Cuộc Sống Bi Thảm Của Nữ Phụ? Còn Lâu, Đã Có Đại Minh Tinh Ta Đây

Chương 30: Chương 30




Mộ Thế Hàn vì bận công việc nên rời đi trong đêm, không kịp nói với Mễ Ly, chỉ kịp gửi tin nhắn.

Mễ Ly sau khi thức dậy không thấy Mộ Thế Hàn cũng không nói gì. Chắc chắn là hắn đã đi Rome rồi, cô tối mai mới bay nên tranh thủ đi chơi tiếp.

Nói thế chứ không hiểu sao cô lại cảm thấy buồn ngủ lạ thường. Rõ ràng cô ngủ đủ 8 tiếng 1 ngày nhưng tại sao lại cảm thấy buồn ngủ thế này?

.

.

.

“Đại ca, cô ta đã ngấm thuốc rồi.” Một người mặc áo quần nhân viên phục vụ của khách sạn nói.

“Tốt lắm, làm cho mặt cô ta đỏ một chút rồi đưa ra đây đi.”

“Vâng. Đại ca.”

.

.

.

“Cậu đem Kiều tiểu thư đi đâu thế?” Tiếp tân hỏi. Đây là con gái rượu của Kiều tổng mà ông ấy lại là bạn từ thời cởi truồng của Giám đốc nếu Kiều tiểu thư có việc gì thì tất cả nhân viên trong khách sạn đều sẽ bị đuổi việc, không những thế sẽ rất khó để xin việc.

“Cô ấy say rượu nên không tự mình ra khỏi phòng được. Bạn trai của cô ấy đang chờ ở ngoài kia kìa.” Hắn cười cười nói sau đó chỉ tay ra phía cửa.

Tiếp tân thấy một chiếc xe xe Mercedes s600 như thế cũng không nghi ngờ gì nói:.

“Dìu cô ấy cho cẩn thận đấy.”

“Vâng.”

.

.

.

“Ưm.” Mễ Ly rên, sao mà nóng quá. Toát hết mồ hôi rồi. Cô mở mắt ra, tay mò tìm cái remote điều hòa.

“Cô đang tìm cái gì thế?” Một giọng nói lạnh lẽo vang lên.

“Cái remote điều hòa chứ gì nữa.” Mễ Ly giọng ngái ngủ nói. Người này lạ thật, trời nóng như thế này mà không thèm bật điều hòa lên.

A mà khoan đã. Trong phòng cô làm gì có đàn ông. Mà hình như đây cũng không phải phòng cô.

“Anh là ai?” Cảm nhận được sự bất an, cô lo lắng hỏi.

“Cô nên hỏi bạn trai cô đi.” Người đàn ông đó lạnh nhạt nói.

“Bạn trai? Tôi làm gì có chứ.” Mễ Ly nói. Cô từ trước đến giờ, từ Điền Mễ Ly đến Kiều Mễ Ly đều chưa có bạn trai. Vậy người mà người đàn ông lạ mặt này nói là ai?

Mễ Ly quan sát người người đàn ông này, không tệ, rất đẹp trai nhưng mà da trắng quá nên nhìn có cảm giác hơi hơi giống... gay.

Hắn liếc cô, nói:

“Còn ai nữa ngoài Mộ Thế Hàn chứ?”

“Anh Hàn?”

Người đó nghe Mễ Ly gọi Mộ Thế Hàn thân mật như thế liền tức giận, cơn ghen nổi lên.

Mễ Ly thấy vậy thầm nghĩ: Không lẽ anh ta thích mình? Nhưng đã gặp lần nào đâu mà thích chứ?

Hắn nói:

“Tôi là Lăng Lưu, là bạn gái của Hàn.”

Mễ Ly há hốc mồm, c ... cá ... cái gì cơ? Bạn gái của Hàn á??? Ahaha, cô buồn cười đến chết mất.

