Giữa trưa, máy bay rốt cuộc hạ cánh.
Lục Khương bị hai người ở đằng sau nhồi cho một bụng cơm chó, mới xuống máy bay lại bị dọa một phen quá sức dữ dội -- tuy rằng ở trên máy bay đi theo xuống đến cuối cùng chỉ có ba bốn người, thế nhưng fan đón máy bay ở bên ngoài thật sự là quá nhiều! Mênh mông cuồn cuộn hàng trăm người, chặn kín mít lối ra của sân bay đến nỗi nước chảy không lọt (ý nói không một kẽ hở).
May mắn thay, công ty dịch vụ vệ sĩ mà Lý Nguyên liên hệ có kinh nghiệm phong phú, đã sớm bổ sung nhân lực. Vì thế Lục Khương đảm đương lá chắn thịt che ở bên phải, Diệp Hoài che ở bên trái, một tay ngăn cản những cánh tay từ khắp mọi nơi duỗi tới, tay còn lại gần như hoàn toàn bảo hộ Viên Tinh Châu ở trong lồng ngực. Phía ngoài lại có bốn năm người đàn ông lực lưỡng vây quanh, gần chục người làm thành một vòng tròn, chen ra bên ngoài một cách gian nan.
Nhưng mà số lượng bảo vệ vẫn là không đủ, đám người lại quá hỗn loạn, Viên Tinh Châu vốn dĩ đã đờ đẫn cả người, quay đầu trông thấy Diệp Hoài che chở mình trong vòng tay, rồi lại thấy sốt ruột lên.
"Anh lại đây một chút!" Viên Tinh Châu xoay người ôm ngược lại hắn, thấy có người thò tay sờ soạng trên người của Diệp Hoài, lập tức nổi giận đùng đùng, quay sang người đàn ông kia hùng hổ nói: "Anh làm gì thế!"
Xung quanh lại có người la to: "Đừng chen lấn! Đừng chen lấn Châu Châu!"
"Đừng để tâm, đi mau!" Diệp Hoài khẽ nhíu mày, vẫn hướng lưng ra ngoài, ôm cậu vào trong lòng mà che chở, đẩy ra phía trước.
Mười phút sau, Viên Tinh Châu rốt cuộc bị nhét vào chiếc xe bảo mẫu chờ ở bên ngoài, Diệp Hoài theo sau cùng chui vào, hai người đều thở phào nhẹ nhõm.
"Anh không sao chứ?" Viên Tinh Châu sốt sắng quay sang nhìn hắn, lại kiểm tra sau lưng và cổ của hắn.
Diệp Hoài dở khóc dở cười nói: "Em mới là nhân vật bị nhắm đến, tôi có thể có việc gì? Hơn nữa người tôi cao, bọn họ đụng không tới."
"Em mặc kệ, em cứ phải xem." Viên Tinh Châu lại nhất quyết đòikiểm tra, hệt như mắc chứng cưỡng bách, mãi cho đến khi xác nhận hắn không bị thương, bấy giờ mới yên tâm, lại vỗ vỗ quần áo cho hắn.
Một lát sau, Lục Khương rốt cuộc cũng chen ra đến, trèo lên ghế cạnh tài.
Người y lùn, lại ở lớp ngoài vòng bảo vệ, cho nên bộ dạng chật vật nhất, quần áo bị người xé toạc, mắt kính cũng bị xô đẩy đến méo mó, trên sống mũi còn có nhiều vết hằn.
Trong mắt của Viên Tinh Châu lộ ra sự thương cảm, may là chiếc xe rất mau lái ra ngoài, dần dần thoát khỏi đám đông.
Lục Khương lại vừa bẻ tròng kính vừa báo cáo công việc với Lý Nguyên, "Vâng, OK ạ, đã ra được......"
"Viên ca," Lục Khương nói, "Chị Lý Nguyên bảo anh một lát nữa đăng bài trên Weibo."
Nhiều người đến đón máy bay như vậy, còn không hề có trật tự, đã gây ra rất nhiều phiền nhiễu cho sân bay và các vị hành khách. Viên Tinh Châu đăng Weibo là hành động cần thiết, chỉ là phải chú ý đến cách dùng từ một chút, Lý Nguyên đã gửi cho cậu một văn bản mẫu, lại dặn dò phải chọn từ ngữ sao cho nhẹ nhàng.
