Tác giả: Nhất Hạ Hồ
Vu Duyệt cảm nhận vật kia của anh đã cứng rắn cách một lớp vải mà chọc vào giữa hai chân mình. Cô nghịch ngợm buông tay, trượt xuống gấp gáp cởi áo khoác ngoài của anh ra, Ngụy Trì Vũ phối hợp, rất nhanh thân trên của anh đã chẳng còn gì, mà trước ngực cô váy cũng đã trượt xuống tận eo, hai bầu ngực trắng như tuyết căng mọng ép sát vào lồng ngực nóng hổi của anh. Tay cô trượt theo cơ ngực rắn chắc kia, lướt qua điểm nhỏ kia thành công khiến anh dừng trằn trọc đầu lưỡi cô mà hít sâu một tiếng, nhưng ngay lập tức như bị kích thích, đôi tay to đã bắt lấy bầu vú căng mọng bóp mạnh, da thịt trắng muốt tràn đầy vốc tay. Đôi môi anh hôn dần xuống cần cổ trắng noãn rồi khom người ngậm đầu nhỏ trước ngực kia vào miệng, cắn nhẹ khiến cô rên lên. Vu Duyệt một tay luồn qua mái tóc ngắn của anh đang loà xoà trước ngực, một tay dọc theo cơ bụng của anh, động tình cởi thắt lưng anh ta nắm chặt lấy gậy thịt đã cương cứng. Cô vuốt dọc theo chiều dài kia rồi dừng lại trên đỉnh đầu, nơi đó đã sớm tiết ra dịch lỏng dính nhơm nhớp. Ngụy Trì Vũ như đã đạt đến giới hạn, dứt khoát xốc cô lên để hai chân cô kẹp vào eo mình, hai tay đỡ lấy mông cô vỗ nhẹ, vừa thở dốc vừa thì thầm, giọng anh đã khàn đục đến cực điểm:
- Mèo mướp nhỏ, em ép anh đến chết mất thôi.
Anh siết chặt mông cô ép về phía gậy thịt đã sớm bị cô lôi ra khỏi quần lót. Cách một lớp quần lót mỏng của cô, nơi bí ẩn đã sớm trở nên ẩm ướt mềm mại cọ vào đầu nấm màu hồng nhạt của anh.
Ngụy Trì Vũ không nhịn được, ôm cô nhanh chóng đến chiếc giường lớn giữa phòng. Vừa đi nơi bí ẩn ẩm ướt của cô lại theo bước chân gấp gáp của anh mà chuyển động lên xuống ma sát với gậy thịt, hai người bị kích thích mà cùng run lên khe khẽ.
Lưng trần riếp xúc với lớp đệm mềm mại, Vu Duyệt ngẩng đầu nhìn người con trai trước mắt mình. Anh chống tay vào hai bên đỉnh đầu cô thu hết mơ màng của cô vào trong mắt, anh cất giọng khàn khàn:
- Tiểu Vu, anh nhớ em lắm.
Vu Duyệt suýt nữa bật khóc. Trước khi gặp anh, cô còn chưa nếm thử mùi vị tình yêu là gì, Ngụy Trì Vũ ngây ngô bị cô dẫn dắt vào hố sâu, đến khi chìm vào tình dục, cả hai mới biết mình đã không muốn bước ra nữa rồi. Quen nhau 2 năm, yêu nhau hơn 1 năm, cả hai đều quấn quít không rời. Lần này xa nhau tận 1 tháng, cô nhớ anh làm sao kể xiết.
*********
Ngoài trời, nắng vẫn gắt.
Trong phòng bị tấm rèm nhung che hết ánh sáng bên ngoài. Chỉ còn lại một mảnh ướt át.
