Cuộc Đời Thằng Nhóc 15

Chương 3: Chương 3




3ngày tiếp theo trôi qua, vẫn đi xin việc nhưng ko ai cho nó làm cả ,vẫn ngày 1 ổ bánh mì chống đói, đi đường 1mình nó thường bị các cậu ấm cô chiêu phóg xe qua trêu nghẹo nó sẽ nhớ nhớ lắm những lời nói tiếng cười ánh mắt khinh bỉ dành cho nó.

Tối nay nó đói, nó lại nhớ bố mẹ và...nhớ những bữa cơm mẹ nấu, bây jờ nó mới biết gđ quan trọng đến nhường nào...nước mát nó rơi...lần đầu nó khóc vì nhớ bố mẹ hic jờ nó mới thấm nhữg đồg tiền bố mẹ vất vả làm ra mà nó chỉ biết ngửa tay ra xin và ăn tiên nào thấu nỗi lòng của người làm cha làm mẹ.Đành nhắm mắt cho qua cơn đó.

Đang thiu thiu ngủ thì đâu đó văng vẳng mấy tiếng của thằng nào đó.

-”anh yêu em lắm”

-”cho anh đi”

-”đi mà”

Sau đó là tiếng kêu cứu của cô gái.

-”thả ra, thả tôi ra”

Đúng là ngu ngốc nửa đêm rồi bị thằng đó dụ ra công viên hiếp ,dù có kêu cứu cũng éo ai nghe cả.

Những tiếng kêu của cô gái cùng tiếng cười của thằng đó làm nó chợt tỉnh jấc. Ấm ức vì bị phá jấc ngủ ,nó đi tìm nơi phát ra tiếng những tiếng kêu đó. Đến nơi đập vào mắt nó là...

OMG! 1 thanh niên đang cố gắng lột cái áo của cô gái đó ra , cô gái thì nước mắt nước mũi tèm nhem cầu xin thằg kia tha và cầu cứu. Máu nóng dồn lên não ,nó lao vào đẩy thằng kia ra và đấm thẳng vào mặt . Thằng nó bất ngờ nên ko kịp phản ứng ăn trọn quả đấm vào mặt, máu mũi hắn chảy như chưa từng được chảy, lảo đảo rồi bất chợt lao đến định đánh nó. Nhưg chưa hắn chưa kị chạy đến thì đã ăn ngay 1 đạp của nó. Hắn đứng dậy lao lên xe và phóng đi ko quên để lại cho nó lời dọa dẫm:

-Sau này tao mà tìm đc mày thì mày chết con ak.

Nó lắc đầu ngao ngán quay ra phía cô gái định mở mồm hỏi thăm thì.

”Bốp“. Cô ta tát nó.

-Sao mày dám đánh anh ấy, mày là ai định mà xem vào.

Nó ngạc nhiên định cãi lại thì.

”Bốp“. Cô ta tát nó lần 2.

-Đồ bụi đời lang thang nhà quê, đừng tưởg vậy là tao sẽ cảm ơn mày.cút đi...

Nói xog cô ta bỏ đi.her..her..”cứu người lại còn bị làm ơn mắc oán,lại còn khinh ng nữa, ko thể hiểu nổi bọn cgái.“.Nó hậm hực quay trở lại cái ghế đá thân thuộc mấy ngày qua.

Trời sáng, 1 ngày mới lại tới. Mắt nó vẫn nhắm nghiền nhưg tai nó nghe đc nhữg câu chửi:

-”ĐM ,nó đó anh“.

-”Lần trc nó đánh bọn em đó“.

Và 1 tiếng quát lớn.

-”Bọn mày đâu đánh chết nó cho tao“.

“Binh”

Có cái vật j đó vụ mạnh vào ng nó đau thấu trời,khiến nó ngã khỏi ghế và liên tục là tiếng chửi, nhữg cú đạp kèm nhữg tiếng vụt thật mạnh từ cái vật thể lạ.

-”Chết nè con”

-”Chết nè ,dám đánh tao ak”

-...

Nó chỉ biết ôm đầu gồng mình hứng chịu những trận đòn.

-”Lần này tao tha, lần sau thì đừng có trách“.Nói rồi chúng bỏ đi.

Bây jờ nó mới dám mở mắt ra , nhìn về phía tiếng cười phát ra từ bọn vừa đánh nó. “Thấy rồi! Là nó ,cái thằng bé đã định trấn lột nó mấy hôm trc, hoá ra hôm nay nó gọi hội ra phồng tôm mình,hêhê tao sẽ ghi nhớ vụ này ,tính cả gốc lẫn lãi cho chúng mày, đợi đó bọn khốn.”

-Ui za.

Ng nó toàn thân đau ê ẩm, quần áo lấm lem, toàn đất cát,chân tay bầm dập . Túi nó còn ít tiền đành mua bôg băng ,oxy già về rửa vậy.

-”A! xót thật”

Lúc bé khi đánh nhau, khi bị thươg mẹ nó luôn là người chăm sóc nó, dỗ dành khi nó kêu đau ,bố nó thườg động viên “con trai ko đc khóc, khóc lóc chỉ dành cho cgái thôi”vậy mà jờ đây...haizz.nó vội vàng quyệt đi những jọt nước mắt chuẩn bị rơi xuốg khi nhớ về họ, phải nhủ vớ lòng mình rằng “CON TRAI LÀ KO ĐC KHÓC“.

Quần áo nó bụi bẩn toàn đất cát, ngứa quá phải tắm cái đã ,gần tuần nó chưa tắm chứ ít gì đâu, nó nhìn lại mình nhếc mép cười “hê hê !bây jờ mới ra dáng bụi đời này“.

Nó tìm đến con sôg gần đó ,cởi quần áo rồi phủi sạch đất cát đi...phù!nhìn cũng tạm đc, tuy còn vài chỗ bẩn, treo quần áo trên cây ,nó lao xuống sôg thực hiện cái ng ta hay gọi là “tắm tiên“.

Dòng nước mát lạnh chảy quanh người nó,những chỗ bị thươg bắt đầu đau nhức, do ngấm nước đây mà. Nó nén đau kỳ cọ chim cò thật sạch...nửa tiếng là quãg thời gian nó tắm ,lâu nhất từ trc tới nay( lúc trc toàn căg lắm là 10p).Rửa sạch bụi trần mấy ngày qua thì nó lên bờ mặc quần áo rồi trải mình trên bãi cỏ dưới gốc cây.

Bây jờ bao quanh nó là cô đơn,ko ai nói chuyện trog mấy ngày qua, rồi nó nhắm mắt ko cho sự nhớ thươg quê hươg, gđ len lỏi vào trog đầu nó, vì khi nhớ đến là lúc nó yếu mềm nhất,dễ mít ướt nhất...cố chìm sâu vào jấc ngủ...sau đó sẽ tìm bọn kia để trả thù...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.