Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 304: Chương 304




Tử Phúc chờ Tử Lộc khóc đủ, đưa tới chiếc khăn, : "Nhị đệ, cái này mất mặt, có người thi cả đời, cũng là tú tài, còn có người, thi tú tài thi mười năm tám năm, cái này cũng mới mẻ gì, ngươi còn trẻ tuổi là tú tài, dễ dàng rồi."

Tử Quân và Tử Tân cũng đều : "Chúng ta cũng khẳng định qua được, nhị ca yên tâm, có chúng ta cùng đấy."

"Chuyện bây giờ khó mà nha, ai dám khẳng định mình có thể qua? Cùng lắm vẫn thi lại là được, được, đổi con đường khác, làm gì phải cần con đường u ám? Ta mà trúng, lại thi lần, còn trúng, ta liền theo tỷ phu làm buôn bán, kiếm nhiều tiền, mua đất, làm đại địa chủ tiêu dao." Tử Hỉ .

"Thôi , ngươi phải làm đại địa chủ, chúng ta càng có hi vọng rồi, vẫn là sớm tính toán thôi." Tử Quân .

"Ta xem cũng phải, ta chuẩn bị theo nhạc phụ ta học y, về sau, tranh thủ làm danh y, các ngươi có bệnh ta bao tất." Tử Tân cười .

"A phi, ngươi mới có bệnh đấy, ta tốt nhất cả đời cần tìm ngươi." Tử Hỉ và Tử Thọ đồng thời .

khí trong xe thoải mái hơn nhiều, thực ra, những người này, đúng là dám ôm hi vọng có thể qua, thi cử nhân cũng như thi tú tài, có người thi cả đời, vẫn có thi đậu.

Sau bữa cơm chiều, Tử Phúc dẫn bọn họ trèo lên tháp, xem đèn thuyền chài, Tử Phúc : "Nhớ được lần trước khi đến, Tình nhi kể chuyện Trương Kế, thư sinh bởi vì thi rớt mà ưu sầu khó có thể giãi bày, bởi vậy viết xuống thiên cổ danh ngôn, truyền lưu sử sách, bằng mấy người các ngươi cũng ngắm trăng hoài cảm, xem có thể viết ra chút gì ."

"Ta làm trò cười cho người trong nghề đâu, đầu óc đều bị bát cổ (*) lấp đầy, lúc này còn lát bật ra câu đấy." Tử Quân cười .

*) Bát cổ: rỗng tuếch; bát cổ; cứng nhắc; sáo mòn; rập khuôn; lặp lại y như đúc. (Nguyên là chỉ thể loại văn trong khoa cử thời Minh -Thanh, quy định về phân đoạn rất nghiêm ngặt, nội dung rỗng tuếch, hình thức cứng nhắc, gò bó tư tưởng con người. Gồm 4 đoạn, mỗi đoạn 2 vế, tất cả có 8 vế) Ý lối hành văn hoặc cách chuyện rỗng tuếch, cứng nhắc.

"Ai mà vậy? Muốn ta . Vẫn là sớm về nhà ngủ mới là đúng, ngày mai ai cũng cần gọi ta dậy." Tử Hỉ .

Tử Phúc nghe xong đành phải dẫn bọn họ về nhà nghỉ ngơi, đúng là suy nghĩ có chút chu toàn.

Ngày hôm sau Tử Phúc đặc biệt tìm thời gian chuyện lâu cùng Tử Lộc, Tử Lộc tỏ vẻ tham gia thi cử. muốn suy xét kỹ tương lai của , muốn lãng phí thời gian lần ba năm tra tấn nữa.

"Nếu ngươi tâm ý quyết, đại ca cũng khuyên ngươi nữa. Có lẽ ngươi thay đổi cách sống, kinh nghiệm giống nhau, về sau có ý tưởng khác cũng nhất định, năm ấy ta thi Hội thất bại, cha để ta theo muội phu du lịch, đúng là tăng ít kiến thức, bằng. Ngươi cũng xuất môn chút, hoặc là, ngươi nguyện ý vào nha môn làm nhân viên văn thư ? Cái đó đại ca hẳn là có thể có cách giúp ngươi chút." Tử Phúc .