Ngụy Trì Vũ đã hoàn toàn trần truồng, trên người Vu duyệt cũng chỉ còn lại mảnh quần lót mỏng. Dịch ướt át dưới thân cô chảy ra thấm ướt một mảnh lớn làm cho lớp che chắn cuối cùng trở nên trong suốt. Ánh mắt Ngụy Trì Vũ trầm xuống, một tay lột đi lớp phòng tuyến cuối cùng đem Vu Duyệt biến thành bộ dáng nguyên thủy nhất. Hai người không mảnh vải che thân quấn quít trên giường. Nhiệt độ trong phòng tăng cao, cả người Vu Duyệt gần như bốc hoả, làn da đỏ bừng dính sát vào ngực Trì Vũ nóng bỏng. Trong không gian yên tĩnh chỉ nghe tiếng “chậc” “chậc” ướt át phát ra từ đôi môi hai người. Vu Duyệt nỉ non nghiêng đầu tránh đi đầu lưỡi anh. Vừa thở dốc, nói không ra hơi:
- Trì Vũ, nóng...
Ngụy Trì Vũ hơi sững lại, bật cười, với tay lấy điều khiển trên đầu giường hạ thấp nhiệt độ điều hoà rồi trực tiếp đè lên người cô, ra sức liếm đầu vú mềm mại của Vu Duyệt. Cô cũng không còn kiềm chế nữa mà rên khẽ. Một tay Ngụy Trì Vũ ôm trọn bầu vú căng đầy, tay còn lại men theo vòng eo mảnh của cô quấn quít nơi rốn rồi chạy dọc xuống nơi ấm ướt. Ngay lập tức, Vu Duyệt run lên vô thức ưỡn cong người càng khiến cho Ngụy Trì Vũ tối tăm mặt mũi. Ngón tay anh tìm được nơi tiết ra chất dịch trong suốt kia, không nói một lời trực tiếp đi vào, nơi bí ẩn của cô căng chặt nuốt lấy ngón tay anh, Ngụy Trì Vũ cúi đầu nhìn xuống xốc người cô dậy để Vu Duyệt dựa vào ngực mình. Anh banh rộng đôi chân của cô ra, nơi đó càng lộ rõ hơn trước mặt anh, đẹp đẽ, ướt át. Dù hai người đã ăn trái cấm nhiều lần, dù đã biết bộ dạng cấm dục của Ngụy Trì Vũ chỉ là sói đội lốt cừu, nhưng Vu Duyệt vẫn thấy rất xấu hổ. Cô khép chân lại lại bịanh dùng sức banh ra, đặt hai bàn chân của cô lên đùi mình. Ngón tay anh trơn tuột tiến vào bên trong, hơi thở nóng hầm hập từ phía sau phả vào cổ, cùng với kích thích bên dưới Vu Duyệt rên càng to, cô ngẩng đầu hôn lên đôi môi anh. Ngụy Trì Vũ đáp lại mạnh mẽ. Ngón tay ra vào càng nhanh, tiếng hôn cùng tiếng nước đồng thời vang lên càng khiến không khí trở nên ái muội. Vu Duyệt run run nâng tay cầm lấy gậy thịt sưng huyết của anh bóp nhẹ rồi khẽ vuốt. Đầu lưỡi Ngụy Trì Vũ trong miệng cô càng cuộn chặt. Anh tách môi ra, thì thầm:
- Nhanh nữa được không em?
Vu Duyệt cười xấu xa, hai má cô đã đỏ bừng vì kích thích. Cô khom lưng cúi đầu nhìn gậy thịt to lớn của anh càng trở nên bành trướng trong tay cô, vuốt dọc theo chiều dài căng cứng, tay còn lại mân mê hai hạt ngọc bên dưới. Ngụy Trì Vũ thở dài, lại nhẹ giọng:
- Tiểu Vu ngoan.
