- Này... cô....
Lưu Hạ Bạch giật giật khóe mặt nhìn chằm chằm cô không thốt thành lời... Cô thả tay ra làm anh đang được đỡ kiểu công chúa liền ngã xuống mặt đất, nhăn nhó mặt mày.
Ngữ Kỳ nhặt quả bóng ném cho cậu sinh viên kia rồi quay đi không nói lời nào, Lưu Hạ Bạch đang làu bàu đứng dậy nhìn cậu ta vẫn ngẩn ngơ nhìn về phía cô thốt lên một câu:
- Thật cool!
Anh mặt chảy đầy hắc tuyến không thèm quan tâm nữa chạy theo cô hét lên:
- Này nhỏ xấu xí đợi tôi với! Chúng ta cùng vào lớp!
Cô có điên mới quay lại, bước chân càng nhanh hơn bỏ đi mệng cũng gào theo:
- Đừng có đi theo tôi nữa tiểu bạch kiểm! Cút đi!!!!
Lưu Hạ Bạch dừng chân một chút nhìn cô đang đi, rồi lại cười chạy đuổi theo cô cho bằng được, thở hồng hộc đi theo miệng hỏi:
- Này cô ăn gì mà chạy không biết mệt thế?
Ngữ Kỳ bỗng dưng đứng dựng lại nhìn anh, ánh mắt không lạnh không nóng nói:
- Đưa thư của anh muốn đưa cho Lăng Oa Oa đây, tôi sẽ đưa giúp và đừng làm phiền tôi nữa!
Lưu Hạ Bạch nhíu mày nhìn cô không nói gì, đúng là vừa nãy anh muốn nhờ cô thật... Chần chừ một lúc rồi đưa cô lá thư, cô giật mạnh quay đi không hề quay đầu lại.
Để lại anh nhìn cô có chút nhíu mày... Lạnh lùng vô tình thế sao?
Ngữ Kỳ bước nhanh vào trong lớp đặt lên bàn của Lăng Oa Oa đang đọc sách, cô ta ngạc nhiên nhìn bức thư rôi ngại ngùng cất đi, trong lớp có vài người huýt sáo làm cô ta ngượng ngùng không nói gì.
[ a~ Chủ tử à ta ghét nhất là loại bạch liên hoa đó! Cô xem tôi nổi hết da gà rồi này] 09 khinh bỉ nổi da gà.
[ ngươi là máy móc cũng nổi được à? Bạch liên hoa kiểu này ta gặp nhiều, ta luôn đóng vai nữ phụ độc ác cũng không nhiều cảm xúc lắm!] Ngữ Kỳ quay về bàn khuôn mặt vẫn giữ được nét bình tĩnh.
[ tuy ta là máy móc nhưng thực sự muốn đánh kiểu nữ nhân này, nhìn mà ngứa mắt!]
[ ngươi ghen tỵ vì nữ chủ có thư tình mà ngươi không có à?] Ngữ Kỳ ác ý nói
[....] hệ thống sa mạc lời với trí tưởng tượng của cô.
[ Dù gì cũng không đấu với cô ta sống an an ổn ổn là được, ta không mong tiếp tục đấu trí với ai nữa, một đời ngu ngốc rồi] Ngữ Kỳ nói với vẻ mặt bình tĩnh
Hệ Thống nhìn cô cảm kích với lòng cô, chủ nhân à cô thật đáng thương....
[ ha ha mà không sao, sống lại gặp một hệ thống ngu ngốc nói chuyện cũng rất vui!]
[....] hệ thống ta rút lại suy nghĩ cảm động kia! Chủ nhân này thật đáng ghét!!!!
.
----ta là dải phân cách, tan học----
.
Ngữ Kỳ đang ngủ trên bàn, mọi người đã về hết ngay cả Lăng Oa Oa cũng về, một bóng dáng bước vào lớp ngồi xuống cạnh cô.
[ ting! Nam chủ đến!] Hệ thóng thông báo
Cô vẫn ngủ hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, Hạo Thiên nhìn cô vuốt nhẹ tóc rồi hôn lên nó nói:
- Em từ khi nào lại vô tâm vô phế như vậy cơ chứ...?
Anh ngắm cô một lúc rồi nhẹ nhàng nhét một chiếc di động vào cặp sách của cô thì thầm nhẹ như gió:
- Nhớ đến đúng hẹn sinh nhật của anh...
