Cuộc Hành Trình Ăn Thịt

Chương 18: Chương 18: Hoàng Gia Phương Tây . Lãnh Khốc Ca Ca-Chương 7




Vài tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, cửa thư phòng bị đẩy ra. Nam nhân đang đứng trầm tư, nhìn thoáng về phía người vừa mới tới: “Edward, ngươi tới rồi.” Nam nhân trung niên cúi thấp người xuống: “Buổi sáng tốt lành, thiếu gia Cesare.” “Ta đều đã nói qua, giữa chúng ta không cần thiết phải giữ lễ tiết như vậy.” Cesare vẫy vẫy tay, ý bảo Edward ngồi xuống ghế, “Ta muốn ngươi thay ta đi giết một người.” Edward mặt vẫn không đổi sắc, khóe môi vẫn như cũ mang theo một chút ý cười: “Cung kính nghe phân phó của ngài.”

Cesare vươn tay, ngón tay thong dài kẹp lấy tờ giấy: “Đi giết Rey, làm sạch sẽ một chút.” Edward giật mình: “Ngài nói là…” “Không sai, chính là vương tử của vương quốc Á Lý Nam An.” Nhắc tới tên người này, Cesare không tự chủ nhíu mày. “Nhưng… Hắn là vị hôn phu của nữ hoàng.” Edward bỗng ngây ngẩn cả người, “Thiếu gia, ngài…” Cesare lạnh giọng đánh gãy lời nói của hắn: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng Phỉ Lãnh Thúy bây giờ còn cần hôn nhân chính trị để duy trì hòa bình biên giới? Hôn ước của nữ hoàng vốn là bất đắc dĩ, huống hồ trước sau gì Phỉ Lãnh Thúy cùng Á Lý Nam An cũng sẽ đánh một trận, cần gì lãng phí một cơ hội hôn nhân chính trị, Phỉ Lãnh Thúy cần một thân vương thích hợp hơn.”

Không sai, đây chính là lý do của ta, Cesare nhủ thầm. sở dĩ muốn phái người đi ám sát Rey, cũng không hoàn toàn là vì hắn không muốn gả em gái cho nam nhân kia. Theo gốc độ chính trị, thì việc hôn ước này quả thật đã lỗi thời. lúc Margaret mười bốn tuổi, nữ hoàng Olivia đã ký kết hôn ước này. Khi đó Phỉ Lãnh Thúy đang phải đối mặt với nguyn cơ loạn trong giặc ngoài, quý tộc phương bắc nổi loạn, biên giới thì có nước láng giềng như hổ rình mồi. vì mượn binh của Á Lý Nam An, Olivia không thể không hy sinh con gái.

Margaret là người thừa kế hoàng vị duy nhất, trừ khi nàng chết yểu nếu không nàng nhất định sẽ trở thành người thống trị Phỉ Lãnh Thúy. Mà sau khi nàng cùng Rey kết hôn, sinh ra người thừa kế sẽ đồng thời kế thừa cả hai ngôi vị hoàng đế. Người thừa kế mang dòng máu lai, đợi đến trăm năm sau, Phỉ Lãnh Thúy sợ rằng phải đổi họ. olivia tất nhiên là biết quốc vương Á Lý Nam An đánh chủ ý gì, nhưng nàng thật sự không còn phương pháp khác, chỉ có thể định ra hôn ước với lang sói.

