Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!

Chương 97: Chương 97: Sư Phụ, Cùng Lên Giường! (4)




Ngữ Kỳ quay lại nhìn Bắc Hàn gọi cô, cô muốn đứng dậy nhưng quần áo vẫn ướt nhẹp chuẩn bị đọc chú làm khô quần áo thì Nguyệt Diệp áp sát lại cô thì thầm

"Đừng nói chuyện này với ai nhé, chỉ chúng ta biết thôi đấy"

Hơi thở của anh cọ cọ vào tai làm cô ngứa ngáy lùi người lại một chút rồi gật gật đầu. Gì mà sát quá vậy chứ?

Bắc Hàn nhìn thấy nhưng cũng không ý kiến gì bay lại gần hong khô cho cô thở dài:

"Lại hồ nháo rồi, con rơi xuống nước?"

"Không sao ạ, ta về thôi sư phụ!" Ngữ Kỳ cười tươi ôm cánh tay của Bắc Hàn, rồi quay đầu lại vẫy vẫy tay với Nguyệt Diệp.

Anh nhìn cô lên ngự kiếm chỉ cúi đầu hành lễ với Bắc Hàn một cái rồi lại nhảy xuống hồ.

"..." Nam nhân có vấn đề này nữa... Ngữ Kỳ nhìn theo bóng dáng môi giật giật tí thì ngã nhào khỏi ngự kiếm.

Bắc Hàn lại gần nhẹ nhàng đỡ cô cốc nhẹ đầu một cái "Con đó, đi đứng luôn không chịu cẩn thận gì cả...! Thích hắn? Dù gì con cũng tới tuổi kết đạo lữ rồi."

Ngữ Kỳ lắc lắc đầu cười tươi "con chỉ thích người!" Đúng vậy... Chỉ thích cố nhân...

"Sư Phụ, sư tỷ!" Lúc này Lộ Lộ đang lảo đảo bay về phía hai người đang dựa sát vào nhau, vô ý trượt chân ra khỏi ngự Kiếm.

"Cẩn thận!" Bắc Hàn vội vàng buông tay cô ra bay về phía Lộ Lộ đỡ nàng ta.

Cô nhìn hai người họ trong lòng cũng không có cảm giác gì khổ sở, bay tiến lại gần mỉm cười quy củ

"Sư muội, muội chưa thành thạo đừng lên cao quá, cách mặt đất sát sát một chút. Lúc thành thạo rồi hãy lên cao"

Lộ Lộ hừ trong lòng, vẫn cái chiêu trò này nhưng nàng ta vẫn cười tươi gật mạnh đầu ôm chặt tay Bắc Hàn đúng vị trí vừa nãy cô ôm

"Sư phụ, người dạy ta bay cao hơn đi?"

"Được. Trở về đã" Bắc Hàn xoa đầu Lộ Lộ, cô gái nhỏ trông tràn đầy khí thế đáng yêu vô cùng làm hắn cũng vô tình nhếch khoé môi cười mỉm theo.

Ngữ Kỳ mặt vẫn không có biểu cảm gì làm Lộ Lộ hơi sốt ruột nhưng cũng không nói ra, vẫn rất tự nhiên một câu sư tỷ, sư phụ cả đoạn đường dài.

Trở về tới núi Tiên Dật, Ngữ Kỳ cáo mệt muốn về phòng trước để lại hai sư đồ dạy học đến hăng say.

[Nói đi, mi có ý gì?] Cô lúc này vẻ mặt mới lạnh lại hỏi.

[Ý gì là ý gì?] 09 giả ngu.

[À thật sao?] Ngữ Kỳ ngược lại không thèm tra hỏi thêm.

Cô biết hỏi thêm cũng chưa chắc thu thập được kết quả gì, dứt khoát ẩn 09 mặc kệ nhìn ấn hoa sen như ẩn như hiện ở tay.

Nếu nói đúng ra, đời trước vị đại sư huynh kia rất ít khi xuất hiện. Mà xuất hiện thì nguyên chủ cũng chỉ gặp vài lần mà thôi, vậy vì cái gì lại tốt với nguyên chủ như thế? Chẳng lẽ có ẩn tình?

Cô nghĩ mãi không ra rồi nghĩ đến Bắc Hàn cũng có thể là đạo lữ của cô nếu hiện ấn hoa sen, bỗng chốc Ngữ Kỳ sờ lên ngực thấy tim đúng là có chút đập nhanh hơn.

"Đúng là tình cảm thì mấy ai thoát ra hoàn toàn được nhỉ..." Cô tự nhủ với bản thân.

