Cuộc Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 71: Chương 71: Tô Tranh gặp tai nạn!




Sau một đêm mây mưa mặn nồng sáng nay Uyển Nhi và Nhất Hàm đã có một buổi sáng tràn đầy niềm hạnh phúc. Hôm nay anh có cuộc họp quan trọng nên không thể đi cùng với cô được, Uyển Nhi đành phải tự mình đi đến công ty. Vừa mới đến công ty, đập vào mắt Uyển Nhi là một bữa sáng cẩu lương đầy ngọt ngào của Kỳ Thiên và Phương Kiều. Cô lại nhớ đến tiếng thở dốc đầy vị ái tình của Phương Kiều mặt Uyển Nhi bỗng chốc lại nóng ran, Uyển Nhi đã cố gắng lặng tránh Phương Kiều và Kỳ Thiên. Nhưng không may vẫn bị Kỳ Thiên bắt được, Anh nhìn cô bằng tia mắt sắc lạnh, quả thật hôm qua cô đã làm phiền người ta rồi. Uyển Nhi cố ra một nụ cười gượng gạo. Kỳ Thiên lạnh lùng ôm eo Phương Kiều rồi nói:

“Lần sau gọi thì gọi vào sáng sớm chưa đừng cứ đến cái giờ đó mà quấy rầy! “

Uyển Nhi ngại ngùng chẳng biết nói gì chỉ biết nở nụ cười để xoa dịu tình hình. Kỳ Thiên không nói gì nữa cùng Phương Kiều lên làm việc. Mới sáng sớm mà! Sao lại đối xử với cô vậy được cơ chứ? Cô nản quá rồi! Uyển Nhi nặng nhọc cất những bước chân mệt mỏi lên phòng để bắt đầu một ngày vùi đầu vào công việc.

*

Tại trung tâm thành phố X. Một cô gái với nhan sắc xinh đẹp đang tươi vui đi dạo phố. Cô mang một sức quyến rũ vô hình khiến bao nhiêu người đàn ông phải ngoái nhìn. Làn da trắng hồng, đôi mắt to mà sắc sảo cùng với đôi môi trái tim đã tạo nên một vẻ đẹp vô cùng sắc sảo. Cô vẫn vui vẻ hưởng thụ như thế mà không hề hay biết mình đã bị rơi vào tầm ngắm của một thế lực đáng sợ nào đó.

Phía xa xa trong một góc khuất một bóng hình cao lớn đang theo dõi cô một cách mờ ám rồi lên giọng báo cáo qua hệ thống liên lạc:

“Lão đại! Tô Tranh trở về thành phố X và đang xuất hiện tại trung tâm thương mại của thành phố!”

Không biết bên kia nói gì anh ta chỉ đáp lại một câu “Vâng!” rồi quan sát tiếp. Tô Tranh vẫn không biết là mình đang chuẩn bị gặp nguy hiểm. Cô mua sắm xong tiến ra khỏi trung tâm thương mại. Bỗng điện thoại cô đổ chuông, Tô Tranh nở nụ cười ngọt ngào rồi bắt máy:

“Aloo, bạn em cưới nên phải về chúc phúc cho nó. Bây giờ em ra sân bay bây giờ đây anh đi đón Tiểu Ái về đi chắc tầm này con bé tan rồi. Hôm nay Tiểu Ái không phải đi học ca chiều!”

Ở đằng xa người đàn ông vẫn quan sát chưa hề có động tĩnh gì, trong ánh mắt anh ta hiện lên tia lưỡng lự. Tiếng thúc giục trong hệ thống liên lạc một lần nữa vang lên:

“David anh còn làm gì? Cô ta đang đi đến nửa đường rồi, có làm hay không đây? Anh không làm thì đừng kéo tôi theo, tôi không muốn bị lão đại xử. “

David lưỡng lự một hồi rồi mới nặng nề đưa ra quyết định:

“Ra tay đi!”

Ngay sau lời nói của anh. Thân ảnh vui tươi cười nói của Tô Tranh bị một chiếc xe ô tô lao vào húc thẳng bay lên trên cao rồi mới tự do ngã xuống đất. Bên đường mọi người chứng kiến tình cảnh đáng thương đó liền bất ngờ la hét. Tô Tranh đang nằm giữa đường, máu đã thấm đỏ cả bộ váy trắng tinh khôi của cô. Trên tay, cô vẫn cố gắng nắm chặt chiếc điện thoại cố nói ra những lời trăng trối:

“Hoắc Nhật Minh em xin lỗi. Em thấy lần này mình không xong rồi, vĩnh biệt anh và con. Hai người sống tốt nhé!”

Rồi Tô Tranh từ từ nhắm mắt, giọt lệ tiếc nuối, đáng thương cứ lặng lẽ chảy ra từ khóe mắt cô. Khó khăn lắm cô mới tìm thấy người yêu thương mình thật lòng, người cô gửi gắm cả cuộc đời mình cho anh vậy mà cớ sao cô lại phải rời xa, phải sinh ly tử biệt một lần nữa. Đến bao giờ cô mới có được sự may mắn được trùng phùng với anh đây? David ở phía xa nhìn tình cảnh đáng thương khẽ thở dài bất lực, anh lấy chiếc tai nghe bluetooth ở trong túi áo ra, cắt đứt liên lạc với Lục Kình Phong. David kết nối với một bên khác, giọng nói anh nặng nề vang lên:

“Còn kịp, nếu anh mang sang nước ngoài cứu gấp. Xin lỗi, anh trai của tôi!”

Rồi David đứng dậy mang theo tâm trạng không được vui vẻ rời khỏi hiện trường. Xe cấp cứu cũng đã đến Tô Tranh nhanh chóng được mang lên xe.

*

Trong phòng làm việc của Uyển Nhi. Cô vẫn đang điều tra về thân thế của mẹ cô. Quả thật thân phận mẹ cô vẫn đang là dấu hỏi lớn, liệu mẹ cô có liên quan đến Lục gia hay không? Uyển Nhi bỗng dưng lại nhớ đến Tô Tranh. Đúng rồi! Chẳng phải chỉ cần cô gọi cho Tô Tranh,

cố gắng dò hỏi về thân phận của Lục gia là được sao. Uyển Nhi vui mừng liền lấy điện thoại ra gọi. Lúc đầu tiếng tút kéo dài trong vô vọng, đến cuộc thứ hai mới có người nghe máy. Nhưng không phải là Tô Tranh!

“Aloo, chủ nhân hiện tại chủ nhân của chiếc điện thoại này đang cấp cứu và trong tình trạng nguy kịch cô là người nhà bệnh nhân thì mau đến bệnh viện ạ”

Tô Tranh bị tai nạn? Uyển Nhi bất ngờ và vô cùng sốc. Không nghĩ ngần gì nữa cô liền thu xếp để đến bệnh viện liền

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.