Cuộc Gặp Thoáng Qua

Chương 35: Chương 35: Thiên sứ trầm luân




Tác giả: Jinri01

- Tiểu Lan!

Giọng nói lành lạnh quen thuộc phía sau làm Mục Tiếu Lan giật mình quay lại. Cô ngây ngốc nhìn ông Phùng đã đến phía sau mình mà bản thân không hay biết.

Đang định nói với hắn thì Phùng Mặc Ngôn lấy thế sét đánh không kịp bịt tai dùng còng số tám còng một tay của Mục Tiếu Lan lên cửa sổ phòng bếp đối diện nơi hai người đứng.

Khi Mục Tiếu Lan định thần lại thì cái tay còn lại đã cùng chung số phận với cái tay kia. Cô vừa ngạc nhiên, kinh hãi, khó hiểu ngước mắt lên muốn hỏi rõ hắn. Nhưng khi nhìn lại thì chỉ thấy đôi mắt lạnh lùng thường ngày nay tràn ngập tình dục. Mục Tiếu Lan kinh hãi kêu lên:

- Ba ba!! Ba thả con ra ba đang làm gì thế này!

Hắn nhếch miệng nở nụ cười giọng nói trầm thấp từ tính như rượu ủ lâu năm khiến người mê hoặc nói ra lời khiến Mục Tiếu Lan kinh hãi.

- Ồ! Con không biết ta định làm gì với con ư?! Ta nghĩ con biết chứ!

Nói xong hắn đem miệng kề bên tai cô thổi khí, rồi cắn nhẹ vành tai Tiếu Lan khiến cô kinh hãi sắc mặt trắng nhợt.

Oành một tiếng óc Mục Tiếu Lan đặc sệt. Cô không hiểu làm sao ba chồng cô lại có ý nghĩ này với cô. Cô thực sự sợ hãi, vội vàng dãy giụa dai tay để cố rút ra khỏi hai chiếc còng số tám.

Cô kinh hoàng nhìn người đàn ông phía sau cô đưa tay ôm lấy eo cô, ép cô dán sát người vào hắn, cô rùng mình cảm nhận được vật cực nóng dính sát ở sau lưng mình. Mục Tiếu Lan cố gắng dãy ra nhưng sức lực chênh lệch quá lớn cô không thể.

Cô kêu lên “ Ba ba làm gì thế thả con ra. Ba con là con dâu ba mà làm thế không được, ba!!” Tiếu Lan hét lên khi cảm nhận được tay trái hắn đã tháo tạp dề của cô ra rồi luồn vào bên trong áo, cách lớp áo lót đang xoa nắn một bên vú trái của cô. Tay phải còn lại không an phận ở eo, lần đi xuống, kéo xuống khóa váy để chiếc váy tự do rơi xuống! Bàn tay phải to lớn cách lớp vải mỏng của chiếc quần lót khi nặng khi nhẹ vuốt ve trêu trọc vùng kín của cô.

Tiếu Lan vừa khóc, vừa cầu xin hắn buông tha mình khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng toàn nước mắt, cặp mắt ngập nước lung linh xinh đẹp. Cô thật sự rất sợ, vừa xấu hổ vừa tủi nhục, giọng điệu cầu xin yếu ớt vô vọng.

Hắn cúi xuống bên tai cô khàn khàn nói “Em có thể hét thì cứ hét to lên a. Gọi tiểu Mặc vào đây coi mẹ và ông nội nó diễn đông cung sống a ha hả!”

Cùng lúc đó giọng nói non nớt của tiểu Mặc vang lên ngoài phòng khách.

- Mami, mami có sao không?! Con có phải vào giúp mami không?

Lời vừa dứt mặt cô trắng bệch, cả người cứng ngắc không dám kêu nữa mặc người đàn ông muốn làm gì thì làm, nước mắt càng rơi nhiều hơn.

“Sao em không kêu nữa đi?” Hắn vừa hỏi vừa lấy thân thể chen vào giữa hai chân Mục Tiếu Lan.