Sau đó, hai đế quố liên minh tiến quân lên phương bắc, kết thúc ba năm phản loạn. mà cũng đúng lần đó Cesare vừa mới nhập ngũ đã lập được nhiều công trạng, chỉ mới hai mươi tuổi đã là vị tướng tài ba của Phỉ lÃnh Thúy. Sau khi chiến tranh kết thúc, quan hệ giữa Phỉ Lãnh Thúy và A Lý Nam An lại trở nên căng thẳng. hai quốc gia thực lực tương đương, cho nên đều có ý muốn thôn tính đối phương, từ vài năm trước đã trận lớn trận nhỏ đánh nhau không ngừng. mà hôn ước giữa Margaret và rey chỉ là biến cuộc chiến thành công khai thành cuộc chiến ngầm. đáng thương Rey hồn nhiên, ngu xuẩn vẫn ở đó mơ mộng, phụ hoàng ngoan độc của hắn chỉ ước gì sau khi hắn cùng Margaret kết hôn sinh ra người thừa kế xong liền đi đời nhà ma.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Cesare càng lanh hơn. Nhưng Phỉ Lãnh Thúy không thể đơn phương hủy bỏ hôn ước này, biện pháp giải quyết duy nhất bây giờ chính là giết Rey. “thiếu gia, đây có phải là suy nghĩ thật của ngài?” Edward nghiêm cẩn quan sát Cesare. Edward là một trong số những người có thể nhìn thẳng Cesare mà không bị giáng tội, bởi vì thân thế đặc biệt của hắn, từ khi Cesare ra đời, thì không nhận được bao nhiêu sự quan tâm của cha mẹ, chính tay hắn đã nuôi Cesare lớn lên. Edward là người trong gia tộc Gattuso, khi Cesare còn nhỏ, hắn chiếu cố cuộc sống của tiểu chủ nhân, cũng phụ trách sự an toàn của người thân Cesare. Đợi đến khi Cesare trưởng thành, Edward tiếp nhận cơ sở ngầm của tiểu chủ nhân. Hắn thay Cesare quản lý một đội quân ám sát tinh anh, chỉ cần là kẻ thù của Cesare, đều do đội quân này loại bỏ.

Cho nên Edward có thể thẳng thắn chất vấn hắn như vậy.thấy Cesare trầm mặc không nói, hắn lại tiếp tục: “Chẳng lẽ ngài không phải vì nữ hoàng mới làm ra quyết định này?” “Ngươi muốn làm trái với mệnh lệnh của ta?” Cesare lạnh lùng nhìn hắn. Edward thở dài: “Cho dù ngài muốn mạng ta, ta cũng không chút do dự mà dâng lên. Chỉ là, thiếu gia, ngài đã quên kết cục của lão gia?” cha của Cesare là giáo hoàng Alexander đời thứ năm, mọi người đều biết, giáo hoàng là người của thánh thần, phục vụ thượng đế nên không thể kết hôn. Cho nên Alexander không có vợ, nhưng lại có rất nhiều tình nhân và con tư sinh. Trong rất nhiều người con tư sinh, cuối cùng Cesare là người thừa kế lãnh địa gia tộc Gattuso, trở thành công tước Valentino.”

Việc này không phải là vì

Alexander yêu thương Cesare nhất, mà là vì mẹ ruột của Cesare. Cho dù Alexander là quý tộc thì thân phận con tư sinh này của Cesare cũng không thay đổi. nhưng vì mẹ của hắn là nữ hoàng Phỉ Lãnh Thúy, mà nữ hoàng Olivia đã sớm kết hôn. Nàng cùng Alexander yêu đương vụng trộm rồi sinh ra Cesare, đứa trẻ mà cả hai gia tộc đều chối bỏ. lúc Cesare còn nhỏ, một năm hắn chỉ được gặp mẹ một lần. nữ nhân cao quý không thể với tới đó, tao nhã mê người, có mị lực hấp dẫn nam nhân. Ngay cả giáo hoàng đa tình cũng cam tâm tình nguyện quỳ dưới váy nàng.

Thật ra có rất ý người biết, Olivia cùng Alexander là thanh mai trúc mã. Lúc Olivia còn là công chúa, nàng đã từng ở nhà cậu Gattuso một thời gian rất dài. Khi đó, nàng kết bạn cùng tiểu công tước Alexander. Sống chung lâu ngày, bọn họ yêu nhau. Alexander coi Olivia là ngọn đèn sinh mệnh của mình, nguyện vì nàng dâng lên mọi thứ mình có. Nhưng hai người không kết hôn, Olivia trở thành nữ hoàng, mà Alexander khoác lên mình chiếc giáo bào. Nguyên nhân chính là vì trước khi đăng cơ Olivia cần một người dẫn binh đánh tan toàn thành chống đối hoàng thất.

