Cuộc Sống Đơn Gỉản

Chương 34: Chương 34




Edit: Huong August

Hôm sau Tôn Đông Mặc một mình rời thành phố J, hắn có chuyện cần phải làm, dù chỉ có thời gian hai năm ngắn ngủi, hắn cũng muốn vì mình mà cố gắng, tìm ra con đường thuộc về mình, hơn nữa còn phải quyết tâm đi đến cùng.

Cuộc sống đại học của Trương Thiến vẫn còn tiếp tục, mặc dù chỉ mới xác định quan hệ với Tôn Đông Mặc không lâu mà phải xa nhau, nhưng nghĩ tới chuyện hai người không phải là sinh ly tử biệt, tối nào bọn họ cũng điện thoại liên lạc, cô cũng không kiểu cách gì nữa.

Xa nhau lại hay, mỗi ngày tối nào cũng tán gẫu một lát, kể lại ít chuyện ban ngày xảy ra, nói về lý tưởng cuộc sống, tình cảm giữa hai người thuộc loại hình dịu dàng ấm áp, trái lại lại tốt hơn.

Chuyện tố cáo đã qua một thời gian, giáo viên hướng dẫn đã điều tra xong, chứng minh các cô trong sạch, mặc dù cuối cùng vẫn bị gọi vào phòng làm việc phê bình, nhưng ít nhất so với dự đoán của họ thì kết quả này đã tốt hơn rất nhiều.

Cuối cùng chuyện cứ như vậy kết thúc mà không giải quyết được gì, ngẫu nhiên, Trương Thiến sẽ thấy Phương Văn dùng loại ánh mắt khác thường nhìn họ, nhưng ngay khi có người khác nhận ra, cô ta lập tức quay đầu không thấy nữa. Mặc dù không làm chuyện gì, nhưng Trương Thiến vẫn để mắt tới cô ta.

Trương Thiến cảm thấy bản thân thật sự không có gen kiếm tiền, đồng học cùng phòng, trải qua sự kiện tố cáo lần này, hứng thú với việc kiếm tiền cũng tản đi không ít.

“Bọn mình không thiếu tiền, muốn cái gì người nhà cũng sẽ mua cho, làm chuyện phí sức lại chẳng có kết cục tốt làm gì chứ, không phải chỉ là muốn thể nghiệm cảm giác kiếm tiền thôi sao?”

“Như bây giờ cũng tốt rồi, giai đoạn này cần phải tập trung vào chuyện học hành. Việc kiếm tiền, đợi sau khi tốt nghiệp hẵng hay.”

Trong phòng đều là giọng điệu này, khiến nhiệt tình về chuyện kiếm tiền của Trương Thiến cũng tiêu tán không ít, mỗi ngày không phải học tập chính là đánh máy.

Nội dung năm nhất Đại học đều là những kiến thức trụ cột về y học, Trương Thiến vốn đã học qua một lần, cộng thêm giáo sư giảng giải một lần nữa, kiến thức vốn ngủ quên trong đầu bỗng nhiên được đánh thức, cố gắng thêm tí nữa sẽ nắm giữ chắc chắn.

Học tập không chiếm quá nhiều thời gian của Trương Thiến, cho nên, phần lớn thời điểm, Trương Thiến đặt tinh lực vào chuyện đánh máy, cô rất yêu thích cảm giác chìm đắm trong thế giới sáng tác của riêng mình.

Cô đã từng xem hình mình lúc một tuổi. Cho đến 7 tuổi, Trương Thiến vẫn sống trong nhà cũ, bối cảnh lúc ấy vẫn là phòng ốc kiểu cũ, thường thấy nhất là vách tường màu xám tro.

Khi mỗi đứa trẻ được một tuổi, người lớn trong nhà sẽ làm Lễ Trảo Chu cho bé. Đó là một tục lệ quan trọng, mấy cụ già mê tín đều cho rằng: chọn đồ vật đoán tương lai quyết định vận mệnh cả đời của đứa bé đó.

Trong hình Trương Thiến được ăn diện thật đáng yêu, đội mũ thủy thủ, cười lộ hai cái răng sún, trên trán còn điểm một chấm đỏ, trông thật hoan hỷ. Một cái nhỏ tay vươn lên thẳng tắp, trên tay cầm một chiếc bút máy đã cũ, hướng mặt về phía ống kính cười vui vẻ.

Trương Thiến thấy tấm hình này, nội tâm cảm thán: A, thì ra là lúc còn nhỏ mình đã có kiến giải như vậy.

Cảm thán xong, nhiệt tình đối với sáng tác lại càng cao hơn! Mỗi ngày đều đắm chìm trong tác phẩm, không thể tự kiềm chế.

