Cuộc Sống Bi Thảm Của Nữ Phụ? Còn Lâu, Đã Có Đại Minh Tinh Ta Đây

Chương 49: Chương 49: Ngoại truyện 1: Quà Velentine




Mễ Ly nhìn đi nhìn lại lịch treo tường, hôm nay đúng là ngày 14/2, là ngày Valentine.

Năm trước, cô vẫn còn là Điền Mễ Ly, không hề tặng cho ai. Nhưng năm nào cũng vậy, cô đều làm chocolate...

Còn bây giờ, cô sẽ tặng cho ba và cho Tiểu Mặc. Còn các nam chính thì sao nhỉ?? Có nên tặng cho bọn họ không?

Đúng rồi! Tối nay công ty sẽ có một bữa tiệc. Bao gồm các ngôi sao giúp công ty ngày càng phát triển, trong đó có người mới cô, Trình Tố Tố và Hồ Uyển Uyển, còn có ban quản trị và các cổ đông nữa. Sẽ khoảng 35 người.

Được rồi, để không làm mất lòng ai, cô sẽ chuẩn bị 50 hộp chocolate cho mỗi người, nam nữ gì đều có.

Mễ Ly gật đầu, cầm túi xách và chìa khóa xe xuống gara. Đến một tiệm bánh nhỏ, lúc trước, cô không có tiền, nên cũng chỉ mua nguyên liệu ở những tiệm nhỏ.

Trong tiệm bây giờ không có khách, cũng chỉ có hai nhân viên.

Vì sợ sẽ có người thấy cô đi vào tiệm làm bánh, sợ lại có hiểu nhầm nên cô mặc một cái áo khoác dài và mang kính râm, may là bây giờ không khí khá lạnh nên cũng có nhiều người mặc như thế nào. Cô vừa bước vào, nhân viên liền cười nói:

“Quý khách đến mua bánh hay đồ làm bánh ạ?”

“Tôi đến mua đồ làm bánh, phiền cô lấy các nguyên liệu cho khoảng 35 người và 10 khuôn làm bánh hình trái tim.”

“Vâng.”

Mễ Ly thanh toán xong, xách đống đồ lềnh khẻnh xe, bỏ vào cốp xe. Đang định mở cửa xe thì nghe tiếng gọi:

“Ly Ly.”

Cái tên Ly Ly này, chỉ có anh Hàn mới gọi... Cô liền tìm kiếm. Quả nhiên, Mộ Thế Hàn đang từ phía sau cô đi đến.

“Ly Ly, em đến đây mua chocolate sao?” Mộ Thế Hàn tra hỏi.

“Vâng, em mua để làm cho ba và Tiểu Mặc.” Mễ Ly nói dối.

“Vậy sao? Làm cho ba và Tiểu Mặc thôi mà cũng nhiều đồ như thế sao?” Mộ Thế Hàn nhíu mày, giọng cũng cao hơn bình thường.

Mễ Ly biết mình không thể giấu được nên đành nói hết, câu cuối cùng, cô phải nói rằng sẽ tặng cho anh, anh mới chịu cho cô về chuẩn bị.

Nhìn đồng hồ thấy đã 3h rồi, cô vội về nhà để chuẩn bị.

.

.

.

Mễ Ly cắt chocolate ra thành từng miếng nhỏ, sau đó đun sôi, bỏ vào khuôn, rồi mở tủ lạnh ra, bỏ cả 10 khay bánh vào.

Sẽ mất khoảng 2 tiếng, cô nhìn đồng hồ, mới có 5h, vẫn còn khá sớm để chuẩn bị.

Mễ Ly lên tắm trước, rồi chọn trang phục để lát nữa mặc. Bây giờ đã rất lạnh, buổi tối còn lạnh hơn, nên cô chọn một cái váy màu xám dài, với một cái áo khoác lông cùng màu, và một đôi giày cao gót 3 phân màu trắng.

Tắm xong, cô nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm chán, mới 6h30' Mễ Ly đành mở TV xem, bây giờ các chương trình đều về Valentine, rồi cũng có tin, 2 nữ sinh đánh nhau để mời học trưởng đi chơi. Cuối cùng, học trưởng đó đã có bạn gái vô cùng xinh đẹp.

Mễ Ly ngán ngẩm, cô đành lấy máy, mở nhạc ra, rồi lẩm bẩm theo lời bài hát:

Been sitting, eyes wide open behind these four walls hoping you'd call

It's just a cruel existence like there's no point hoping at all

Baby, baby, I feel crazy, up all night, all night and every day

Give me something, oh, but you say nothing

What is happening tonight?

I don't wanna live forever, 'cause I know I'll be living in pain

And I don't wanna fit wherever

I just wanna keep calling your name until you come back home

I just wanna keep calling your name until you come back home

I just wanna keep calling your name until you come back home

....

Mễ Ly nhìn, 6h45' chắc bây giờ chocolate cũng được rồi. Cô mở tủ lạnh, ăn thử một cái. Ừm... được rồi.

Cô nhờ thím Âu gỡ chocolate ra cho cẩn thận, bỏ vào túi đựng. Xong xuôi, cô cũng bỏ vào tủ lạnh phòng khi bị chảy.

Cô định thay đồ, nhưng thấy bây giờ người cô cũng có mùi rồi, nên đành đi tắm lại lần nữa.

.

.

.

Mễ Ly tối nay không đi xe, cô nhờ tài xế chở đi, vì chẳng lẽ cô bê cả thùng đến sao?

Tài xế bê vào hội trường, còn 10' nữa bữa tiệc mới bắt đầu, nhưng cũng đã có 2-3 người đến rồi.

Cô nhờ nhân viên chuẩn bị một cái bàn và một tờ giấy ghi: Chào mừng lễ Valentine.

Mấy người đó thấy cô đến, còn mang theo cả chocolate, vội đi lại hỏi:

“Cô Kiều, đây là chocolate chuẩn bị cho mọi người sao?”

“Vâng, một người một túi.” Mễ Ly cười.

Sau đó, cô cùng 3 người đó sang bên kia tám chuyện.

Doãn Thiên Hạo bước vào, thấy cái bàn có chocolate, khó chịu hỏi nhân viên:

“Tại sao lại có thứ này?”

“Là của cô Kiều đem đến, nói là cho mọi người ạ.”

Doãn Thiên Hạo nghe, sự khó chịu biến mất. Đây là chocolate của cô.

Hắn chọn cái nào đẹp nhất rồi lấy.

Vài phút sau, mọi người đến đông đủ. Trình Tố Tố, Đông Phương Kỳ và Lộ Vĩ Phong, cũng lấy ra ăn. Doãn Thiên Hạo cũng mở ra, bắt đầu ăn.

Mộ Thế Hàn cũng nhận đựoc chocolate của Mễ Ly, ăn rất ngon lành, bình thưởng hắn không thích đồ ngọt, nhưng là của Ly Ly làm, có dở đến mức nào, hắn đều sẽ ăn!

Mễ Ly mỉm cười, hôm nay là Valentine, tất cả mọi hận thù, kế hoạch trả thù nên để ngày mai!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.