Hôm đó, Mễ Ly đến tiệm cà phê đã hẹn Nhã Cầm.
Nhã Cầm ngồi ở một bàn phía sâu trong góc. Mễ Ly đi lại, Nhã Cầm mỉm cười nói:
“Cậu đến rồi. Gọi đồ uống nhé?”
Mễ Ly cười gật đầu. Nhã Cầm gọi người phục vụ, nói:
“Cho chị một cà phê, một nước cam.”
Mễ Ly nhíu mày, nói:
“Đang có thai đừng có uống cà phê.” Sau đó quay sang nói với nhân viên: “Cho tôi 2 nước cam.”
Nhân viên nói vâng rồi sau đó rời đi.
Mễ Ly cười:
“Thế bao giờ tổ chức lễ kết hôn?”
Nhã Cầm cười, lấy từ trong túi xách một cái thiệp mời. Mễ Ly nghi ngờ nhìn, nhận lấy sau đó thốt lên:
“Ngày kia thôi á? Sao gấp vậy? Váy cưới, đồ trang trí,... Thì sao?”
Nhã Cầm cười:
“Cậu nghĩ tớ chờ đến khi nào có người yêu mới may váy cưới à? Tớ may lâu lắm rồi đấy. Còn về địa điểm thì ở thiệp có ghi đấy. Tớ mời cả nhà cậu đấy.”
Mễ Ly gật đầu. Phục vụ đưa nước ra.
Mễ Ly vui vẻ nhìn Nhã Cầm nói:
“Đến lúc đó tớ sẽ làm phù dâu cho cậu chứ?”
“Đương nhiên là thế rồi. Cái vị trị này không cho cậu thì cho ai chứ?”
Mễ Ly mỉm cười.
Lúc ra về, Mễ Ly nắm tay Nhã Cầm, chân thành nói:
“Nhã Cầm, cậu là bạn thân nhất của tớ. Tớ mong cậu có thể sống cả đời với người cậu yêu. Nếu cậu lấy Đông Phương Kỳ chỉ vì sợ đứa bé sinh ra không có ba thì đừng như thế.”
Nhã Cầm cười, nắm chặt tay Mễ Ly:
“Cậu đừng lo, tớ sẽ không để cho bản thân mình chịu thiệt đâu.” Sau đó lên xe.
Mễ Ly thở dài, hy vọng là được như vậy.
Ngay sau đó, trên các mặt báo đều đưa tin Ca sĩ nổi tiếng Đông Phương Kỳ giải nghệ để kết hôn.
Tin tức này chấn động đến mức nhiều fan đã đến tận nhà của Đông Phương Kỳ để xác minh đều có phải là sự thật không.
.
.
.
Lúc tới khách sạn nơi tổ chức tiệc cưới, Mễ Ly bị một đám phóng viên bu quanh. Chậc, sao lại để cho phóng viên biết chứ? Ngoài phóng viên còn có hàng trăm nghìn fan cuồng của Đông Phương Kỳ. Đa số họ đều nói lời chúc mừng, nhưng chỉ là đa số, có nhiều fan không chấp nhận rằng thần tượng của mình đã kết hôn, bất chấp tất cả để xông vào. May mắn là đã dự kiến điều này sẽ xảy ra nên đã bố trí rất nhiều vệ sĩ.
Mễ Ly vào phòng trang điểm để thay đồ và trang điểm.
Lúc Mễ Ly bước vào thì Nhã Cầm vừa mới thay trang phục, chưa trang điểm. Cô cười:
“Nhã Cầm, hôm nay cậu đẹp lắm.”
Mễ Ly quan sát cái váy, cái váy này thật sự rất đẹp, nhìn qua thì sẽ không thấy nhưng nhìn kĩ lại sẽ thấy nó có đính kim cương.
Nhã Cầm cười: “Cậu vào thay đồ đi.” Sau đó ngồi xuống để làm tóc, trang điểm.
Trong phòng, ngoài bọn cô, nhân viên trang điểm còn có dì Tô và Đông Phương phu nhân. Cô chào hỏi hai người đó rồi mới vào phòng thay đồ.
Có vẻ như Đông Phương vẫn cảm thấy không thoải mái khi thấy cô. Mà biết sao được chứ? Cô đã từ chối con trai cưng của bà ta cơ mà. Nhưng mà có ai ngờ, bây giờ con dâu của bà ta lại là bạn thân nhất của cô chứ? Không muốn cũng phải gặp mặt.
Ra đến lễ đường, bác Tô nắm tay Nhã Cầm. Cô đi sau 2 người. Phù rể là anh Thiên Vũ.
Mễ Ly nghe tiếng tách tách liền nhìn qua. Trời đất!!! Phòng viên vẫn được vào đây sao?
Hừ, cứ xem như không có họ vậy.
Sau khi kết thúc toàn bộ Mễ Ly mới có thời gian rảnh để xem xét bố cục, cách trang trí của bữa tiệc này.
Tuy thời gian có hạn nhưng trang trí rất đẹp mắt. Thiên Vũ đi lại gần cô, nói thầm:
“Này, không phải mẹ anh giới thiệu Kỳ cho em sao? Sao bây giờ lại thành chồng của Nhã Cầm?”
Mễ Ly nhìn xung quanh, thấy không có ai chú ý đến bọn cô mới nói:
“Sao em biết chứ? Anh biết không, khi biết Đông Phương Kỳ là ba của đứa bé trong bụng Nhã Cầm, em sốc đến mức đơ người 5' đấy.”
Thiên Vũ tậc lưỡi đi chỗ khác. Mễ Ly quan sát vẻ mặt của Đông Phương Kỳ, thấy hắn chăm sóc cho Nhã Cầm nên cũng yên tâm hơn một chút.
Sau khi lễ cưới hoàn tất, cô phải nhanh chóng về nhà thay đồ vì còn có lịch quay phim.