"Phần lớn đều là fan mới, nghe nói cậu đến liền tới xem náo nhiệt, cho nên không có tổ chức kỷ luật gì cả, cậu đừng vừa mở mồm liền trách cứ bọn họ, sẽ dọa người chạy mất." Lý Nguyên nói, "Hơn nữa cũng có một bộ phận là người qua đường tò mò hóng chuyện, cậu dặn dò mọi người lần sau đừng ra sân bay đưa đón nữa là được, đừng tùy tiện vơ lấy rắc rối vào người."
Viên Tinh Châu gật đầu, lại có chút khó thể tin nổi: "Tất cả đều là fan của em sao? Sao mà, sao mà có thể......"
Rõ ràng trước kia đi sân bay còn rất ít khi có người nhận ra mình, dạo này cũng chẳng làm gì, làm thế nào đột nhiên lại nhiều fan như vậy?
Cậu cảm thấy không thể hiểu được, Lục Khương lại nói: "Đúng là fan của anh đó Viên ca, fan của anh hiện tại đã vượt mức 30 triệu*."
*để cho dễ hình dung thì tôi đã đổi 3000 vạn thành 30 triệu.
"Đó không phải là công ty mua sao?" Viên Tinh Châu mờ mịt nói, "Sao tôi lại có đến 30 triệu fan được, tôi chỉ có được một vạn fan đang hoạt động thôi là hết cỡ rồi."
"Một vạn thì khẳng định là có." Diệp Hoài cũng nói, "Kể từ lúc em tham gia chương trình cùng với Cù Mạch, số lượng fan vẫn luôn đều đặn tăng lên, Đêm Hội Tất Niên cũng nổi như cồn một đợt, gần đây《 Mê Thành 》 lại sắp chiếu."
Mặc dù《 Mê Thành 》 sẽ chính thức phát sóng vào tuần tới, nhưng trong số những bức ảnh ngoài lề được tung ra cho đến thời điểm hiện tại, nhân vật của Viên Tinh Châu đặc biệt được yêu thích, tạo hình lại đẹp, gần như mỗi ngày đều có người mới "nhập hố". Hơn nữa đoạn cut "cảnh hôn" nổi danh nhất của CP Thanh Châu, fan Hoài Châu và những người thích xem CP ảo* đều đổ xổ vào theo dõi.
*nguyên văn: 纸片人CP, các CP trong sách truyện, phim ảnh, fiction, không có thật ngoài đời.
Viên Tinh Châu vốn dĩ đã có nhiều "fan qua đường", trong vòng nửa năm nay không ngừng xuất hiện trước công chúng, sự kiện lần trước cùng với Nguyên Trừng lại làm dấy lên lòng thương cảm của các fan, cho nên sau khi lực lượng fan nòng cốt được mở rộng, bỗng chốc liền có cảm giác tồn tại. Từ góc nhìn của người ngoài, trong vòng một năm nay, đặc biệt là nửa năm sau khi Diệp Hoài về nước, cậu hút fan tựa như một cơn lốc xoáy.
Nếu như tình huống này đặt ở trước kia, Viên Tinh Châu còn có thể tự mình nhận thức được một chút, nhưng mà kể từ lúc yêu đương với Diệp Hoài, cuộc sống của cậu ngoài Diệp Hoài ra chỉ có công việc, hầu như rất ít khi lên mạng tìm kiếm loanh quanh xem bình luận của người khác.
"Viên ca, anh mau đăng bài đi ạ." Lục Khương nhắc nhở, "Vụ việc fan vây chặn sân bay đang bò lên hot search rồi."
Viên Tinh Châu không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể sửa lại đôi chút mấy câu mà Lý Nguyên gửi qua, đầu tiên là cảm ơn sự ủng hộ và yêu quý của các fan, bày tỏ chính mình đã nhận được tâm ý của mọi người, sau đó lại kêu gọi mọi người đừng đi đưa đón ở sân bay.