Đương nhiên, Alexander có được hồi báo phong phú. Hắn là chính khách trời sinh, rất nhanh liền nắm trong tay quyền lực tối cao, trở thành người đứng đầu tòa thánh. Nhưng hồi báo này không phải là điều mà Alexander ao ước, hắn vẫn không thể sánh vai cùng Olivia, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhân mà mình yêu ôm ấp cùng người đàn ông khác. Sau đó, Alexander bắt đầu ăn chơi đàng điếm, khắp nơi phong lưu. Thống khổ cùng hối hận giày vò hắn, nhưng chỉ cần có chỉ thị của Olivia, hắn liềm giống như con chó trung thành bên chân nữ hoàng, vì nàng diệt hết kẻ thù. Mỗi khi hắn cảm thấy do dự, Olivia sẽ dùng cạm bây tình yêu dụ dỗ hắn, khiến hắn vui vẻ chịu đựng. cuối cùng, hắn vì nữ hoàng làm quá nhiều việc dơ bẩn, Olivia lại không cần hắn. Cesare vẫn nhớ ngày đó, Olivia đem một cái ly thủy tinh đựng đầy độc dược đưa cho hắn.

“Cho hắn uống đi, Cesare.” Nữ nhân mỉm cười nói: “Chỉ cần hắn chết ta liền cho ngươi trở thành công tước xứ Valentino đời tiếp theo. Ta biết ngươi sẽ không do dự, con yêu.” Thanh âm Olivia mê hoặc hắn, “Ngươi giống ta, chúng ta đều chảy dòng máu của gia tộc Ace. Không có điều gì mê người hơn quyên lực, vì thứ đáng yêu này, cái gì chúng ta cũng có thể bỏ qua.” “Như ngài mong muốn.” Cesare cười cười,”Mẹ.” sau khi, Alexander chết, Olivia cũng chết. nghe được tin tức nữ hoàng đã chết, Cesare đang xem một tập thơ, trong đó có một câu: “Bản thân đem dao hướng về người khác, cuối cùng cũng sẽ đâm trúng trái tim mình.”

“Hương vị độc dược thật không sai đi, mẹ.”

============================================================

Về kịch tình tiến triển vấn đề, ở trong này nói một chút ý nghĩ của ta

Ta đối bài này định nghĩa nói thịt văn đại khái không xác thực, hẳn là phiêu văn

Cũng chính là loại bỏ thịt bộ phận, thừa lại tình tiết là có thể một mình thành lập, trọng điểm miêu tả là nữ chủ công lược nam chủ quá trình, cũng chính là phiêu nam chủ

Nam chủ nhân vật hình tượng rất trọng yếu, ta nhận vì tuyệt đối không thể băng nhân thiết, này là của ta nguyên tắc

Tại đây cái đại tiền đề hạ, cấm dục sư phụ không có khả năng một giây biến cầm thú gục nữ chủ, lãnh khốc ca ca cũng không có khả năng ba phút sau liền đối nữ chủ khăng khăng một mực yêu phải chết muốn sống, giống cái loại này ba qua sau liền chí tử không du tình tiết, nô tì thật sự không chịu nhận có thể

Cho nên, mỗi một chuyện xưa tiến triển có sắp có chậm, nhưng đều là thành lập ở nam chủ trên tính cách

Về phần ngược nam chủ ngược nữ chủ cách nói, nói thực ra, ta cảm thấy nếu mỗi chuyện xưa đều một cái dạng, nam nữ chủ mỗi ngày liền tương tương nhưỡng nhưỡng, nam chủ phải đối nữ chủ mọi cách che chở tất cả cúng bái, kia nhanh xuyên văn viết cũng không có ý tứ gì

Mặt khác còn có về phối hợp diễn vấn đề, ở trong này muốn dự cái cảnh --

Ở ta không có nói rõ này chuyện xưa là NP thời điểm, trừ nam nữ chủ ngoại mỗi một cái phối hợp diễn, đều có khả năng biến thành vật hi sinh

Cho nên, không cần dễ dàng yêu thượng phối hợp diễn, nhớ lấy nhớ lấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.