Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

Chương 123: Chương 123: Chọn nhầm quân sư




Kiều Uyển Nhi không dám tự mơ mộng gì, chỉ đáp trả một tiếng hời hợt:

“Ồ”.

Cùng lúc đó, xe cũng đã đến công ty. Cô bước xuống xe rồi đi vào.

Nửa năm nay hắn bị làm sao vậy?

Tính ra nếu không tính những hôm hắn đi công tác và không có mặt ở nhà thì họ đêm nào cũng ngủ cùng nhau.

Nếu không ngủ thì … thức đến sáng. Hắn chẳng tha cho cô ngày nào. Đương nhiên nếu như cô mệt mỏi, đang trong kỳ sinh lý hoặc không muốn thì hắn tuyệt đối không ép buộc,

Kiều Uyển Nhi cứ như bị quỷ nhập vậy, chẳng đêm nào hắn muốn mà cô từ chối.

Đừng có bảo là mê luyến thân thể của hắn rồi nha!!!

Tuy là cái thân hình vạm vỡ kia đúng là mỗi lần không mảnh vải lại khiến cho cô không kìm được mà nuốt vài ngụm nước bọt, nhưng mà đến mức độ này rồi sao?

Hay là từ thích chuyển sang yêu?1

Không thể nào.

Chỉ vừa mới chung sống hơn nửa năm, sao có thể yêu một cách nhanh chóng thế được?

Là ai chứ không thể là cô được.

Kiều Uyển Nhi luôn cho rằng bản thân sống lý trí, nhưng hình như cô đã sai rồi.

Hắn nói bản thân thích trẻ con là có ý gì? Muốn cô sinh vài đứa?

Thôi đi Kiều Uyển Nhi, đừng có tự mình đa tình.

Cũng đúng thôi, với người chẳng hề nhận được sự quan tâm của gia đình từ nhỏ đến lớn như cô mà nói thì nội tâm thực sự yếu như sên.

Cô từng hi vọng rất nhiều ở cha mẹ, nhưng kết quả nếu không thất vọng thì là tuyệt vọng.

Nên cô thà cho rằng hắn tốt với mình là vì thương cảm và thể diện còn hơn.

Đang chìm đắm trong suy nghĩ, cô mở cửa thang máy rồi chạy vào, ấn nút. Cũng chẳng thèm chờ hắn.

Lục Nghiên Dương lúc cô xuống xe đi được một đoạn còn đang cười cười nghĩ ngợi, khi xuống xe thì bóng dáng của cô gần như khuất tầm nhìn.

Thế nên Lục tổng phải đi chuyến thang máy lần sau.

Thường ngày nếu cô đi trước thì luôn nhấn nút chờ, hôm nay sao vậy?

Hắn nói gì sai hay sao?

Lương Đông đứng bên cạnh hắn, bề ngoài của cậu giống như mặt hồ yên ả, nhưng nội tâm đã sớm gào thét.

- Hai con người hướng nội yêu nhau đúng là phiền mà.

Lục Nghiên Dương nhìn cửa thang máy đóng kín, như có như không hỏi cậu:

“ Vợ tôi sao vậy?”.

Nhưng Lương Đông còn chauw kịp đáp lời thì hắn đã lên tiếng:

“ Thôi đi, có hỏi thì cậu cũng không biết”.1

Nhìn Lương Đông rất thân thiện, gương mặt lại dễ thương chưa trải sự đời nên tất nhiên Lục Nghiên Dương sẽ trông mặt mà bắt hình dong.

Về việc tình cảm thì nên hỏi Hạ Đông Quân có lẽ sẽ thoả đáng hơn.1

Nhưng cái người đó, EQ còn kém hơn hắn. Hiện tại còn đang tích cực theo đuổi lại bạn gái cũ tính tình kiêu ngạo, sao có thừa thời gian và tinh lực hiến kế giúp hắn?

Lục Nghiên Dương không ngờ được sai lầm lớn nhất của bản thân chính là bỏ qua chuyên gia tư vấn tình cảm thực thụ là Lương Đông mà đi than khổ với Hạ Đông Quân.

Cậu làm việc cho anh, nhưng bên cạnh đó, về đêm là chuyên gia giải quyết những chuyện tình cảm của các cặp đôi.

Việc này không có nam tính, gương mặt cậu lại quá mức khả ái. Lương Đông luôn không thích ngừoi khác nói mình … ‘nữ tính’, nên phần công việc phụ này cậu luôn giữ bí mật.

Lục tổng không ngờ bản thân lại ngu ngốc đến mức bỏ qua việc tham khảo ý kiến của một chuyên gia tâm lý tình cảm nhạy bén là cậu đây.

Đường tình duyên đúng là trắc trở mà.

Đón xem chap mới nhất trên mangatoon

Kiều Uyển Nhi đến giờ ăn thì lại cùng Hạ Liên Tâm trò chuyện.

Hạ tiểu thư sang trọng quý phái, thực ra chính là một cái loa phát thanh cỡ bự. Nơi nào có chuyện gì đó thú vị thì đều có mặt cô ấy.

Lúc trước lướt điện thoại xem tin túc, có thấy một vụ đánh ghen nào đó cực kỳ ghê gớm, còn được phát video. Kiều Uyển Nhi đang ăn bánh mì, nhìn vào suýt nữa mắc nghẹn.

Vì thấy khung cảnh quá dã man?

Không phải.

Vì thấy được Hạ Liên Tâm đang chèn vào xem náo nhiệt.

Người hướng nội lại bị kiểm soát từ bé như cô, chẳng có lấy một người bạn thật lòng. Khi có được người bạn đầu tiên, sao lại thế này cơ chứ?

Tính cách trái ngược cực kỳ nha.

Kiều Uyển Nhi thích hóng chuyện, nhưng cô thích xem những chuyện người khác vẽ vời về cô thôi. Còn Hạ Liên Tâm thì khác, mọi nơi náo nhiệt đều có cô ấy cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.