Cậu ở bên này vừa mới đăng bài Weibo, ở bên kia trên hot search fan quây chặn sân bay, đoạn video quay cảnh cậu và Diệp Hoài được bảo vệ vây quanh chen chúc ra cửa đã bị tung lên.
Lại có một đoạn video ngắn hơn nữa cũng đang lưu truyền, lại là Viên Tinh Châu đen mặt, giận dữ quát vào mặt người bên cạnh: "Anh làm gì thế!"
Phần bình luận trong chủ đề này đa dạng đủ kiểu, có fan bảo vệ Viên Tinh Châu, kêu gọi mọi người theo đuổi thần tượng một cách lý trí, đừng đưa đón máy bay. Cũng có người bắt đầu mắng Viên Tinh Châu là đồ flop dập mặt còn chưa kịp nổi tiếng đã bắt đầu tự cao tự đại, ấy thế mà lại đen mặt với fan. Còn có người nghi ngờ cái cậu này cũng chẳng có tác phẩm gì, sao mà cứ động một tí là lại lên hot search, chẳng nhẽ là mua hot search trọn gói nguyên năm?
Còn các fan Hoài Châu thì lại trước sau như một mà kêu gào "áu áu" không ngừng, bất kể là cảnh tượng Diệp Hoài che chở cho Viên Tinh Châu đi ra ngoài, hay là Viên Tinh Châu trở tay ôm lấy Diệp Hoài, đều làm mọi người hô to "ngọt chết tui ròi". Dần dà phần bình luận bên dưới các tài khoản marketing đều bị chiếm đóng bởi những bình luận phát tán và gặm đường điên cuồng của cộng đồng fan Hoài Châu.
Một giờ chiều, cuộc họp báo chính thức bắt đầu. Đạo diễn, đơn vị sản xuất, cùng các vị chịu trách nhiệm sáng tạo chính trong đoàn làm phim theo thứ tự vào bàn, Viên Tinh Châu là thuộc hàng số bốn*, vốn dĩ chỉ là đứng ở trong một góc, lại không ngừng bị truyền thông đặt câu hỏi.
*nguyên văn: tứ phiên (四番), ở TQ các diễn viên tham gia đóng phim được chia theo phiên vị, nhất phiên là dàn diễn viên chính, các vai thứ chính, vai phụ, vai quần chúng, lần lượt được xếp sau.
Viên Tinh Châu sợ mình giọng khách át giọng chủ, chỉ đành phải vừa trả lời vừa không ngừng chuyển tiếp chủ đề sang nam chính nữ chính, hoặc là ném cho các nhân viên khác thuộc đội ngũ sáng tạo chính.
Mọi người đều biết hiện tại cậu đang hot, cũng không hề biểu hiện ra sự không vui một cách rõ ràng. Sau vài lần như thế, Hoắc Dương Thanh dứt khoát chủ động đi qua đứng cạnh cậu.
"Cậu làm cái gì đấy......" Người khác đang ở trả lời câu hỏi, Viên Tinh Châu vội đè thấp âm lượng, nhỏ giọng nói với Hoắc Dương Thanh, "Cậu mau trở về đi, không cần đứng chung một chỗ với tôi."
"Tại sao không?" Hoắc Dương Thanh nói, "Tôi muốn qua đây hưởng ké độ hot của anh."
"Đừng lộn xộn, tôi không muốn giành spotlight đâu." Viên Tinh Châu đành phải thì thầm thêm một câu, lùi về sau một chút, nhỏ giọng nói, "Hơn nữa Diệp Hoài cũng tới."
Cậu không nói thì chẳng sao, vừa nhắc tới Diệp Hoài, Hoắc Dương Thanh lại nhướng mày lên, cười hì hì mà nghiêng mình qua chắn đi rìa ngoài, trông ngứa mắt vô cùng mà dí sát cả người lại.
Cánh truyền thông nhanh chóng bắt được động tác tiếp xúc của hai người, từng cặp mắt sáng rỡ xoèn xoẹt quét tới.
"CP Thanh Châu của chúng ta xem ra có thật nhiều lời muốn nói." Có người ở bên dưới trêu ghẹo, "Có thể chia sẻ với chúng tôi một chút được không?"
Viên Tinh Châu: "......"