- Mami?! - giọng tiểu Mạc lại vang lên cùng tiếng vang bước chân nhỏ làm Mục Tiếu Lan kinh hoảng, cô sợ hãi run rẩy nói với hắn “ Xin, xin ông! Đừng, dừng dừng lại đi! Đừng để tiểu Mặc thấy” tiếng bước chân càng gần tim cô như treo trên cổ họng.

Phùng Mặc Ngôn thấy cô như con thú nhỏ yếu ớt cầu xin cũng mặc kệ vừa nói “Em không nói tiểu Mặc đừng vào sao? Hay muốn tiểu Mặc thấy mami yêu dấu của nó dâm đãng thế nào dưới thân tôi đây! Ha hả”

Hai bàn bàn tay vừa hoạt động trên thân thể cô. Bàn tay phải thuần thục mơn trớn đùi trong vừa như có như không cách lớp quần lót gãi gãi ở khe giữa nơi bí ẩn của cô. Bàn tay trái thì cách lớp áo lót nắn bóp hết vú trái rồi sang vú phải của Mục Tiếu Lan làm nó biến đủ loại hình dạng.

Kích thích khiến Tiếu Lan khiến cô theo phản xạ muốn khép hai chân lại nhưng không được. Cô cố gắng làm giọng mình thật bình tĩnh nói với tiểu Mặc “Mẹ không sao. Tiểu Mặc con cứ ở ngoài phòng khách chơi đi lát mẹ nấu cơm rồi vào ăn“.

Đáp lại cô là tiếng “ân” của tiểu Mặc làm cô thả lỏng cùng thở phào nhẹ nhõm. Cũng đồng thời người lại căng lên khi phía dưới cảm nhận được dị vật chen vào cơ thể mình.

Trong lúc Tiếu Lan nói với con trai, Phùng Mặc Ngôn kéo xuống quần lót cô, vạch bụi rậm để tìm đường đi vào tiểu hoa huyệt của cô. Ngón tay hắn tìm được đường vào, vân vê viên chân châu mẫn cảm của cô.

“A!” Mục Tiếu Lan cả người run lên, bụng dưới không thể khống chế co rút một trận, một luồng khí nóng quen thuộc mạnh mẽ chảy ra khiến Mục Tiếu Lan vừa xấu hổ vừa quẫn bách, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.

Tiếu Lan nhỏ giọng cầu xin “ Không! Đừng chạm vào chỗ đó. Cầu xin ba! Đừng....ngừng lại!!” cô không dám kêu to.

Hắn hổn hển thở! Giọng khàn khàn nói “Đừng có ngừng sao!”

Hai ngón tay thô lỗ chen vào hoa huyệt khuấy động vách tường thịt bên trong “Tiểu dâm đãng, A! Em kẹp tôi thật chặt, thật nhanh, A! Thật muốn giết chết em!!”

Hai ngón tay hắn khi tách ra, khi lại xoay tròn banh ra, lúc lại gãi lên vách tường thịt. Ma sát khiến hoa huyệt cô càng ngày càng chảy nhiều dâm thủy.

“Đúng là tiểu dâm đãng mà! Ra nhiều nước như thế mà còn mạnh miệng a! Còn không chịu nhận mình là tiểu dâm đãng sao?!”

“Không, không tôi không phải....a!”

Đột nhiên hắn đâm mạnh ngón tay, chạm vào một điểm nào đó khiến Mục Tiếu Lan bủn rủn cả người, dâm thủy chảy ra càng ngày càng mạnh mẽ. “A! Điểm này sao” vừa nói một ngón tay nữa lại chen vào bên trong hoa huyệt, mạnh mẽ ra vào trong cơ thể Mục Tiếu Lan “ân...ân...” tiếng rên rỉ ngọt ngào phát ra từ miệng cô khiến cô xấu hổ cắn chặt răng không dám phát ra tiếng kêu.

Bàn tay phải bên dưới đang mạnh mẽ va chạm, bàn tay còn lại bên trên cũng chăm chỉ tháo ra nút áo ngực giải phóng hai bầu ngực cup F của Mục Tiếu Lan.