“Cô cười cái gì chứ?” Lăng Lưu tức giận nói. Cô ta thật to gan, dám gọi mình. Hắn nói:

“Trói cô ta lại đi.”

“Vâng.”

2 người đàn ông cao to liền lại gần Mễ Ly, tay cầm 1 sợi dây thừng.

“Buông ra, mau buông ra.” Mễ Ly cựa quậy, cố không cho bọn chúng chạm vào người cô.

Nhưng đương nhiên sức cô không thể bằng 2 người đàn ông cao to đó.

Mễ Ly ngồi yên, đảo mắt nhìn xung quanh. Đây có lẽ là một nhà kho của công ty bỏ hoang nào đó, rất hoang tàn nhưng vẫn có điện.

Lăng Lưu cũng quan sát Mễ Ly, bĩu môi: Cô ta thì có gì tốt chứ? Chỉ được cái xinh đẹp, ngực lớn với eo thon thôi. Hứ

“Đại ca, Mộ Thế Hàn đang đến đây, còn 100m nữa thôi.”

“Mau chuẩn bị trà với ghế ngồi.” Lăng Lưu vui mừng nói.

Mộ Thế Hàn mở cửa bước vào, mồ hôi nhễ nhãi, có thể biết rằng anh rất lo lắng cho cô.

Lăng Lưu cười dịu dàng nói:

“Hàn, anh ngồi xuống đây uống chút nước đã.”

Mộ Thế Hàn uống hết ly trà Lăng Lưu đưa hỏi:

“Cậu làm thế là có ý gì? Sao lại bắt Ly Ly?”

“Anh đừng nóng, em có chuyện muốn nói với anh đây.” Lăng Lưu mềm dịu nói, tay xoa bóp vai cho Mộ Thế Hàn.

Mộ Thế Hàn liền nổi da gà. Nói:

“Nếu không có chuyện gì thì tôi đem Ly Ly về trước.” Mộ Thế Hàn đứng dậy, đi lại chỗ Mễ Ly.

Lăng Lưu nháy mắt ra hiệu cho đàn em, bọn họ hiểu được liền chặn Mộ Thế Hàn lại.

“Ngươi định làm gì?”

“Em chỉ muốn vui vẻ một chút thôi mà.” Lăng Lưu ma mị nói.

Mộ Thế Hàn cười khẩy nói:

“Ngươi nghĩ từng này người có thể hạ được ta sao?”

Lăng Lưu cười nói:

“Đương nhiên là em biết anh có thể nên đã cho anh uống thuốc kích dục rồi, thuốc này sẽ bắt đầu phát tan trong vòng 10’ mà lúc anh uống li trà đó cũng đã 10’ rồi nhỉ, sắp bắt đầu rồi đây.”

Mộ Thế Hàn bắt đầu thấy người mình nóng dần. Cảm giác khó chịu dâng lên.

Lăng Lưu cười nói;

“Anh đừng lo, em sẽ khiến anh thỏa măn ~” Sau đó nói:

“Cô gái đó cho các ngươi.”

5 người đàn ông nghe thế liền cười dâm đãng tiến lại gần Mễ Ly.

Mễ Ly lắc đầu dữ dội, không được, 1 lần với Doãn Thiên Hạo là đủ lắm rồi, cô không thể...

Người đàn ông cao to nhất nói:

“Lần đầu tiên phải là của ta.”

“Haha, ngươi cứ tự nhiên.” Mấy người khác cười nói.

Mộ Thế Hàn thấy Mễ Ly khóc, nhẫn nhịn nói:

“Tôi muốn tự mình hành động. Em chỉ cần hưởng thụ thôi.”

Lăng Lưu nghe thế vui mừng nói:

“Đương nhiên, đương nhiên là được rồi.”

Mộ Thế Hàn cười, nhân lúc Lăng Lưu không để ý hắn lấy súng troing áo ra, đè ở đầu Lăng Lưu nói:

“Mau buông cô ấy ra.”