"Mới nãy anh Tinh Châu nói với tôi." Hoắc Dương Thanh lại cười nói, "Anh ấy nói người nhà anh ấy tới giám sát, không cho tôi đứng ở đây,"
Viên Tinh Châu đỏ bừng cả mặt, mà những người khác thì lại đều cười rộ lên.
"Hỏi Tinh Châu một chút, nghe nói lúc các cậu quay cảnh hôn Diệp Hoài đi thăm trường quay." Lại có người cười hỏi, "Lúc ấy NG nhiều lần như vậy, Diệp Hoài có nói gì với cậu không?"
Viên Tinh Châu: "......"
"Có ạ." Viên Tinh Châu đành phải kể, "Anh ấy nói anh ấy đói bụng, bảo tôi quay xong mau lên để còn đi ăn cơm với anh ấy."
Truyền thông lúc nào viết bản thảo cũng muốn tìm đề tài thú vị để câu view, cho nên đa số thời điểm, Viên Tinh Châu đều sẽ tận lực chiếu cố đến mọi người, chủ động lộ ra một ít chi tiết nhỏ khiến mọi người bất ngờ.
Quả nhiên, mọi người đều không hề dự đoán được Diệp Hoài sẽ có lời đối thoại như vậy, nhịn không được cười ầm lên.
"Còn có," Hoắc Dương Thanh bổ sung nói, "Diệp Hoài nói tôi là đồ óc bã đậu, đúng là kém!*"
*chi tiết này ở chương 9, tôi cũng quay lại beta sửa rồi, có gì cả nhà quay lại xem nhé x"D
Cả hội trường "wow" một tiếng, tò mò nhiều chuyện mà đổ dồn con mắt vào bọn họ.
"Còn có một câu đặc biệt kinh điển." Hoắc Dương Thanh chỉ vào Viên Tinh Châu, lại nói, "Diệp Hoài nói với anh ấy, bảo anh ấy coi tôi thành anh ta, như vậy là có thể hôn được rồi."
Lời này có chút vòng vo, nhưng các phóng viên chỉ trong giây lát đã hiểu được, không khỏi trầm trồ "wow--" một tiếng.
"Quả nhiên vẫn là ghen sao?" Có người cười nói, "Tinh Châu NG nhiều lần như vậy, phải chăng là có liên quan đến tâm trạng căng thẳng vì có người nhà ở bên cạnh."
Viên Tinh Châu hồi tưởng lại cảnh tượng hôm ấy, lúc này nghĩ đến, ấy vậy mà cũng chẳng cách nào phân biệt rõ được tâm tình của chính mình ngay lúc đó.
Nhưng mà phần nói về cậu và Diệp Hoài trong buổi phỏng vấn đã hơi quá nhiều rồi.
"Hôm đó là do trạng thái của tôi không tốt." Viên Tinh Châu cầm microphone, xoay người hướng về phía đạo diễn và những người khác, khom lưng một cái, nói, "Đặc biệt cảm ơn đạo diễn, tôi NG nhiều lần như vậy cũng không hề mắng tôi, còn có các vị tiền bối cũng vẫn luôn chỉ bảo tôi. Đoàn phim《 Mê Thành 》 là một đoàn phim cực kỳ nghiêm túc, cực kỳ có trách nhiệm, hy vọng mọi người đều có thể ủng hộ nhiều hơn. Bên cạnh đó, còn có rất nhiều mẩu chuyện về quá trình làm bộ phim này, tôi kể không được hay...... Vẫn là nhường phần nói cho đạo diễn của chúng ta nhé."
Cậu lái chủ đề vòng qua hướng khác, sau đó vô cùng tự nhiên mà giao microphone cho đạo diễn.
Cuộc họp báo kéo dài hơn hai mươi phút so với thời gian dự tính.
Viên Tinh Châu đứng lâu đến nỗi cẳng chân đều mỏi nhừ, nhưng mà sau khi trở về phòng trông thấy Diệp Hoài đang chờ mình, rồi lại ngay lập tức được hồi sinh nạp đầy thanh máu.
Hôm nay không cần gấp rút trở về, tuy là tới đây vì công việc, nhưng hai người hoàn toàn có thể ở một nơi khác hẹn hò lãng mạn một phen, công tác kết hợp du lịch - một công đôi việc chuẩn không cần chỉnh.