Vu Duyệt hơi dùng sức xoa lên đỉnh đầu ướt át của gậy thịt, nhận ra phía dưới của mình lại tiết ra nhiều hơn. Vu Duyệt dứt khoát táo bạo cúi đầu đưa lưỡi liếm nhẹ vào đỉnh đầu ẩm ướt kia, đầu Ngụy Trì Vũ như nổ tung, chút lí trí cuối cùng theo hành động vừa ngây ngô vừa câu dẫn của cô biến mất, anh thô lỗ lật người cô lại trong tư thế quỳ, cầm lấy chính mình ma sát giữa cửa huyệt trơn tuột, một tay vịn lấy eo nhỏ của cô. “Ọt” một tiếng, lấp đầy. Ngay khoảnh khắc anh chìm trong cô, giữa hai đôi môi đang quấn quít bật ra một tiếng thở dài.
Ban đầu, Ngụy Trì Vũ vẫn thong thả ra vào nông sâu, lồng ngực ấm nóng từ phía sau dán sát vào lưng cô, không một kẽ hở. Đôi tay xấu xa nhào nặn bầu vú cô thành đủ mọi hình dạng. Vu Duyệt theo tiết tấu ra vào của anh mà rên lên, nỉ non gọi tên anh:
- Trì Vũ...Trì Vũ...ưm...
Cô như con mèo nhỏ, hút chặt lấy gậy thịt anh, dần dần, anh đã không thể kiểm soát được lực đạo bản thân. Tốc độ ra vào nhanh dần, Vu Duyệt có chút không thích ứng được hét to lên. Trong căn phòng tối chỉ có tiếng da thịt chạm vào nhau “bạch” “bạch” vang lên, cùng tiếng nước từ nơi kết hợp nắm tung toé, lại bị tiếng rên của người con gái át hết tất cả. Ngụy Trì Vũ nhìn tấm lưng trần trước mắt cơ thể càng căng cứng, bên dưới ra vào nhanh như vũ bão, tiếng rên bên tai càng trở nên dụ hoặc. Thoáng chốc anh thấy tất cả đều không đủ. Người con gái anh yêu ở dưới thân anh vì anh mà rên lên phóng túng. Từ khi cô bước vào cuộc đời, anh từ một thiếu niên đến hương vị hôn môi cũng chưa từng biết đến lại trở thành người đàn ông chìm trong lửa dục, chỉ cần nhìn thấy bộ dạng như mèo nhỏ của cô liền cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Ngụy Trì Vũ ra vào nông sâu khoảng chục lần, chất dịch ẩm ướt nơi đó của cô chảy dọc xuống hai hòn bi của anh ướt đẫm. Tiếng da thịt bụng dưới rắn chắc của anh va chạm mãnh liệt vào bờ mông tròn của cô khiến Vu Duyệt xấu hổ, cô kiều mạng rên:
- Trì Vũ...a..nhẹ một chút...Vũ...
Ngụy Trì Vũ lại ép sát đẩy eo cô hạ thấp xuống để bản thân rướn người lên, nơi đó càng chìm sâu vào cơ thể cô. Anh thoả mãn thở một hơi dài, nhanh chóng lật người cô đổi thành tư thế truyền thống thu hết biểu cảm lúc động tình của cô vào mắt. Gậy thịt trơn tuột của anh nhẹ nhàng cọ xát hai bên thành tiểu huyệt của cô, nhận thấy người con gái trong lòng càng run lên mãnh liệt, Ngụy Trì Vũ cười xấu xa, ra vào nhanh đến doạ người, ra sức cọ vào điểm nhạy cảm của cô, Vu Duyệt cảm thấy như có 1 dòng điện xẹt qua người kích thích cô run bắn lên, nơi ẩm ướt bỗng trở nên càng khô nóng, cô ra sức vặn vẹo cơ thể áp sát anh, bất giác hét lên:
- Trì Vũ...Trì Vũ...Trì Vũ...
Ngay sau đó Ngụy Trì Vũ cảm thấy có một dòng nước từ cơ thể cô dội thẳng vào đỉnh đầu vẫn đang ra vào của mình, biết cô đã lên đỉnh, anh nhanh chóng rút ra. Dòng chất lỏng trong suốt không có vật cản ào ra ngoài, Vu duyệt xấu hổ khép chân lại bị anh đẩy ra, cầm lấy gậy thịt của mình, không mất chút sức lại “ọt” một tiếng tiến vào. Vu Duyệt vừa trải qua cao trào bị anh ra vào dữ dội, tiểu huyệt càng co thắt dữ dội hơn, Ngụy Trì Vũ đen mặt hơi thở gấp gáp:-Mèo nhỏ, ngoan nào...