"Ta nghỉ ngơi hai tháng trước , cẩn thận suy nghĩ, ra. Ta càng thích tự mình mở cái quán, tự tại chút, ta là người thích bị quản thúc." Tử Lộc suy nghĩ chút , ra Tử Lộc là thích giao tiếp cùng người trong quan trường, cảm thấy mình chỉ là tú tài, nhờ Tử Phúc mới có thể tìm phần việc làm, trong lòng nhiều ít có chút tự ti, còn bằng tự mở quán, trong thành An châu có sẵn phòng ở. thích cuộc sống thoải mái chút.

Tử Phúc nghe xong cũng khuyên nữa, cá tính Tử Lộc đơn giản thuần lương, cũng thích hợp ngươi lừa ta gạt, đấu đến đấu trong nha môn, Tử Phúc đứng dậy ra cửa, quay đầu với Tử Lộc: "Nếu ngươi có ý tưởng gì mới. cho đại ca chút, nhớ kỹ, chúng ta là huynh đệ, là người nhà."

Tử Lộc gật đầu xác nhận.

Bên này trong nhà khó khăn lắm mới trông thấy bọn Tử Lộc về nhà, Thẩm thị cũng dám hỏi nhiều, nhưng là Tử Lộc rất sáng khoái với Thẩm thị: "Nương, đừng ôm hi vọng với ta, ta khẳng định trúng."

"Phi phi, nơi nào nguyền rủa mình trước như vậy, giám khảo người ta còn chưa có nhìn bài kiểm tra của ngươi đâu, ngươi xác định hình phạt trước cho mình rồi, nghe lời nương, mệt mỏi nhiều ngày như vậy, ngủ giấc tốt , chuyện sau này về sau lại ." Thẩm thị .

"Chính là thế, nhị ca, văn chương này nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí ( có chương giải thích rồi nha), chừng giám khảo liền thích ngươi làm đó, trong này nơi nào có chuẩn mực?" Tử Tình khuyên nhủ.

"Vẫn là tỷ ta rất đúng, Khổng Tử vĩ đại hay vĩ đại? Chẳng lẽ quan điểm của ông ta liền đúng hết sao? Phải được mọi người trong thiên hạ tán thành sao? Nhị ca, lạc quan chút, ta ngủ đây." Tử Hỉ xong, rồi vào nhà.

Tử Tình thấy vậy cũng cùng Lâm Khang Bình cáo từ.

Ngày hôm sau, Tử Tình vừa tiễn bước Lâm Khang Bình đến trong trang, lại ngáp mấy cái liền. Tiền thợ đồng vẫn là đồng ý cùng Triệu bà tử thành thân, hơn nữa trong trang còn có đôi trẻ tuổi, đều định vào hai mươi sáu tháng tám thành thân, Lâm Khang Bình nhanh chân đến xem chuẩn bị như thế nào, Tử Tình vừa muốn trở về phòng nghỉ ngơi lần nữa, Thẩm thị tìm đến, ra là Phó gia phu nhân đưa bái thiếp cho Thẩm thị, muốn đến nhà thăm hỏi, đại khái là muốn thương nghị hôn của Tử Hỉ, mặt khác nghe người ta chút, đồ cưới là dựa theo kích thước phòng ở mà chuẩn bị, Phó phu nhân phỏng chừng cũng là có ý này.

"Nương, ngươi cảm thấy Phó phu nhân và Hạ thái thái người nào dễ ở chung hơn?" Tử Tình đột nhiên hỏi, thực ra, Tử Tình cảm thấy Phó phu nhân làm người rộng lượng hơn chút, ít nhất lần đó Tử Tình tới cửa cầu kiến biểu rất hiền hoà.