"Em muốn đi ra ngoài chơi." Viên Tinh Châu đá rơi đôi giày da, nói giọng đầy hưng phấn, "Lát nữa tụi mình đi đâu đây?"
"Đi lên giường." Diệp Hoài bắt chéo chân, không một chút khách khí mà chỉ tay về phía giường lớn, "Lên đi."
Viên Tinh Châu: "???"
"Không muốn!" Viên Tinh Châu thấy hắn có vẻ như là đã tắm xong, lồng ngực cường tráng lúc ẩn lúc hiện ở bên dưới lớp áo choàng tắm, trong lòng không khỏi rung rinh một khắc, ngoài miệng lại cự tuyệt, "Em muốn chơi."
"Tôi cũng muốn chơi." Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Hoài liếc xéo qua, nói giọng không vui, "Trước hết để tôi chơi cho đủ đã rồi nói tiếp."
Viên Tinh Châu đảo mắt lung tung, lại nói: "Em còn chưa tắm đâu."
Giữa ban ngày, tấm rèm trong căn phòng đã bị người khép lại, đèn cũng được bật lên, hiển nhiên là Diệp Hoài chuẩn bị từ sớm. Hơn nữa hôm qua cậu về nhà muộn, hai người còn chưa lăn giường, buổi sáng cũng không......
Đương nhiên, mỗi ngày như vậy nhất định là không đúng, không tốt cho thân thể......
Viên Tinh Châu một bên khuyên nhủ chính mình ở trong đầu, một bên kìm lòng không đặng mà hướng về phía phòng tắm.
"Hồi sáng em mới tắm rồi còn gì." Diệp Hoài cản cậu lại, khênh cậu lên giường, "Lần trước thấy em mặc bộ đồ này, tôi đã muốn chơi em......"
"Lần trước mặc không phải họp mặt bạn học sao?" Viên Tinh Châu đỏ bừng cả mặt, nhịn không được hỏi, "Hôm ấy anh còn uống say......"
"Đã bảo với em rồi, không có say." Diệp Hoài nhướng mày liếc cậu một cái, theo sau khẽ cười một tiếng, cởi áo thun của cậu ra, lại hạ lệnh cho cậu khỏa thân mặc lại chiếc áo gi-lê vào.
"Thật ngoan." Viên Tinh Châu sau khi mặc xong, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy mình có điểm giống MB*, Diệp Hoài lại đặc biệt thích bộ dạng này của cậu, cúi đầu hôn cậu, lại nói giọng trầm thấp, "May mà có bảo vệ, hôm ấy suýt chút nữa không khống chế nổi......"
*MB: money boy = male prostitute, trai bao, trai đ*ếm.
Số định mức về điểm "khống chế" này của ngày hôm ấy, rốt cuộc ở ngày hôm nay đã đòi lại được cả vốn lẫn lời.
Viên Tinh Châu bị người đổi tư thế mà chơi tới chơi lui, chơi cho thỏa thích xong, mới nhớ tới bộ quần áo này trị giá lên đến vài vạn......
Nhưng mà áo thun đã bị vò đến nhàu nhĩ, áo gi-lê cũng nhăn nhúm chẳng ra hình thù gì, quần thì lại càng là một mớ hỗn độn.
Diệp Hoài đi tắm, Viên Tinh Châu chờ hắn vào phòng tắm rồi mới nhảy xuống giường với vẻ mặt đầy đau xót, xếp quần áo phẳng phiu lại một chỗ, thầm nghĩ về sau nhất-định-nhất-định không được như vậy nữa, quần áo này còn phải đảm đương vai trò mặt tiền! Trước kia cậu vốn dĩ đã ki bo, lúc tiêu tiền dễ nảy sinh âu lo, hiện tại sự nghiệp của Diệp Hoài vấp phải trở ngại, Viên Tinh Châu nóng lòng muốn cày cuốc kiếm của để dành, lại càng thêm chẳng nỡ tiêu tiền.
Nhưng mà loại biểu hiện keo kiệt này lại không thể để cho Diệp Hoài thấy được, thậm chí ở trước mặt Diệp Hoài, thi thoảng cậu còn muốn làm ra vẻ phú ông giàu có.