Hạo Thiên đứng dậy quay người bỏ đi.
Một lúc sau
[ chủ nhân! Người không tỉnh còn định ngủ như con heo đến bao giờ!!] 09 hết kiên nhẫn đợi cô liền réo lên ing ỏi gọi cô
Ngữ Kỳ dụi mắt tỉnh dậy ngáp một cái cầm cặp sách lên đi ra ngoài, vừa đi vừa hỏi:
[ hiện thông số tình cảm xem qua được không?]
[ ting!~
Nam chủ Hạo Thiên: Loading~
Nam phụ Lưu Hạ Bạch: 25%
Nữ chủ Lăng Oa Oa: -30%]
Cô đang buồn ngủ trợn tròn mắt rồi bĩu môi... nữ chủ cái gì chứ, cái đồ dại trai mà thôi!
Ngữ Kỳ chạy ra khỏi trường không hề biết có người nhìn theo mình, Hạo Thiên nhìn theo bóng dáng cô chạy ra khỏi trường mới rời đi, anh chưa hề đi từ khi cô ngủ đợi đến lúc cô tỉnh mới rời đi.
- mong em sẽ không làm anh thất vọng... Ngữ Kỳ!
.
----ta là dải phân cách, buổi tối hôm đó---
.
[ ngươi nói xem? ta có nên tránh nam chủ với nữ chủ tới hôm sinh nhật, bên cạnh nam chủ đúng nghĩa người yêu rồi chia tay được không? Hiện giờ độ nguy hiểm của Lăng Oa Oa tuy ít nhưng không có nghĩa là không tăng lên, ta không muốn gây hấn mà làm nhiệm vụ trong im lặng rồi rời đi]
Ngữ Kỳ mới tắm xong lau nhẹ mái tóc ướt nói, hệ thống nghe cô nói xong liền truyền tải thông tin của cô đến hồn nữ phụ kia có chấp thuận không, một lát sau thông tin đã đến.
[ có thể, nữ phụ đồng ý với chủ nhân nhiệm vụ này! Nữ phụ áy và cô có vẻ đều nhút nhát không có ý chí chiến đấu.] Hệ thống khinh thường cô
Ngữ Kỳ cũng lười đáp, cô đã quá quen với mấy câu khinh bỉ này của hệ thống, cô chỉ cần biết cô hoàn thành nhiệm vụ được mà thôi!
Tối đó cô ngủ rất ngon, cũng không suy nghĩ nhiều liền làm luôn, những ngày sau cô cũng liền chạy trốn tốt khỏi nam chủ nữ chủ, Lăng Oa Oa rất hài lòng với thái độ này của cô liền buông xuống đề phòng từ -30% giờ chỉ còn 0%
[ có vẻ cô chạy trốn tốt hơn là đi chiếm hảo cảm của nam chủ nha chủ nhân~] hệ thống khinh bỉ cô một cách triệt để, chả qua hệ thống thấy khuôn mặt hớn hở của Lăng Oa Oa liền không nhịn được mắng cô không biết thời cơ.
Lúc này Lăng Oa Oa lên phòng học trưởng từ khuôn mặt vui vẻ thành lo lắng nhìn Hạo Thiên ngồi ghế nói giọng buồn:
- Em rủ Kỳ Nhi hết cách rồi nhưng Kỳ Nhi... Có vẻ không muốn gặp học trưởng... Em xin lỗi....
Sau đó là tiếng thút thít nhẹ làm người khác thương sót, Hạo Thiên nhướng mày, im lặng gõ tay lên bàn rồi nói:
- Được, vậy cảm ơn em, em có thể về rồi.
Lăng Oa Oa hơi cứng người khi nghe giọng điệu đuổi khách nhưng cô ta không vội, Ngữ Kỳ đã bỏ cuộc thì cô ta cái gì cũng không vội, liền vẫn tỏ ra thanh thuần ngọc khiết gật nhẹ đầu đi ra ngoài, bộ dáng chọc người thương tiếc.
Hạo Thiên gõ nhẹ bàn rồi bật cười như nói như không:
- Em đang muốn chơi trò gì đây Ngữ Kỳ....?!
Hệ Thống liền nhận được thông báo kì lạ, nhìn Ngữ Kỳ một cách kỳ quặc rồi quyết định không nói ra...
Dù gì cũng là chủ nhân của hệ thống ta, liền giúp chủ nhân nhát gan một tay vậy.....
.
.
.
.
.
.