"Cái này giống nhau, trước thành thân, tư thái nhà tất nhiên là cao hơn chút, sau thành thân, tư thái nhà trai cao hơn, nhà sợ đối phương làm khó dễ nữ nhi của mình, tư thái thấp chút sao được?" Thẩm thị .

ra là có chuyện như vậy, nhưng là, có Tử Phúc ở đó, tương lai Tử Vũ hẳn là cũng phải chịu tức giận, Tử Tình cũng liền buông xuống rối rắm trong lòng.

"Ngày mai ngươi về nhà sớm, giúp người tiếp khách, Phó phu nhân biết tiếng địa phương, ta cũng biết tiếng quan thoại, lần trước tới nhà nàng, chuyện chính là bằng đoán theo khoa tay múa chân, đến cái này, ta còn phát sầu, nàng dâu mới này vào cửa, ta cùng nàng khơi thông thế nào? Chẳng lẽ bên cạnh còn phải có người truyền lời?" Thẩm thị .

Tử Tình có thế này mới nhớ, cái này đúng là vấn đề, bà tức này ngôn ngữ khơi thông, ông gà bà vịt, còn dễ dàng xảy ra hiểu lầm.

"Nương, bây giờ hối hận cũng muộn, Phó phu nhân biết thổ ngữ, có nghĩa là nữ nhi nàng biết?" Vấn đề này đúng bị mọi người xem , Tử Tình đối với cuộc sống sau này cũng là có nhiều phần mong đợi hơn.

Lúc Phó phu nhân đến, Tử Tình đùa cùng mấy người Tử Lộc, về vấn đề khơi thông ngôn ngữ của bà tức tương lai.

Phó phu nhân chỉ dẫn theo bên người bà tử và nha hoàn, ở chính đường ngồi xuống, Tử Tình tự mình rót trà, : "Ngại quá, phu nhân, ở địa phương nông thôn cũng có chia ra nội viện ngoại viện gì, đành phải chấp nhận chút."

"Ngươi đứa này, cũng phải người ngoài, còn mở miệng tiếng phu nhân, như người ngoài, bằng, gọi ta là thím thôi." Phó phu nhân .

"Vâng, thím, cung kính bằng tuân mệnh." Tử Tình hành lễ cười .

"Ta cũng thích cái vẻ nhanh nhẹn như ngươi này." Phó phu nhân cười , ngược lại nhìn về phía Tử Vũ, : "Đây là Tử Vũ , vậy thông gia tẩu tử hồi còn trẻ chính là mỹ nhân rồi, hai nữ oa này đều giống ngươi, là xinh đẹp, hơn hai đứa kia nhà ta nhiều lắm."

"Thông gia là khách khí rồi, ta thấy đứa nhà ngươi cũng tệ." Thẩm thị , Thẩm thị tuy biết , nghe vẫn là hiểu chút, dù sao Tăng Thụy Tường ở học đường dạy học, bọn ở nhà đọc sách, đều là quan thoại.

"Tẩu tử, còn quên mất, năm trước hai hài tử ở chỗ ngươi này, quấy rầy nhiều, vẫn muốn tới cửa để tạ ơn, hôm nay cuối cùng cũng tới rồi."

Phó phu nhân mặc dù biết thổ ngữ, chẳng qua, ở An châu nhiều năm, nghe vẫn là có thể nghe ra đại khái, bởi vậy Tử Tình suy đoán, Phó gia đại tiểu thư hẳn là cũng kém bao nhiêu ?

Lúc này, Trần thị và Dương thị dắt tay nhau đến, sau khi quỳ gối hành lễ, Phó phu nhân nghe là hai chị em dâu, cười : " ta còn tưởng rằng là hai tỷ muội đó? Tình cảm tốt, chờ nữ nhi ta vào cửa rồi, còn hi vọng các ngươi chiếu cố nhiều chút, nàng hiểu chuyện lắm, từ bị ta chiều hư rồi."