"Quần áo trong chốc lát là có thể giao tới." Mười phút sau, Diệp Hoài hất tóc đi ra, tùy ý nói, "Buổi tối muốn ăn gì? Tôi nhờ người đặt bàn."
"Anh nhờ ai đặt cơ?" Viên Tinh Châu mờ mịt nói, "Tiểu Lữ cũng tới sao?"
"Nhờ giám đốc chi nhánh ở bên này đặt." Diệp Hoài cười, lau khô tóc, rồi lại nói, "Giữa trưa anh trai tôi cho số điện thoại, không nhất thiết phải tỏ ra không cần gì hết, dù sao cũng là tiền của lão già nhà mình."
Viên Tinh Châu tức khắc sáng tỏ, vụ việc hai người ở sân bay lên hot search, khẳng định là bị Diệp Giang thấy được. Nhưng mà cậu cũng không biết Diệp Giang lúc tiếp xúc với Diệp Hoài, là một loại thái độ như thế nào, cho nên trong lòng cũng không quá vui vẻ dùng tiền của đối phương.
"Tôi bảo với Ôn Đình." Diệp Hoài ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn biểu cảm của cậu liền biết ngay cậu đang suy nghĩ cái gì, thò tay gãi gãi cằm cậu, cười nói, "Lần này sau khi trở về tôi sẽ đi chấm dứt hợp đồng, sau đó ra ngoài mở studio. Bây giờ trước mắt vẫn phải trông cậy vào sự giúp sức của người nhà, dù sao cũng không cần phải phân chia tách biệt rạch ròi đến như vậy."
Viên Tinh Châu ừ một tiếng, gật đầu: "Vậy anh sẽ hoàn toàn tự lập sao? Hay là vẫn trực thuộc dưới quyền của công ty."
"Chắc là sẽ hoàn toàn tự lập. Ôn Đình vào được Hoa Ngu chính là nhờ mối quan hệ với quan chức lãnh đạo, hiện tại người nọ sa cơ lỡ vận, hắn ở trong công ty sẽ không có được đãi ngộ tốt. Đến lúc đó không thể tránh khỏi sẽ bị người khác tính sổ, bị liên lụy." Diệp Hoài suy tư một chút, lại cười cười, "Dù sao cũng phải tự lập thôi, như vậy thì tự do hơn một chút."
Huống hồ lần này hắn về nước, trong lòng kỳ thực cũng không có dự định phát triển gì, nếu không phải Ôn Đình xem như là một nửa người quen, được mẹ hắn giao phó chủ động tới mời, Diệp Hoài cũng chưa chắc sẽ trở về.
Viên Tinh Châu cũng biết Ôn Đình đối với Diệp Hoài, đa số thời điểm càng giống như là thư ký, đổi thành những người khác, rất khó thuận theo Diệp Hoài được như vậy.
Buổi tối, hai người dùng bữa ở trên du thuyền, tiện thể xem nội dung cuộc họp báo 《 Mê Thành 》 được phát sóng cùng ngày.
Đoàn phim cũng mua bài quảng cáo ở trên Weibo, Viên Tinh Châu chắc chắn không thể nghi ngờ lại một lần nữa trở thành nhân vật tiêu điểm, mà phân đoạn nói về Diệp Hoài cũng bị fan CP cắt nối biên tập, gặm nhấm "đường" cũ.
Lại có một cô bé đăng Weibo, công bố mình chính là chuyên viên trang điểm của đoàn phim 《 Mê Thành 》, vì vậy kể ra câu chuyện ngày đó Diệp Hoài chụp ảnh chung với cô bé, dặn dò cô vẽ cơ bụng cho Viên Tinh Châu.
Thế nên nhiệt độ của CP Hoài Châu lại dâng cao thêm một lần, cảnh hậu trường của đoàn phim《 Mê Thành 》 cũng bị người cắt nối biên tập thành những thước phim ngắn long lanh hoa mỹ, chế ra một mối tình tay ba, cũng bị gắn cho đủ các thể loại kịch bản.