Lại qua một đêm, Ngữ Kỳ tỉnh dậy muốn đi tìm Bắc Hàn. Dù gì cô cũng vẫn phải làm nhiệm vụ nha...

Bên này Bắc Hàn dạy Lộ Lộ cách tấn công và đưa linh khí vào bảo kiếm của mình. Lộ Lộ đang luyện bỗng tay bị vấp cả người lại loạng choạng đổ rầm về phía Bắc Hàn, hắn đỡ tính để nàng ta đứng dậy thì nàng ta túm chặt áo của hắn rồi cười lớn.

"Con cười cái gì?" Bắc Hàn khó hiểu nhìn.

Lộ Lộ lau nước mắt vẫn cười nói: "Sư phụ cơ mặt rất liệt a, con thực sự nhịn cười muốn nội thương ạ."

Bắc Hàn bất đắc dĩ cốc đầu Lộ Lộ một cái nói: "con đó, mau đuổi theo sư tỷ của mình đi. Kỳ nhi sắp độ kiếp tiếp rồi, ta cũng mong con tốc độ nhanh như vậy."

"Sư phụ sư phụ, người có nguyện vọng gì?" Lộ Lộ vẫn bám chắc vào tay của Bắc Hàn mắt sáng lên

"Ta? Ta không có." Bắc Hàn lắc đầu

"Con có nguyện vọng thành đạo lữ của sư phụ!" Lộ Lộ cười tươi hồn nhiên nói làm Bắc Hàn giật mình, đang muốn mắng nàng ta hồ nháo nhưng lại thấy nàng ta cười đến hồn nhiên đành thở dài xoa xoa đầu.

Ngữ Kỳ đi ra thì gặp cảnh này thở dài, đấy sức hút của nữ chính nha!

"Sư phụ" Ngữ Kỳ lạnh nhạt tới chỗ của hai người họ mỉm cười lễ phép.

Bắc Hàn gật đầu rồi đứng thẳng dậy tiếp tục chỉ Lộ Lộ, Ngữ Kỳ nhàm chán ngồi bên cạnh ngắm trời ngắm đất ngắm mây.

"Hoạ Mi!" Một giọng nói vang lên trong đầu cô

"Hoạ mi em gái huynh!" Ngữ Kỳ bất giác nói ra bằng miệng làm lập tức Bắc Hàn cùng Lộ Lộ nhìn cô với ánh mắt kỳ quặc.

Cô ngại ngùng cười trừ một tiếng rồi quay đầu ngó nghiêng nhưng không thấy ai. Rõ ràng thần thức chỉ có thể truyền trong phạm vi gần thôi mà?

"Ta không có chỗ muội đâu, thần thức của ta truyền được xa vậy là bởi vì ấn hoa sen đó, có lẽ là do cùng đồng loại chăng?" Nguyệt Diệp vẫn chất giọng làm tâm người ta bình an.

Đồng loại em gái ngươi, chúng ta là cẩu chắc mà kêu đồng loại, phi! Nếu có thì chỉ có ngươi thôi! Ngữ Kỳ giật giật khoé môi nhưng cô cũng không tiếp tục trả lời nữa.

"Sư phụ, con có cảm giác sắp tới con sẽ độ kiếp." Ngữ Kỳ nói chuyện với Bắc Hàn. Theo như cô nhớ trong nội dung thì Bắc Hàn tạo 20 cái kết giới chắn cho cô 40 lôi, còn lại cô phải tự chịu 41 lôi còn lại mới độ kiếp thành công nhưng lúc đó bên Lộ Lộ cũng xảy ra chuyện thế là nguyên chủ phải lĩnh 51 lôi, chỉ là ăn thêm chút khổ cùng đau lòng thôi.

Cô cũng không quá quan trọng việc đó, cô sẽ chuẩn bị ít đan dược để chịu lôi. Dù nhiệm vụ lần này khiến cô có tình trong đây nhưng không có nghĩa cô sẽ động tâm với nhân vật ở đây. Chung quy lại 09 đúng là làm cô bị vào bẫy nhưng thoát được hay không vốn cũng là do cô nữa mà không phải sao?

Bắc Hàn đang dạy liền dừng lại sắc mặt hoà hoãn thể hiện tâm trạng khá tốt khi nghe cô nói sắp độ kiếp.

"Ta sẽ tạo kết giới đỡ cho con 40 lôi, 41 lôi con lại con phải tự mình gánh, cố gắng luyện tập ta tin con sẽ làm được"

Ngữ Kỳ chỉ mỉm cười nói vâng, đằng sau Lộ Lộ mắt sáng loé lên...

Tác giả nói: Mấy chương đầu chưa có cao trào nhưng chắc chắn sẽ có ở mấy chương sau <3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.