5 người họ thấy đại ca của mình bị như thế có chút hoảng hốt. Lăng Lưu nói:

“Đừng, đừng manh động, hắn mà bóp súng là ta chết đấy, đùng đụng vào.”

Mộ Thế Hàn nói:

“Cởi trói cho cô gái đó.”

1 người liền lại cởi ra. Mễ Ly hoảng sợ đi lại chỗ Mộ Thế Hàn.

“Em ra ngoài xe đi, xe anh đang ở ngoài đó, ra đó khởi động xe trước, chờ anh lên rồi đi.”

“Vâng.” Mễ Ly gật đầu.

Mộ Thế Hàn giữ chặt Lăng Lưu, đi lùi ra cửa nói:

“Đừng đi theo.”

Lăng Lưu lắc lắc đầu ra hiệu rằng Đừng đụng vào.

Hắn ra khỏi nhà kho, đến gần ô tô bắn một phát trên chân của Lăng Lưu, đây là súng giảm thanh nên mấy người bên trong nhà kho không nghe thấy gì.

“Đau.” Lăng Lưu hét.

Mộ Thế Hàn vội vàng lên xe, bọn đàn em nghe thế liền chạy ra:

“Đại ca, đại ca.”

Lăng Lưu hét:

“Mau chở tao đến bệnh viện, còn 2 thằng kia mau lấy xe đuổi theo xe của Mộ Thế Hàn.”

“Vâng.”

.

.

.

Mễ Ly lái xe, lo lắng nhìn Mộ Thế Hàn ở bên cạnh. Không ổn rồi, đây là vùng ngoại ô nên bệnh viện còn rất sơ sài, không thể chữa được. Chỉ còn 1 cách duy nhất nữa thôi...

“Em đang đi đâu vậy?”

“Em đang tìm khách sạn.” Mễ Ly nhìn GPS, vui mừng nói:

“May quá, có một khách sạnh 3 sao cách đây 5km. Anh cố chờ một chút nữa đi.”

.

.

.

Mễ Ly lấy một phòng cách âm tốt nhất ở đây. may mắn trên người Mộ Thế Hàn vẫn có tiến mặt với thẻ tín dụng.

Mộ Thế Hàn hỏi:

“Ly Ly, em định làm gì?”

Mễ Ly không trả lời, hôn Mộ Thế Hàn. Mộ Thế Hàn thở dốc, anh không chịu nổi nữa rồi, hỏi:

“Em không hối hận chứ?”

“Không, nhưng em sợ anh sẽ chán ghét em. Em không phải xử nữ.” Mễ Ly khóc nói.

“Ngoan, không sao.” Mộ Thế Hàn đương nhiên thất vọng nhưng anh sẽ chấp nhận, đây là cô gái đầu tiên mà anh yêu thật lòng.

“Ưm.” Mễ Ly nhắm mắt lại.

“Anh bắt đầu đây.” Giọng nói của Mộ Thế Hàn khàn khàn đầy từ tính.

Không cho Mễ Ly cơ hội nói chuyện, một tay tóm lấy bờ vai của cô, bức cô xoay ngược người lại, thu bạo do dự liền dán môi mình lên đôi môi hồng nộn vì kích động đỏ bừng. Khác với vẻ ôn nhu ngày thường anh dành cho cô. Giờ trong anh như con dã thú cuồng vọng vì tình dục. Không có động tác thăm dò, không có dịu dàng, càng không có yêu thương và nhân nhượng trực tiếp vươn đầu lưỡi thâm nhập và môi mỏng nhỏ nhắn mím chặt. khuôn miệng nhỏ nhắn đang cắn chặt răng, bài xích anh ở bên ngoài kia.