Xoa nắn bầu ngực nhẹ nhàng, đột nhiên bóp thật mạnh, “A!” cô xấu hổ kêu lên, “ Ha, có sữa thật này” một dòng sữa nóng từ bầu vú qua sức bóp của tay Phùng Mặc Ngôn chảy ra qua từ núm vú bắn ra ngoài cửa sổ.

“Ha hả! Thật đúng là trời sinh ra đã dâm đãng mà. Còn không chịu thừa nhận sao “Hửm!” “Không,...không phải” cô nức nở phản bác.

“Còn mạnh miệng sao!” dường như trừng phạt cô, hắn liền lấy tay ngắt núm vú của Mục Tiếu Lan vân vê thật mạnh rồi kéo ra, đồng thời bên dưới ngón tay ra vào trong hoa huyệt càng nhanh hơn thô lỗ hơn. “Ân... ư..” cùng lúc trùng kích khiến Mục Tiếu Lan rên rỉ ra tiếng lý trí dần dần bị bào mòn nhường chỗ cho dục vọng. Cơ thể tự động đong đưa đón ý hùa theo từng đợt trùng kích của Phùng Mặc Ngôn.

Môi Phùng Mặc Ngôn in từng dấu ô mai lên cần cổ trắng nõn xinh đẹp của tiếu lan thi thoảng liếm duyện vành tai cô. Ánh mắt cô dần dần tan rã mất đi lý trí rơi vào dục vọng của bản thân.

Đột nhiên cơ thể Mục Tiếu Lan căng ra, hắn biết cô sắp lên đỉnh, những ngón tay thon dài đột nhiên rút ra khỏi hoa huyệt ẩm ướt khiến cho nước càng ồ ạ chảy ra. Mục Tiếu Lan đang trong cơn dục vọng muốn lên đỉnh thì bị ngắt giữa chừng khiến cơ thể khó chịu. “ân...ân...” cô nhíu mày thân dưới cảm thấy trống rỗng muốn được lấp đầy, nhưng người đằng sau không cho. Mục Tiếu Lan khó hiểu quay đầu mông lung nhìn Phùng Mặc Ngôn ý muốn hắn tiếp tục. Trong đôi mắt đẹp giờ chỉ còn dục vọng nguyên thủy, còn đâu lý trí nhớ rằng bản thân đang bị cha chồng cưỡng hiếp.

Phùng Mặc Ngôn rút tay ra khỏi người cô, kéo khóa quần thả ra dục vọng đã sớm cương cứng của bản thân. Hắn cầm cự long to lớn đặt ở miệng hoa huyệt cọ cọ nhưng không đi vào, Mục Tiếu Lan kháng nghị lấy mông cọ cọ hắn. Phùng Mặc Mgôn cười cười, tay luồn vào trong áo cô ngắt nhéo hai núm vú đã bị làm cho đứng thẳng sưng to tròn như hạt đậu nhưng bên dưới vẫn không thỏa mãn cô.

“Muốn sao?! Thế nói Mục Tiếu Lan là tiểu dâm đãng, sinh ra đã dâm đãng luôn muốn người thao“. Lý trí Mục Tiếu Lan quay về một chút, “Không, không đúng tôi không phải....ư...” “còn không đúng sao” hắn vừa nói vừa dùng quy đầu cọ hoa huyệt rồi đẩy vào trong một ít nhưng không vào hết.

Mục Tiếu Lan cảm thấy thân thể trống rỗng khó chịu, dâm thủy chảy ra ướt đẫm cự long Phùng Mặc Ngôn, tạo thành vũng nước nhỏ bên dưới chân hai người.

Lý trí khó có được của Mục Tiếu Lan bị động tác này đánh bay, dục vọng lại lấn át cô, cô nức nở nói “ tôi... Mục..Tiếu...Tiếu Lan, là..là tiểu dâm...ân...dâm phụ, sinh ra...ra... đã dâm đãng... luôn.... luôn... muốn người.... thao ân... ngô...“.

