Mễ Ly cầm vé máy bay trên tay, lấy chiếc Iphone 6S mạ hồng ra, chụp, sau đó đăng lên Instagram và weibo.
“Goodbye Beijing. Hello Milan!!!!!!”
( Tạm biệt Bắc Kinh. Xin chào Milan!!!!!! )
Cô cất điện thoại rồi lên máy bay.
--- ------ ------ ------ ----
Chuyến bay dài khiến Mễ Ly hơi mệt nên cô về khách sạn trước. Cô lấy khóa phòng rồi lên phòng. Quả là khách sạnị 5 sao, rất đẹp, rất sang trọng mà nhân viên phục vụ rất chuyên nghiệp.
“Nhã Cầm, tớ đang ở Milan, cậu đang ở đâu thế?”
“Cái gì??? Cậu đang ở Milan?” Nhã Cầm hét.
“Ừ.”
“Oa oa, không chịu đâu, tớ cũng muốn đi Milan.” Tô Nhã Cầm khóc nói.
“Thế bây giờ cậu đang ở đâu?”
“Tớ vừa xuống máy bay để về Bắc Kinh đây.”
“Haha, ai bảo cậu đi Hawai mà không nói với tớ. Đáng đời.”
“Không chơi với cậu nữa, tớ tắt máy đây.”
Tút tút... tút.
Mễ Ly cười rồi đi vào nhà tắm, cô phải tắm một cái mới được. Sau khi Mễ Ly vào nhà tắm, cởi bỏ áo quần. Thì...
...một người đàn ông bước vào. Mà người đó không ai khác chính là Mộ Thế Hàn.
Mễ Ly nhíu mày, ai vừa bước vào phòng sao? Chắc không đâu. Chắc là do cô tưởng tượng thôi.
Anh cảm thấy hơi lạ, trong nhà tắm đang có người sao? Không thể nào, đây là khách sạn tốt nhất Milan, không thể có nhầm lẫn được.
Anh để vali bên cạnh giường, cởi áo quần ra rồi bước vào nhà tắm.
Anh nghe thấy tiếng nước liền mở cửa ra, thấy một thân hình trắng nõn hiện ra trước mặt.
Mễ Ly chưa kịp nhìn gì, liền hét:
“Aaaaaaaaaaaaa.”
Mộ Thế Hàn liền ra ngoài, không thể nào. Anh đang đỏ mặt sao? Trừ Ly Ly ra, chưa có ai làm cho anh đỏ mặt. Nhưng phải nói cô gái đó rất quyến rũ, tuy chỉ nhìn từ sau lưng nhưng... thật khiến người ta muốn chạm vào.
Không được, anh đang nghĩ gì thế này? Anh không thể hản bội Ly Ly được.
Mễ Ly ngồi sụp xuống, đỏ mặt. Tuy do hơi nước nên cô không nhìn rõ người đàn ông nhưng có thể thấy hắn có thân thể rất cường tráng, chiếc khăn tắm quấn ngang hông...
Cô trở thành sắc nữ khi nào thế này?? Không được, phải tắm mau rồi ra hỏi cho ra lẽ.
--- -----
Mễ Ly thay áo quần rồi ra khỏi phòng. Cô vẫn có chút thẹn thùng. Nhưng mà cái khách sạn này làm ăn rõ kì cục.
“Ừm, anh là ai? Tại sao lại vào phòng tôi?”
Mộ Thế Hàn nghe thấy tiếng Trung khá bất ngờ, hóa ra là đồng hương.
“Thật sự rất xin lỗi cô nhưng tiếp tân đã đưa cho tôi cái chìa khóa phòng này.”
“Anh Hàn?” Mễ Ly do dự hỏi.
“Ly Ly?”
“Đúng là anh rồi. Sao anh lại ở đây?” Mễ Ly cười hỏi.
Giọng của Mộ Thế Hàn dịu hẳn, cười nói:
“Anh đi công tác, còn em?”
“Em đi du lịch thôi.”
Mộ Thế Hàn cảm thấy may mắn, vì đây là Ly Ly, nếu đây là người khác thì anh khác gì đã phản bội Ly Ly chứ ( anh dễ xương quớ ) Nhưng... thế là lúc nãy anh đã thấy thân hình của Ly Ly?
Nghĩ đến đây, Mộ Thế Hàn đỏ mặt. Mễ Ly cảm thấy lạ, nói:
“Đúng rồi, chúng ta xuống tiếp tân đổi phòng thôi.”
“Em cứ ở phòng này đi, anh sẽ đổi phòng khác.”
“Vâng. Nhưng em cũng muốn xuống, khách sạn 5 sao gì mà làm ăn kì cục.”
--- ------ ----
“Xin lỗi quý khách vì sự cố này.”
“Được rồi, đưa cho tôi chìa khóa phòng khác đi.” Mộ Thế Hàn nói.
“À... thành thật xin lỗi ngài, tất cả các phòng đều đã kín rồi. Ngài có thể ở chung phòng với vị tiểu thư này được không ạ?”
“Hả?!” Mễ Ly cùng Mộ Thế Hàn cùng nói.
--- ------ -------
Rốt cuộc Mộ Thế Hàn cũng phải ngủ cùng phòng với Mễ Ly.
“Em cứ ngủ ở giường đi, anh nằm ở ghế sofa cũng được.”
“Vâng.”
Mễ Ly nằm xuống giường, nhắm mắt lại ngủ. Ai chứ Mộ Thế Hàn thì cô rất yên tâm.
Mộ Thế Hàn chờ Mễ Ly ngủ rồi mới yên tâm đi ngủ.
--- ------ -----
“Không đừng mà!!!” Mễ Ly hét lớn.
Mộ Thế Hàn lập tức ngồi dậy chạy lại lo lắng hỏi:
“Ly Ly em sao thế?”
“Không, đừng chạm, đừng chạm vào tôi. Doãn Thiên Hạo, đừng mà, đừng...” Mễ Ly đấy Mộ Thế Hàn ra.
Mộ Thế hàn ôm lấy Mễ Ly nói:
“Ly Ly, là anh, là anh đây.”
Mễ Ly được Mộ Thế Hàn ôm hỏi:
“Anh Hàn?”
“Ừ, anh đây, em yên tâm anh nhất định sẽ không để ai chạm vào em.” Tay Mộ Thế Hàn nắm chặt lại, ánh mắt lo lắng lúc nãy biến thành ánh mắt đáng sợ.