Suốt một tuần điều tra nhưng không có kết quả gì, Mễ Ly có chút chán nản. Sau khi hồi phục thì Tiểu Mặc đã được đưa về nhà, cô còn nhờ 2 y tá ở lại nhà để chăm sóc nếu có vấn đề gì.
Mễ Ly hôm nay còn phải đến để bắt đầu lịch quay phim, do cô được mời để đóng vai nữ phụ chứ không phải để casting nên cũng không cần đến casting.
Hôm nay Vương Mai đến đón cô, nhưng trước khi đến phim trường, chị Vương dẫn cô đến Hair salon Beauty để cắt mái tóc dài của cô.
Cô rất bất ngờ, hỏi:
“Chị Vương, sao vậy? Sao lại cắt tóc của em?”
“Chậc, Mễ Ly. Em chưa đọc kỹ kịch bản bảo sao? Nhân vật của em để tóc bob thẳng.” Vương Mai chậc lưỡi giải thích.
Mễ Ly như sực nhớ ra, đúng là như thế, thế mà cô quên mất. Nhưng mà có điều, dù kiếp trước hay kiếp này cô đều trung thành với mái tóc dài óng ả, chưa bao giờ thử một lần tóc ngắn. Nhưng mà không sao, với gương mặt xinh đẹp này, mái tóc gì cũng sẽ hợp thôi.
Nhà tạo mẫu tóc hỏi cô xem cô muốn kiểu tóc như thế nào, chị Vương đều trả lời thay cô. Cô gật gật đầu.
Sau 30’, mái tóc của cô cuối cùng cũng được hoàn thiện. Cô đắc ý nhìn vào gương, đúng là với khuôn mặt này, tóc kiểu gì cũng đẹp.
Vương Mai hài lòng gật đầu, nhìn đồng hồ:
“Chúng ta mau đi thôi, sắp trễ rồi.”
.
.
.
Cô vừa vào trong phim trường, đã có một người đàn ông tầm 40 tuổi tươi cười chào hỏi:
“Cô Kiều, cảm ơn cô đã tham gia bộ phim này, còn bắt cô phải cắt bỏ mái tóc dài.”
Mễ Ly biết được người đàn ông này là đạo diễn Hứa, cũng mỉm cười đáp lại:
“Đạo diễn Hứa khách sáo quá rồi, dù gì tôi cũng đang muốn cắt tóc. Ông cũng không cần gọi tôi là cô Kiều, cứ gọi Mễ Ly là được rồi? Các diễn viên đã đến đông đủ rồi sao?”
“Đúng vậy, cô Ki, à cô Mễ Ly lại đó làm quen đi. Tuy mấy người đó vào làng giải trí lâu rồi nhưng chưa có nhiều người biết đến. Lúc làm việc chắc sẽ có khó khăn.”
Mễ Ly cười trừ, bây giờ cũng phải lấy lòng mấy người đó thôi, ai mà biết được sau bộ phim này, cả đoàn phim đều nổi tiếng, đạo diễn Hứa cũng được rất nhiều lời mời làm đạo diễn.
Nhưng…
“Mễ Ly, đây là diễn viên đóng vai nam chính – Hứa Thiên Trạch, diễn viên đóng vai nữ chính – Trình Tố Tố. DIễn viên đóng vai Diệp Băng – Mạc Hoàng Hân … ” Đạo diễn Hứa giới thiệu từng người cho Mễ Ly.
Cái quái gì vậy? Tại sao lại là Trình Tố Tố? Tại sao Trình Tố Tố lại đóng vai nữ chính? Chết tiệt! Cô quên mất, các tình tiết đều đã thay đổi, Trình Tố Tố đâu phải tiểu thư Kiều gia nữa mà làm cao chứ? Bây giờ có vai diễn gì mà cô ta được mời tham gia chắc chắn cô ta sẽ vĩnh viễn không từ chối.
Mễ Ly bây giờ đang rất hỗn loạn, nhưng may mắn là nụ cười trên môi của cô vẫn không đổi.
Vương Mai cũng hiểu Mễ Ly đang nghĩ gì, mấy hôm trước em trai của Mễ Ly vừa bị tai nạn. Ai biết được có phải Trình Tố Tố ra tay? Cô liền khẽ đấy Mễ Ly.
Mễ Ly lấy lại tinh thần, mỉm cười, cúi đầu:
“Hi vọng sau này có thể làm việc tốt với mọi người.”
Trình Tố Tố rất kiêu ngạo, cùng đóng một bộ phim nhưng cô được đóng vai nữ chính còn Kiều Mễ Ly chỉ có thể đóng vai nữ phụ, tại sao lại không thể không vui chứ?
Mạc Hoàng Hân với Hứa Thiên Trạch rất ngưỡng mộ Mễ Ly, chỉ cần đóng một bộ phim đã nổi, còn bọn họ hơn 4 năm hành nghề nhưng chưa bao giờ đứng trang nhất.
Hơn nữa, cô Kiều Mễ Ly này có vẻ rất hiền lành, không có xấu tính như cô Trình Tố Tố vừa nói. Chắc tại cô Trình này ghét cô Kiều thôi.
Mễ Ly tuy trong lòng đang rất khó chịu nhưng không thể thể hiện ra bên ngoài, thôi kệ cô ta, nếu như không làm gì động đến cô thì cô cũng sẽ không để ý.
Hôm nay có một cảnh quay đầu tiên, bởi vì phim này không nhiều chi phí đầu tư nên khá thô sơ, Mễ Ly thở dài, bối cảnh tệ như thế này thì làm sao mà đóng phim được? Cô đành đưa thẻ tín dụng cho Vương Mai, bảo Vương Mai dẫn người đi mua đồ đầu tư một chút.
Đạo diễn Hứa xấu hổ nói:
“Cô Kiều, làm phiền cô rồi.”
Mễ Ly khách sáo:
“Không sao, mà trong một cảnh có nói là nam chính dẫn nữ phụ đến căn biệt thự gần biển đúng không? Nếu chưa có biệt thự như vậy thì cứ đến căn biệt thự của tôi ở đảo Bali. Nó đứng tên tôi nên mọi người không cần phải lo. Tôi cũng sẽ lo chi phí đi lại ăn nghỉ của mọi người. Đạo diễn Hứa không cần lo đâu.” Bây giờ cô phải tranh thủ làm thân với đạo diễn Hứa thôi, sau này có gì còn có thể nhờ vả.
Đạo diễn Hứa nghe thế đương nhiên cũng ngại, ông đã nhờ bao nhiêu nhà tài trợ nhưng không có ai chịu giúp, thậm chí còn có người khinh thường nói cái bộ phim này vĩnh viễn không thể nổi tiếng, ông nhất định phải cố gắng để chứng minh rằng mấy người đó đã sai hoàn toàn!