Phùng Mặc Ngôn thấy cô nói theo bèn cười khẽ hai tay bóp vú tăng mạnh lực, bên dưới cự long rà soát bên ngoài vẫn rà soát bên ngoài, giọng khàn khàn nói “Nói Tiếu Lan là dâm phụ thích quyến rũ đàn ông! Quyến rũ ba chồng mình! Muốn cự long của ba chồng tới thao tiểu huyệt dâm đãng của Tiếu Lan“.

Lý trí đã không còn, chỉ còn lại dục vọng muốn thân thể thỏa mãn, Mục Tiếu Lan lặp lại không chút ngần ngại “ Tiếu Lan là...ân... dâm phụ...thích...thích quyến.... rũ đàn ông. Ân...tiếu lan...quyến rũ ba chồng....muốn...muốn cự long....long của...của ba chồng.... thao...thao tiểu tiểu...huyệt dâm đãng ân.... “

“ Muốn sao?!”

“Ân...ân...muốn... muốn...cho con...baba...cho..cho con“.

Hắn nhếch miệng cười “Vậy ba thỏa mãn mong muốn của con dâu ba a“. “A!” lời vừa dứt Phùng Mặc Ngôn động thắt lưng đẩy cự long nhấn sâu vào dâm huyệt, cả hai đều thở ra thỏa mãn.

“Ân...â...ân...nga...a...ah...” Tiếng rên rỉ đứt quãng, tiếng thở dốc ồ ồ, cùng tiếng va chạm “phốc xuy phốc xuy”, “ọp ọp” ở nơi kết hợp ẩm ướt đầy sũng nước văng ra mỗi lần cự long đâm vào, sàn nhà đầy nước dâm thủy chảy ra trong phòng bếp tràn ngập đầy hương vị dâm mỹ cảnh tượng kích tình khiến nhiệt độ tăng cao.

Hai tay Phùng Mặc Ngôn nắm chặt vòng eo Mục Tiếu Lan, sử dụng phương pháp ba nông một sâu mạnh mẽ ra vào hoa huyệt, khi cọ xát, khi xoay vòng ma sát kịch liệt, kéo căng chèn ép tường thịt của cô khiến Mục Tiếu Lan trầm luân. Hai khỏa tinh của hắn vì cử động mạnh mẽ của hạ thân mà đập mạnh vào hai cánh mông trắng nõn tạo lên một vùng đỏ ửng, lông mu cứng rắn cọ qua cọ lại cánh mông làm Mục Tiếu Lan ngứa ngáy.

Hai tay cô nắm chặt khung cửa sổ bếp, đón ý hòa theo từng động tác của Phùng Mặc Ngôn, hai bầu vú to lớn vì cử động của thân thể mà lên xuống phập phồng với tốc độ cực nhanh.

“A! Chặt quá! Tiểu dâm đãng! Định kẹp chết ta sao! Ba thao chết ngươi -tiểu dâm phụ! A aa!“.Vừa nói Phùng Mặc Ngôn vừa dùng một tay tát mạnh vào cánh mông Mục Tiếu Lan.

“Baba“. Đau đớn khiến Mục Tiếu Lan tự động co rút hoa huyệt, mút chặt lấy cự long không cho đi ra. Phùng Mặc Ngôn cảm thấy có hàng trăm cái miệng nhỏ mút chặt lấy dương vật của hắn, khiến hắn ra vào càng khó hơn, làm dục vọng càng lên cao mãnh liệt.

Một tay Phùng Mặc Ngôn đưa xuống nơi hai người kết hợp dùng ngón tay vân vê xoa nắn, kéo căng hạt tiểu châu mẫn cảm, một tay nắm bóp bầu vú đang lên xuống để xoa nắn.

“Ân....a...a.....đừng....đừng....chậm....chậm lại.......ba....ba...a...â....ân....sâu....sâu....quá...a...aha..con chịu không được ba ba.....a....a” theo bản năng dục vọng hét lên.