Trong tam giác tình cảm, Viên Tinh Châu hoặc là một tiểu hồ ly đa tình, dây dưa lòng vòng giữa Hoắc Dương Thanh và Diệp Hoài. Hoặc là cậu sẽ cùng với Diệp Hoài ở trong một mối quan hệ ngược luyến cẩu huyết, còn Hoắc Dương Thanh thì lại trở thành nam thứ ấm áp dịu dàng. Lại hoặc là motif thế thân, cậu theo đuổi Diệp Hoài không được, xem Hoắc Dương Thanh như là thế thân của hắn...... Lần đầu tiên ngoài CP của cặp nam nữ chính, CP của vai phụ cũng trở nên hot theo.
Vì thế nhiệt độ của 《 Mê Thành 》 bắt đầu được hâm nóng lên một cách tự nhiên, từ trang web đăng tải video đổ về Weibo, lại từ Weibo dẫn đến trang web, đội ngũ sáng tạo lại nắm chặt thời cơ, lợi dụng phong trào nối từ ở trên Weibo*, tổ chức trò chơi viết lách theo cốt truyện "chiến tranh điệp viên", kiểm soát đề tài một cách chặt chẽ.
Buổi tối, một mình Viên Tinh Châu độc chiếm ba cái hot search.
Nhóm fan Châu cũng bắt đầu vứt hết liêm sỉ mà "bán đa cấp" khắp mọi mặt trận, gần như chỉ cần nhắc tới trai đẹp, nói đến vừa baby lại vừa A, làn da trắng, hoặc là kỹ năng diễn xuất giỏi, nhất định là đang nói ca ca của bọn họ.
"Như vậy quá không ổn......" Viên Tinh Châu kêu rên nói, "Bên dưới hot search nhà khác mua đừng có nhắc đến em mà, xấu hổ lắm......"
"Em quá hot!" Diệp Hoài ngồi trên ghế sô pha ở tầng thượng của du thuyền, ném điện thoại qua một bên, mặc cho mái tóc bị gió thổi tung lên, chặc lưỡi nói, "Về sau tôi cũng muốn duy trì nhiệt độ nhờ vào CP Hoài Châu. Cái này gọi là gì ấy nhỉ, à đúng rồi...... tôi muốn hút máu của em."
Chiếc du thuyền lướt đi trên mặt nước, những ngọn đèn rực rỡ dọc theo hai bên bờ sông trôi ngược về phía sau, quần thể kiến trúc vạn quốc* rất mau chóng bị bỏ lại ở sau lưng.
Viên Tinh Châu ngồi cưỡi ở trên đùi hắn, ném điện thoại đi, trong mắt bèn chỉ còn lại mỗi mình người này. Cậu nhoẻn cười, sau đó nghiêng đầu hừ một tiếng, bĩu môi hôn tới, "Đây, chủ động dâng lên, hết sức vui lòng."
==========================================================
Chú thích:
1. Quần thể kiến trúc vạn quốc (万国建筑群) là một địa điểm tham quan vô cùng nổi tiếng ở trên sông Hoàng Phố, bến Thượng Hải. Nơi đây sở hữu 52 tòa nhà thuộc nhiều phong cách kiến trúc khác nhau, bao gồm cả phong cách kiến trúc Gothic, cổ điển và tân cổ điển.
2. Phong trào nối từ trên weibo (nguyên văn 微博接龙): cái này tôi tìm hiểu đại khái chứ không rõ lắm, vốn là một trò chơi nối từ, nhưng sau này khái niệm được mở rộng để chỉ các bài đăng phong trào, dùng một mẫu câu có sẵn để tăng tương tác. Ví dụ: phong trào " [thành ngữ tục ngữ bất kỳ] gói mang về", "sức chịu đựng của con người có giới thiệu", hoặc là kiểu điền vào phần sau "nếu bạn được cho một điều ước, [...]", "cô gái năm ấy tôi theo đuổi, [...]",....
Kiểu kiểu vậy á, chắc mọi người hiểu được hén X"D
Editor: Chương này khá nhiều thuật ngữ, tiếng lóng trong showbiz, tôi đã cố gắng chuyển về các từ ngữ mạng thân thuộc hơn đối với dân đu showbiz ở VN mình, hy vọng mọi người không lấn cấn