhạc Phong hơi xấu hổ nói, thực ra cậu cũng không biết chị Yên vì sao lại bảo mình dừng xe.

“Cháu nói cái gì? Lâm Yên bảo cháu dừng xe?!” Hạ Hùng vẻ mặt lập tức thay đổi, lập tức quát lên: “Cô ta là thứ gì?! Nó bảo cháu dừng xe, thì cháu dừng xe sao?! Hạ Nhạc Phong, đầu óc của cháu có phải có vấn đề hay không?! Con ranh đó chỉ là đồ vô dụng cái gì cũng không hiểu, cháu lại đi nghe lời một người tới thi cho đủ người?!”

“Tắt đi, ồn ào quá.” Lâm Yên hơi không kiên nhẫn nói.

Nhưng lời này của Lâm Yên đã bị Hạ Hùng nghe thấy.

“Lâm Yên, ai bảo mày chỉ huy Hạ Nhạc Phong, ngay đến cả vô lăng mày cũng chưa sờ qua thì mày có tư cách gì chỉ huy Hạ Nhạc Phong dừng xe. Thật sự xem mình là hoa tiêu chuyên nghiệp rồi?!” Hạ Hùng nghiêm nghị thét.

“Còn không tắt?” Lâm Yên liếc Hạ Nhạc Phong.

“Vâng...” Hạ Nhạc Phong nhẹ gật đầu, trực tiếp tắt kênh.

Quả nhiên, sau khi tắt kênh thì yên tĩnh đi rất nhiều.

Chẳng qua hành động Lâm Yên bảo Hạ Nhạc Phong dừng xe, bao gồm cả bọn người ZH1 và Vệ Từ Phong hoàn toàn nhìn không hiểu.

Hạ Nhạc Phong vốn đang ở vị trí thứ tư, tiếp tục giữ vững, coi như thua thì cũng không đến mức quá thảm bại. Bây giờ thì tốt rồi, lại trở về như lúc ban đầu, được top 1... Từ dưới đếm lên.

“Tiểu Yên tại sao lại để Tiểu Phong dừng xe?!” Sắc mặt của Lão gia tử Hạ Định Khôn lập tức khó coi.

“Cha, con đã sớm nói rồi, không nên để cho loại người này tham gia. Cái thứ vô dụng này ban đầu Tiểu Phong đã ổn định lại, có thể chạy lên được vị trí thứ tư rồi thế mà nó lại bảo Tiểu Phong dừng xe. Bây giờ thì đứng thứ nhất từng dưới đếm lên, tức cười kinh khủng.” Hạ Hùng cười lạnh một tiếng.

...

“Brừm”!

Lúc này, phía sau điểm xuất phát truyền đến một loạt tiếng nổ.

Lâm Yên dò xét một lát qua kính chiếu hậu, khóe miệng hơi nhếch lên: “Đến rồi.”

“Cái gì đến rồi?” Hạ Nhạc Phong khó hiểu.

“Thứ nhất và thứ hai đến rồi.” Lâm Yên nói.

“Đúng vậy, bọn họ cũng đã vòng thứ ba, chúng ta mới vòng thứ nhất...” Hạ Nhạc Phong thở dài.

“Nhấn ga, tăng tốc độ lên 40.” Lâm Yên nói.

“Ồ ồ!” Hạ Nhạc Phong vội vàng tiến hành thao tác.

Chỉ thấy Hạ Nhạc Phong điều khiển chiếc xe đua màu bạc y như ốc sên bò chậm rề chạy trên đường.

Tới lúc người chạy thứ nhất và thứ hai của đội đua lão Thang kia đến, Lâm Yên lần nữa dùng tay phải nắm chặt tay lái của Hạ Nhạc Phong, gắt gao chặn đầu của hai chiếc xe đua.

Hiện tại, chỉ thấy Hạ Nhạc Phong lái chiếc xe màu bạc giống y như thuốc cao da chó, dính chặt lấy đầu xe của 2 con xe này, hoàn toàn không để cho bọn họ có bất kì cơ hội nào vượt lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.