“A a a.....!” Mục Tiếu Lan hét lên, cơ thể căng cứng, giật giật, trước mắt thấy một mảng trắng xóa rồi vỡ òa pháo hoa nở rộ! Hoa huyệt căng chặt, tử cung tiết ra dâm dịch chảy ồ ồ không ngừng.

Phùng Mặc Ngôn bị cô mút chặt, cũng sắp lên đỉnh, va chạm càng lúc càng mạnh càng nhanh càng sâu. Sau một lần thúc mạnh vào tận sâu tử cung liền tiết ra dòng tinh dịch nóng bỏng vào sâu tử cung Mục Tiếu Lan.

Trên sàn nhà được trải thảm mềm mại, Mục Tiếu Lan hai tay chống quỳ dưới sàn, đầu chúc xuống đất, bị bắt tạo thành dáng chữ N, phía sau cô hoa huyệt bị xỏ xuyên bằng cây gậy thịt cực to lớn rất nóng sưng đỏ tím thẫm, với tốc độ ra vào lúc nhanh lúc chậm

“Ân... dâm huyệt trời sinh có khác, càng thao càng chặt a, đúng không hửm?!” Vừa nói vừa lấy hai ngón tay vân vê kéo ra hạt châu đã bị hắn chà đạp đến sưng đỏ.

“Ư...a...không con không, Tiếu Lan....không a...nga...ân...” vừa khó vừa nhỏ giọng phản bác, lý trí Mục Tiếu Lan không muốn thừa nhận điều này, đạo đức và quan điểm của hai tư năm không chấp nhận thừa nhận nhưng cơ thể cô không nghe theo lý trí, thừa nhận, sung sướng rên rỉ theo bản năng.

“Lại chối sao, dâm phụ! Ba cho ngươi chối này, chối này, chối nay” cùng với từng tiếng “ chối này” là từng cái thúc mạnh, đẩy dương cụ đã to hơn trước một vòng vào sâu tử cung và kéo căng hạt châu làm hoa huyệt phản ứng theo bản năng hút chặt hơn, dâm dịch tiết càng ngày càng nhiều thảm sàn ướt sũng một mảng.

“A!” Mục Tiếu Lan hét lên, trùng kích liên tiếp làm hai chân cô run rẩy, cơ thể bị đẩy mạnh về phía trước, suýt ngã sấp.

“Cái miệng phía dưới thành thật hơn a! Ồ còn có cái miệng phía sau nữa này, hửm“. Lấy hai tay banh ra cánh mông đã sớm bị vỗ cho đỏ ửng, Phùng Mặc Ngôn lấy tay quệt dâm dịch đang ồ ồ chảy ra tại nơi đang kết hợp, rồi bôi lên miệng tiểu cúc huyệt.

“A... đừng....đừng chạm...chạm....vào đấy a... ân....ba....xin...xin ba“. Mục Tiếu Lan kinh hãi cầu xin, bên trên Phùng Mặc Ngôn mặc kệ lời xầu xin của cô, hai ngón tay đã đi vào cúc huyệt, chật nóng, nếp uốn bị căng ra, mút chặt lấy ngón tay.

Mục Tiếu Lan cảm nhận dị vật ra vào cúc huyệt của mình, cơ thể run lên dâm huyệt phía trước đã chặt nay càng chặt hơn, làm Phùng Mặc Ngôn ra vào khó khăn hơn.

“A! Dâm phụ, định ép khô ba sao! Dâm đãng! Hai cái miệng trước sau đều cắn chặt ta a!!“. Vừa nói vừa đâm mạnh ngón tay vào sâu hơn trong cúc huyệt. Như chạm phải điểm nào đó trong cúc huyệt làm Mục Tiếu Lan giật mạnh thân người, hoa huyệt lại chặt thêm một vòng, dâm dịch đua nhau tiết ra, Phùng Mặc Ngôn biết cô sắp lên đỉnh, ra vào càng nhanh, tay rút ra giữ chặt lấy eo cô, va chạm mãnh liệt.