Đôi mắt đỏ bừng đầy ma mị hơi nhếch lên, bàn tay mạnh mẽ nắm chặt cái cằm nhỏ, thuần thục bóp vào một cái. Cơn đau buốt bất chợp ập đến từ dưới cằm khiến Mễ Ly đau đến chảy nước mắt, hàm bị trật ra không cách nào để ngăn cản việc công thành cướp đất của Mộ Thế Hàn, đưa lưỡi cuốn khắp khuôn miệng nhỏ nhắn, hăng say nuốt hết tất cả mật ngọt.

Viền mắt đỏ lên, tuy đây không phải lần đầu tiên của cô nhưng tại sao lại như vậy chứ, hai tay của cô vẫn bị tay một tay bị giữ chặt ở sau lưng, cô không cách nào phản kháng anh chỉ có thể tùy tiện vặn vẹo thân thể muốn thoát đi giày vò đang không ngừng công phá nhưng sức lực phụ nữ không thể mạnh hơn nam nhân chỉ là làm tăng kích thích cho hắn.

Mộ Thế Hàn giờ đây bị bản năng của người đàn ông khống chế mất hết lý trí cộng thêm sự ma sát của Mễ Ly vô tình va chạm vào côn thịt đang căng cứng, hai mắt càng lúc càng đỏ.

Anh nhấc một chân lên, thuận lợi chèn vào giữa hai chân của Mễ Ly. Hai chân dang rộng hình chữ đại, hoa huyệt bại lộ ra trước mặt Mộ Thế Hàn, nụ hoa nhỏ nhắn ướt át phủ một tầng dâm thủy bóng ló mà mị hoặc. Khó khăn nhẫn nhịn, cuối người liếm láp phần mật dịch đang chảy ra trong khe huyệt một tay xoa nắm ngực Mễ Ly, đầu lưỡi đảo quanh vùng đất đày nước khiến người khác sa đọa, tạo nên âm thanh chẹp chẹp dâm đãng đưa ba ngót tay vào trong nhen nhàng di chuyển làm dân thủy ứa ra càng nhiều, miệng tham lam hút hết mật ngọt chảy ra.

Nhấc người nhẹ nhàng đong đưa cọ sát vào bộ phận mẫn cảm nhất của thiếu nữ bên dưới. Động tác trêu đùa cực kỳ thuần thục đem cho người bị đè ép bên dưới một chút sung sướng thêm đó là nhục nhã. Mễ Ly mở to đôi mắt mờ mịt nhìn trần nhà. Bất chợt phía vật nóng hổi tiến vào bên trong, không đủ thời gian cho cô thích ứng với sự to lớn mà thô bạo đã bắt đầu luận động.

Mỗi cái đều đam sâu vào tử cung. Môi bị Mễ Ly cắn đến rỉ máu ngăn không cho tiếng rên rỉ bật ra. Bất mãn với với hành động của người dưới thân. Mộ Thế Hàn rút ra đâm mạnh vào như muốn xuyên thủng cô. “ A nhanh...nhanh...quá...khô..ng đ..ược...” Hai mắt đẫm lệ cầu xin. Nhưng chỉ đổi lại sự tuyệt vọng.

Thả hai tay cô ra bàn tay to lớn phủ lên đôi tuyết nhũ trắng nõn nắn thành đủ loại hình dạng, hai ngón tay kẹp chặt quả chery đỏ ửng mà miết chặt. Miệng Mễ Ly bật ra tiếng kêu rên rỉ khó kìm chế như chú mèo làm nũng. Mộ Thế Hàn như điên cuồng dại ra vào cơ thể cô. Hoa huyệt ẩm ướt mút chặt lấy côn thịt to lớn.

Cảm giác mê hồn khiến anh hận không thể mãi mãi chôn trong đó. Nghĩ vậy động tác càng thô bạo. Kêu đến miệng lưỡi đắng khô, phía dưới như tê dại mất cảm giác thì nghe thấy tiếng gầm của Mộ Thế Hàn rồi dòng tinh dịch nóng bỏng bắn sâu vào tử cung. Khoái cảm làm Mễ Ly ngất đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.