Cô không đi ra khỏi nhà, các gia đình phản đối hôn lễ âm thầm liên kết, ra tay từ phía cha mẹ cô
Máy bay cất cánh được hơn nửa tiếng, chẳng bao lâu trên các phương tiện truyền thông liền đưa tin vợ chồng nhà họ Kiều gặp tai nạn. Máy bay rơi xuống biển, phát nổ
Cả hai đều tử vong
Kiều Uyển Nhi không còn phản kháng, cô cũng được tự do đi lại trong căn biệt thự. Không còn bị nhốt mãi trong căn phòng của mình nữa. Đứng ở ngoài vườn hoa, ngắm nhìn cảnh đẹp và không khí trong lành cũng chẳng làm cho tâm trạng cô khá hơn
Đối với cô mà nói, cuộc hôn nhân này nếu không sớm kết thúc thì cũng sẽ khiến cho cuộc đời cô bị vùi lấp mà thôi
Nhưng Kiều Uyển Nhi đâu hề hay biết, cơn bế tắc mà cô cảm nhận được chỉ là mới bắt đầu
Nữ hầu hớt hải chạy đến, tay chân luống cuống nhìn cô rồi nói
“ Tiểu thư... lão gia và phu nhân...”
Ánh mắt cô trầm lắng, điệu bộ cũng hời hợt mà xoay sang nhìn, thầm nghĩ
Chắc là đang gọi điện về xem cô có ngoan ngoãn hay không
Nhìn vào chiếc điện thoại mà nữ hầu cầm trên tay, ánh mắt cô lộ ra vẻ hoang mang tột cùng. Kiều Uyển Nhi chộp lấy chiếc điện thoại, bàn tay không nén được cơn run. Môi hồng lẩm nhẩm vài câu nói
“ Không... không thể nào...”
Nét mặt Kiều Uyển Nhi tái đi, cô nắm chặt vai của nữ hầu kia, chiếc điện thoại liền rơi xuống bãi cỏ
“ Đay là giả thôi... tin tức này chắc chắn là giả thôi!”
Nữ hầu bi doạ sợ, nhưng cũng không dám làm gì quá đáng, chỉ hoang mang mà đáp
“ Là thật đấy ạ... lúc nãy cục cảnh sát cũng đã xác nhận... nên...”
Kiều Uyển Nhi không nói gì nữa, chạy đến gara lái xe đi đến cục cảnh sát. Cô không tin những gì họ nói đâu, chắc chắn mọi việc là giả. Cha mẹ cô sao có thể...
Chỉ mới hôm qua, họ còn vui vẻ khi hôn sự này sắp thành
Tất cả chỉ là dối trá thôi, họ đang rất khoẻ mạnh, đã đến thành phố Y gửi thiệp mời rồi vui vẻ cười đùa với các họ hàng
Cục cảnh sát...
Chiếc xe dừng trước cổng trụ sở, Kiều Uyển Nhi bước xuống xe, cô đứng bần thần ở đó chẳng di chuyển dù là nửa bước
Lúc này như có ai bóp nghẹn khí quản khiến cô không thể thở được
Trải qua một hồi cố gắng trấn an bản thân thật lâu, Kiều Uyển Nhi bước vào
Gương mặt cô bơ phờ nhìn xung quanh, dòng người đông đúc khiến cô không biết nên bắt đầu từ đâu nữa
Cô gái 24 tuổi tuy ở nhà rất cam chịu nhưng khi bên ngoài, cô toát lên vẻ tự tin khiến ai cũng đều phải ngắm nhìn, nay lại biến mất
Cô cứ đứng đó, trong đầu trống rỗng, cho đến khi có một đồng chí cảnh sát đi ngang, cô mới kịp nắm lấy tay anh ta rồi hỏi
“ A, tôi... tôi muốn hỏi về...”
“ Chúng tôi có rất nhiều việc phải giải quyết, cô có gì thì nói nhanh đi” - Thấy cô cứ chần chừ, anh ta mất kiên nhẫn mà nói
“ Tôi muốn... hỏi tin tức... của vợ chồng ông Kiều Vinh...”
“ Tin tức đã được đưa trên báo đài và các phương tiện truyền thông rồi mà. Chắc là họ đã được đón về nhà...”
Nghe đến đây, cô lao ra ngoài, bỏ lại anh cảnh sát đứng đó ngơ ngát
“ Còn chưa nói xong... chắc là bên toà soạn nào đó muốn thu thập thêm tin tức đây mà. Nhưng nhìn cô ta có hơi quen mắt”
Kiều Uyển Nhi phóng xe như bay trên đường, không biết bản thân đã vượt đèn đỏ bao nhiêu lần. Chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà
Tin thần cô lúc này đang trong trạng thái không định, gương mặt tái nhợt, đôi môi có hơi khô nức cứ liên tục lẩm nhẩm
“ Không đâu... chắc chắn là cha mẹ đã may mắn thoát khỏi chiếc máy bay đó, hiện giờ đã về đến nhà “
Kiều Uyển Nhi vẫn cố tự lừa dối bản thân
Về đến nhà, cô nhìn thấy rất nhiều người đứng chắn trước cổng nhà, trong số đó là cảnh sát
Nhìn thấy cô, đám ký giả liền nháo nhào xông tới bao vây chiếc xe rồi tranh nhau đặt câu hỏi
“ Cô Kiều, hiện tại cha mẹ cô không may gặp nạn, cho hỏi cảm xúc của cô lúc này là gì?”
“ Cổ phiếu của công ty giảm mạnh, hiện tại bên phía cảnh sát đang có bằng chứng cha cô trốn thuế và kinh doanh trái phép. Rất có thể sẽ bị tịch biên gia sản và bồi thường khoản nợ khổng lồ. Cô có nghĩ nhà họ Lục sẽ vì chuyện này mà huỷ hôn hay không?”