“Ân... sâu...sâu...a...nga...nhanh quá...chậm...chậm chút....b...a con....chịu....không a...nổi...!“. Nói dứt, Mục Tiếu Lan đã bị lực thúc mạnh mẽ từ phía sau đẩy ngã xuống mặt vùi vào thảm, eo bị hai cánh tay mạnh mẽ giữ chặt, mông vểnh lên cao thừa nhận từng đợt va chạm.

Mục Tiếu Lan cảm giác cơ thể bị xỏ xuyên đến tận cùng, lý trí bay dần theo từng cái va chạm, cuối cùng là pháo hoa rực rỡ đưa cô lên đỉnh. Phía sau vẫn thô lỗ vào chạm được một lúc thì bắn trọc dịch vào cơ thể cô. Hoa huyệt của cô không chịu thua kém ra sức mút chặt, hấp thu hết từng đợt bạch trọc nóng hôi hổi đang phun vào tử cung mặc dù trước đó đã có rất nhiều.

“A! Tiểu dâm huyệt! Vẫn đói đến thế sao! Ba cho tiểu dâm phụ thỏa mãn!! A!“. Phùng Mặc Ngôn thấy dương cụ bị mút chặt, hàng trăm cái miệng nhỏ điên cuồng mút lấy bạch dịch của hắn, như muốn ép khô hắn! Nhưng với người thân kinh bách chiến như hắn thì điều này chỉ làm tăng kích thích tình dục. Hắn khá ngạc nhiên là con dâu hắn lại là vưu vật trời sinh thế này, hắn đã chơi rất nhiều phụ nữ: có xử nữ, có phụ nữ đã có chồng, đẻ con nhưng hoa huyệt bị chơi nhiều lần như vậy lại đẻ qua mà vẫn chặt như xử nữ thì là lần đầu tiên. Điều này khiến hắn hưng phấn, cự long không vì lên đỉnh qua ba lần mà giảm xuống mà lại có xu hướng to lên gấp ba nữa.

Sau cao trào, hai người xích lõa, mồ hôi đầm đìa, trong không khí phảng phất mùi tinh dịch và mùi dâm dịch gay mũi làm cảnh tượng càng thêm dâm đãng. Phùng Mặc Ngôn sau tận hưởng cao trào trong dâm huyệt của Mục Tiếu Lan liền rút ra khỏi hoa huyệt tạo ra tiếng “phốc xuy” thật lớn trong không gian tĩnh mịch.

Hắn đứng lên, đi đến chỗ vứt quần áo của mình lấy ra chiếc camera dùng để quay trong nhà bếp, mở ra đi đến giữa hai chân Mục Tiếu Lan. Cầm camera quay dâm huyệt của cô. Dâm huyệt sau mấy lần được hắn yêu thương sưng đỏ, hai cánh hoa mấp máy như mời gọi người tới nghiền nát nó, dâm dịch và bạch trọc không chảy ra ồ ạt ngay khi hắn rút ra cự long như mấy người hắn chơi bình thường. Phùng Mặc Ngôn thú vị nhìn hình ảnh mỹ lệ: dâm huyệt sau một lúc thắt chặt, hoa huyệt mấp máy hai cánh hoa, chất lỏng trắng đục đó mới từ từ róc rách rỉ ra theo mỗi lần cánh hoa mở ra đóng vào. Hình ảnh dâm mỹ làm người ta xem mà đỏ mặt xấu hổ đến tận cùng được quay lại.

Phía trên Mục Tiếu Lan mệt mỏi há miệng nhỏ ra thở như con cá thiếu không khí, sau vận động kịch liệt cả người cô mệt mỏi bủn rủn, khuôn mặt xinh đẹp còn đọng khô vết nước mắt, đôi mắt đẹp sưng đỏ vì khóc, ánh mắt không còn tiêu cự. Tiếng cười ma quỷ lại vang lên làm cô sợ hãi run rẩy. Vì sự run rẩy này phía dưới hai cánh hoa mấp máy nhanh hơn làm ánh mắt Phùng Mặc Ngôn càng lúc càng ám trầm sâu sắc hơn.