"Phu nhân chê cười rồi, chúng ta xuất thân ở nông thôn nhà nghèo, cũng có kiến thức gì, còn muốn đệ muội tương lai tha thứ cho chúng ta hơn chút, đừng chê chúng ta thô tục mới được." Trần thị .

"Cái gì mà nhà nghèo nhà giàu, chúng ta cũng chẳng qua ra sớm hơn nhà ngươi vài năm thôi. chừng vài năm nữa, các ngươi nha, cũng mạnh hơn chúng ta."

Tử Tình thấy Phó phu nhân đánh giá chút bố cục phòng ở, liền : "Thím, bằng xem tân phòng của Tử Hỉ , ngay tại trong vườn."

"Tốt, vừa vặn hôm nay đến đây." Phó phu nhân xong rồi đứng dậy, cùng Thẩm thị song song, mấy người Tử Tình theo sau, Tử Lộc Tử Thọ ở lại. Phó phu nhân cũng là nghĩ tới, Tăng gia cho bốn nhi tử phân ra ở riêng, vừa lòng gật gật đầu, gia cụ tân phòng, thuần màu gỗ lim, cũng là vào mắt phu nhân, bố cục phòng ở mặc dù lớn, khó được là mình sân, chức năng đầy đủ hết. Nhà nông dân, cái này tệ, hơn nữa, Tử Hỉ có khả năng làm việc ở nhà.

chuyến này, Phó phu nhân xem như buông xuống nửa tâm, Tử Tình thấy ma ma khẽ gật gật đầu với Phó phu nhân, có lẽ hạch toán xong rồi, Phó phu nhân kéo tay Tử Tình cười : "Suốt ngày nghe hai ma vương nhà ta , vườn nhà ngươi lớn như thế nào, chơi vui như thế nào, hôm nay tới, bằng cũng dẫn tới tới mở mang kiến thức chút?"

"Thím là đùa, ở địa phương nông thôn, cái khác có, chính là núi hoang đất hoang có nhiều chút. Vườn nhà chúng ta lớn, cũng chỉ là trồng chút rau xanh, thoát được thói quen của nông dân, thím cũng đừng chê cười ta." Tử Tình xong cũng dẫn đường, dẫn theo mọi người từ đại môn đến Tình viên.

"Tình viên, tên này cũng đặt hay, hai ý nghĩa." Phó phu nhân thấy bảng hiệu cổng vườn, cười .

Vừa vào cổng vườn, bên tay trái kia là mảnh rừng đào bắt đầu có lá rụng, đập vào mắt hồ sen vẫn còn mảng xanh biếc, thỉnh thoảng còn có thể tìm được hai đoá hoa nở muộn, Phó phu nhân thở dài: "Đáng tiếc muộn mấy ngày, nghĩ đến nhà ngươi còn có mảng hồ sen lớn như vậy, bố cục vườn này quả nhiên tầm thường. Hẳn là tốn ít tâm tư ?"

"Cái này ta đúng là biết, ban đầu xây phòng khi ta còn chưa có thành thân, nương ta cho ta vào." Tử Tình .

Xuyên qua cầu nổi, ở đảo ngồi tạm lát, rồi vào nhà giữa, Phó phu nhân hỏi: "Vừa rồi muốn hỏi vấn đề, phòng ở nhà các ngươi, tại sao bố cục tứ hợp viện phương Bắc?"

"Lúc trước cũng là mò mẫm xây, cảm thấy bố cục này lấy ánh sáng tốt, sáng." Thẩm thị .

Phó phu nhân thấy các loại bài trí trong phòng, thầm lấy làm lạ, chỉ nhìn ra của cải của Tử Tình giàu có, cũng nhìn ra thưởng thức của Tử Tình tầm thường, đối với cửa hôn nhân này cũng càng ngày càng vừa lòng, đương nhiên, nếu lần này Tử Hỉ có thể trúng cử tốt, Phó phu nhân thầm nghĩ.

Lúc này, A Lan tới , Hạ thái thái đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.