-
Cự
Giải à! Cậu có nhất thiết phải nhờ con gái đánh hộ không vậy?
Sư Tử nghiến
răng chạy về phía Cự Giải. Ngay khi giáp mặt anh, cô liền tặng anh một cái cốc
đầu đầy thân thương. Cự Giải xoa đầu ngại ngùng:
-
Thiệt
tình! Tôi thừa biết tôi chân yếu tay mềm. Ra đấy chỉ đấu võ mồm thì làm sao thắng
được. Có khi còn bay mất mấy cái răng đó.
Ma Kết ló cái mặt
ra khỏi cửa xe ô tô:
-
Cự
Giải à… Lần sau trông bạn gái của cậu cho cẩn thận đấy! Cậu phá vỡ khoảng thời
gian lãng mạn của tớ với Bạch Dương rồi đó!
Bạch Dương tròn
mắt cốc đầu Ma Kết:
-
Lãng
mạn cái gì chứ hả đồ chết dẫm này! Tớ chỉ muốn cắn chết cậu thôi!
-
Miễn
là cậu thì tớ có thành thịt nước tớ vẫn cam tâm!
Ma Kết nở một nụ
cười hiền như hoa anh đào khiến Bạch Dương cứ đờ người, cô cắn môi:
-
Được
được! Lần này cậu thắng! Mà thôi chào hai cậu nhé Cự Giải Sư Tử. Chúng tớ về
trước đây!
Nói rồi Bạch
Dương nhảy tót vào xe và cái xe cũng phóng bay đi mất!
Sư Tử nhìn từ đầu
đến cuối người Cự Giải:
-
Cậu
gọi điện cho Bạch Dương đến cứu tớ đấy hả?
-
Chứ
sao? Chả còn cách nào khác! Mới lại bên cạnh Bạch Dương lúc nào cũng có người cậu
muốn gặp.
Sư Tử ngạc
nhiên:
-
Sao
cái gì cậu cũng biết thế hả?
Cự Giải mỉm cười,
trèo lên chiếc xe đạp của mình:
-
Lên
xe đi! Vì cậu mà tôi phải đi mượn xe đạp đạp cấp tốc đến đây đấy!
-
Lãng
mạn quá har!!! – Sư Tử nói với giọng khinh bỉ.
-
Lãng
mạn cái con khỉ. Haizz! Hay là cậu muốn ở đây? Tôi nói trước nhé! Trời tối rồi đó!
Sư Tử cay đắng
cõi lòng đành phải trèo lên xe ngoan ngoãn ngồi sau lưng anh ta. Cô ngáp ngắn
ngáp dài:
-
Đi
cho cẩn thận đấy! Tôi chợp mắt chút!
-
Cậu
ăn gì mà giống con heo thế hả? Nặng dã man!
-
Bổn
cô nương ta đây chỉ có 45kg thôi nhé!
-
….
Cự Gải chả nói
gì cả tốt nhất là nên để Sư Tử tự kỉ với cái miệng xinh xinh đang thao thao bất
tuyệt của mình. Bỗng nhiên chiếc xe không may mắn lao thẳng vào ổ khủng long
phía trước. Cái lao đó khiến Sư Tử sợ hãi, ôm thật chặt lấy Cự Giải, cô càu
nhàu:
-
Lái
xe cái kiểu gì đó! Cậu muốn có án mạng sảy ra hả?
-
Cậu
chết có phải tôi đâu!
-
Cậu….
Sư Tử ôm chặt lấy
“eo” của Cự Giải, cô nghiến răng:
-
Tôi
nguyền rủa cậu Cự Giải ạ!
Cô mệt nhọc dựa
vào tấm lưng của Cự Giải khiến anh có cảm giác như ngộp thở. Không biết do sức
voi của cái ôm từ Sư Tử hay là cảm giác nhảy nhót của trái tim mình đâu? Cự Giải
phải vất vả lắm bình tâm để xe không đi vào ổ khủng long thứ hai…
….
Bạch Dương từ từ
mở cửa căn hộ của. Bình thường cái cảm giác im lặng sẽ làm cô dễ chịu nhưng đây
lại là cái cảm giác ồn ào và bất an. Một giọng nói vô cùng ngọt ngào vang lên:
-
“Tục
tưng” của anh về rồi đó hả?
Cô méo mặt lắp bắp:
-
Anh…
Anh… Anh Bạch Vũ? Sao anh lại đến đây?
Bạch Vũ từ từ gấp
quyển sách lại và đứng dậy. 1….2….3 Anh lao tớ và ôm hôn tới tấp Bạch Dương:
-
Anh
nhớ em quá! Giờ anh mới về mà lại không chào đón anh! Đã thế còn có ý định đuổi
anh đi nữa chứ! Em gái hư quá!
-
Đi
xuống nhanh lên! Người ngoài thấy tưởng người yêu bây giờ!
-
Kệ
người ta! Anh nói thật thì anh chỉ muốn yêu em thôi đấy!
Bạch Dương bất đắc
dĩ đành phải sử dụng thế võ hất anh Bạch Vũ ra. Bạch Vũ giả vờ mếu máo:
-
Sao
em nỡ như thế hả? Huhu!!
-
Thôi!
Anh về nhà dùm em cái! Định giở trò ở đây hả?
Bạch Vũ nhìn Bạch
Dương mỉm cười rồi gật gật. Cô há hốc khi thấy anh trai mình gật như thế, cô
hét lên rồi rượt đuổi anh trong nhà.
-
Ở
đây thì anh định ngủ ở đây hả? Còn nhiều chỗ bất tiện lắm chứ! Có về ngay không
thì bảo hả?
-
Xì!
Kệ em! Anh có hôn ước rồi nên mới đến đây chăm sóc em thôi nhé!
Bạch Dương trượ
chân ngã xuống giường. Lúc này Bạch Vũ mới dừng lại. Mấy giây ngạc nhiên Bạch
Dương hét toáng lên:
-
Anh
có hôn ước? Với ai? Mà anh có á!?
Bạch Vũ ngồi xuống
gật đầu rồi thở dài:
-
Tiểu
thư con hà họ Bảo! Tháng sau nữa sẽ đi xem mặt. Nếu hai người đồng ý thì sẽ quyết
làm hôn ước!
-
Hả??
Nhanh vật sao?
-
Vậy
nên cho anh ở lại đây chăm sóc em như chăm sóc vợ anh nhé! – Bạch Vũ châm chọc!
Bạch Dương hét
toáng lên:
-
KHÔNG!!!
Anh về đi! Đi về nhanh lên! Đừng có mà giở trò. Phiền phức quá đấy!
Bạch Vũ lắc đầu
lè lưỡi làm nũng khiến Bạch Dương đau đầu nhìn anh. Cô chỉ muốn cấu xé anh ra từng
mảnh cho bõ tức. Cầm lấy cái gối trắng muối cô ném với tốc độ ánh sáng và với sức
mạnh của một con voi vào người anh…