“Sao hả, tôi chưa uy cái miệng nhỏ của tiểu dâm đãng em ăn no sao? Vẫn còn muốn nữa hửm!”

“Không! Không phải tôi tôi... không muốn! A!”

“Lại nói dối nữa hửm” Vừa nói vừa thô lỗ chọc một ngón tay vào hoa huyệt sưng đỏ.

“Mút chặt thế này cơ mà! Đói khát thế ah! Tiểu dâm đãng, cái miệng không thành thật rồi! Tôi nên phạt em thế nào đây hửm!!“. Nói xong, hắn lật ngược cô lại, nâng hai đùi cô lên, ép chúng sát vào hai bầu vú rồi banh ra. Tư thế này khiến Mục Tiếu Lan nhìn thấy một cách rõ ràng tiểu huyệt sưng đỏ bị quy đầu chèn ép mở bung ra, từ từ đưa cự long cực lớn, nóng bỏng như thép nung tiến vào cơ thể mình. Mà hoa huyệt của cô lại không chịu kém ra từng chút một ra sức nuốt vào nam căn thô to của người phía trên, sâu đến tận gốc, lông mu của hắn dính sát vào cửa huyệt cọ cọ hai cánh hoa sưng đỏ mẫn cảm của cô. Bên trong cơ thể, cô cảm nhận được quy đầu đâm xuyên qua cửa tử cung đi sâu vào trong, tường thịt bị kéo ra căng chặt ép phải thừa nhận sự thô to dài của nam căn.

Cảnh tượng dâm mỹ kích thích khiến dâm dịch đã chảy mạnh nay càng chảy mạnh hơn ướt đẫm lông mu của cả cô và hắn. Mục Tiếu Lan còn cảm nhận được mạch đập mãnh liệt của mạch máu của cự long “bịch bịch bịch” từng tiếng một vang lên trong óc cô, làm mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ, dâm huyệt mấp máy co bóp kẹp chặt dương cụ.

“Thế nào! Thấy được dâm huyệt của mình dâm đãng, thèm muốn được thao thế nào chưa hửm!“. Nói xong Phùng Mặc Ngôn chậm rãi ra vào hoa huyệt, cử động thắt lưng theo tiết tấu chín nông một sâu giày vò cô, ép Mục Tiếu Lan nhìn cảnh tượng dâm mỹ cực đỉnh này.

“Ân....a....â...n....nga...a...“. Âm thanh rên rỉ lại thoát ra từ miệng nhỏ, giọng khàn khàn vang lên: “A...nga...nhanh...nhanh....ch..út...a...b...a“.

Phùng Mặc Ngôn nắm cằm cô ép cô đối diện hắn “Sao, muốn nhanh cái gì nói đi tôi cấp em dâm phụ. Hửm!“. Mục Tiếu Lan giãy dụa thân thể, thuận theo dục vọng bản thân gian nan mở miệng nhỏ nói “A... ân...ba... b...a...cầu...cầu ba...đẩy...đ...ẩy nhanh c..ự long thao...thao d....âm huyệt tiểu....t...iểu....dâm...đ...ãng con a....a..ân...nga..ha....“.

Đẩy mạnh thắt lưng tăng tốc độ ra vào “Thế này sao, tiểu dâm đãng, hửm” vừa nói vừa nhìn người dưới thân trầm luân vào dục vọng nguyên thủy. “A a a.... sâu sâu....quá....đừng...dừng....lại đi! Con....con không....ch...ịu nổi....ân....a..nữa!“. Tiếng thét chói tai vang lên, cơ thể co giật cực mạnh, tiểu huyệt co rút mạnh mẽ giữ chặt nam căn thô to, trong cơ thể một cỗ chất lỏng nóng bỏng bắn ra, Phùng Mặc Ngôn không nghĩ cô mạnh mẽ như thế, cũng chạy nước rút vài cái rồi bắn vào trong cô. Mục Tiếu Lan cùng lúc nhận hai sự trùng kích mãnh liệt liên tiếp, hét lên rồi ngất đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.