Không biết qua bao lâu khi Vu Duyệt lụi xơ vùi mình trên gối, Ngụy Trì Vũ mới siết chặt eo cô, thân dưới tăng tốc ra vào, mỗi lần đều đánh mạnh vào tận tử cung của cô, Vu Duyệt đã sớm hết sức la khóc từ lâu chỉ còn biết bấu chặt vào cánh tay anh vừa rên lại vừa như nỉ non. Ngụy Trì Vũ đột nhiên gầm nhẹ một tiếng rút gậy thịt ra ngoài, chất dịch trắng đục bắn tung toé lên bụng dưới của cô rồi lại chảy xuống nơi bí ẩn rót ra ga giường. Ngụy Trì Vũ nằm sắp trên người cô khẽ vuốt ve cơ thể vẫn đang run bần bật kia, cười khẽ. Vu Duyệt không muốn động đậy, dụi đầu vào cổ anh, khẽ hỏi:
- Anh cười gì?
Ngụy Trì Vũ xấu xa không trả lời. Anh dần ổn định hơi thở, giọng trầm đục:
- Anh bế em đi tắm nhé?
Vu Duyệt lười trả lời đưa tay bíu lấy cổ anh như ngầm đồng ý, Ngụy Trì Vũ ôm ngang người cô, thơm khẽ lên vầng trán dính mồ hôi của cô rồi bế cô vào nhà tắm.
Anh đặt cô đứng dưới vòi hoa sen dựa vào ngực mình, mở nước nóng rửa sạch cô từ trên xuống dưới một lượt rồi như nghĩ đến chuyện gì đó, anh bế cô đặt lên bồn rửa mặt tách chân cô ra, khom người. Vu Duyệt đột nhiên thấy anh nhìn chằm chằm vào chỗ đó, hơi xấu hổ khép chân lại, anh lại banh rộng ra, nói:
- Yên nào, hồi nãy anh có chút khống chế không kịp, không biết có để lại gì bên trong không.
Vu Duyệt khẽ sững người. Hai người quan hệ trước nay đều dùng biện pháp bảo vệ, Ngụy Trì Vũ không cho cô uống thuốc nên phải tự mình đeo bao cao su, thỉnh thoảng họ sẽ không dùng bao nhưng cũng không bắn vào trong người cô. Cô rụt rè, hỏi nhỏ:
- Có sao không anh?
Ngụy Trì Vũ đưa ngón tay vuốt dọc theo hai cánh hoa vẫn chưa kịp khép lại tiến vào trong. Vu Duyệt cứng người, theo bản năng khẽ văn vẹo. Ngụy Trì Vũ liền bất lấy hai bắp đùi của cô trực tiếp cúi đầu đưa đầu lưỡi chạm vào nơi đó, cô run bắn lên hét lớn. Anh đưa đầu lưỡi miết nhẹ theo lối vào rồi ra sức liếm mút, Vu Duyệt ôm lấy đầu anh, thân người cong lên càng làm cho chỗ đó áp sát vào mặt anh, Ngụy Trì Vũ càng lấn tới. Tiếng nước “chậc” “chậc” vang lên khiến Vu Duyệt đỏ mặt. Một lúc saucô ôm miệng hét lớn, từ trong tiểu huyệt chảy ra một dòng thủy triều ào ạt. Nhìn chất lỏng trong suốt dính trên khoé môi mà chóp mũi anh, cô xấu hổ đánh nhẹ vào bờ vai anh. Ngụy Trì Vũ nhìn cô bật cười, để hai chân cô kẹp vào eo mình bế ra khỏi nhà, vừa đi vừa thì thầm:
- Bảo bối nhỏ của anh, ngủ một lát nhé