Hiện tại Trương Thiến mới phát giác đại học cuộc sống thật sự rất nhàn nhã, mỗi ngày có rất nhiều rất nhiều thời gian, ngoài đánh máy cô đều không biết mình cần làm gì nữa.

Tối hôm đó trước khi ngủ, Trương Thiến theo thói quen quan sát không gian một vòng, giọt sương trắng trong không gian biến hóa rất chậm, bây giờ đã lớn chừng quả dưa, đây là thành quả Trương Thiến cố gắng mấy tháng qua.

Hình như bên trong sương trắng có cái gì đó màu nâu.

Trương Thiến lấy lại bình tĩnh, lần nữa tập trung tinh thần, thật sự có, cái đó, là đất sao?

Trong đầu nhớ lại không gian ban đầu là một thế ngoại đào nguyên.

Nếu quả thật là đất, có phải nghĩa là, sau khi thăng cấp không gian có thể trồng trái cây, rau xanh rồi?! Cả người Trương Thiến cũng đắm chìm trong trong ảo tưởng, nếu sự thật là như vậy thì thật tốt quá.

Từ ngày đó trở đi, bạn cùng phòng phát hiện Trương Thiến có gì đó khác thường, thường ngày đều đi học đúng giờ, cư nhiên mấy ngày nay liên tiếp cúp cua, cả ngày không thấy bóng dáng, mỗi ngày trở về cũng rất muộn, còn cười ha hả không biết đang suy nghĩ gì.

Mấy ngày nay Trương Thiến làm gì cô cũng không muốn, chỉ là lái xe, làm chuyện tốt khắp nơi, hoặc là hạ thuốc mấy người làm chuyện xấu. Loại hành động điên cuồng này chỉ khiến sương trắng lớn lên một chút, mặc dù chỉ là một chút, nhưng điểm này đã đủ để cô khẳng định, bên trong nó nhất định là đất.

Thật vất vả xác định được tin này, Trương Thiến cả người nhẹ nhàng đi nhiều, lúc này mới nhớ tới đã mấy ngày không đánh máy.

Ngày này, thấy Trương Thiến khó có dịp ở trong phòng gõ chữ chứ không đi ra ngoài, Lữ Nhất Y liếc mắt nhìn bạn cùng phòng còn lại, đi từ từ ngồi xuống giường Trương Thiến, cô vỗ vỗ Trương Thiến, dẫn tới chú ý của Trương Thiến, sau đó dè dặt mở miệng: “Thiến Thiến, mấy hôm nay cậu đi nơi nào vậy, đi sớm về trễ, cũng không lên khóa.”

“Không làm gì cả, mình ra ngoài đi dạo một lát.” Trương Thiến không khỏi kỳ quái nhìn cô.

Quả thực Trương Thiến nói thật, mấy ngày nay cô đều ở bên ngoài vội muốn chết, gặp tài xế lòng dạ hẹp hòi, hạ ít thuốc tiêu chảy; gặp ăn trộm liền hô to một tiếng, nhắc nhở mọi người chú ý; gặp ăn mày, sẽ bố thí mấy đồng tiền.

Cả ngày rất có sức sống chạy loạn khắp thành phố. Trước không nói rốt cuộc cô đã làm gì, ít nhất, trong thời gian một tuần lễ, Trương Thiến đã quen thuộc bản đồ thành phố J.

Nhưng Trương Thiến không có ý định làm như vậy nữa, người xấu chuyện xấu, đâu phải đều bị Trương Thiến bắt gặp. Thành phố J lớn như vậy, đại đa số thủ pháp trộm cắp đều rất chuyên nghiệp, thỉnh thoảng Trương Thiến bắt gặp đã là may mắn ngoài ý muốn rồi.

Lại nói, làm chuyện tốt, trừng phạt người xấu cũng có tính nguy hiểm nhất định. Nếu như không phải có không gian giúp một tay, hiện tại Trương Thiến có thể đã bị đánh.

Mặc dù phương pháp cụ thể còn chưa nghĩ ra, nhưng là Trương Thiến đã suy nghĩ kỹ, về sau làm chuyện tốt phải thay đổi thành phương thức đơn giản nhưng hiệu suất cao hơn.

Trước kia Trương Thiến cũng để ý đến chuyện không gian tiến hóa, dù sao có không gian đã rất không tồi rồi, nhưng bây giờ biết không gian có thể tiến hóa, có thể trồng rau, trái cây, nghĩ đến những ngày được ăn mỹ vị không ô nhiễm, Trương Thiến quả thực thèm chết rồi.

Hiện tại khoa học kỹ thuật tiến bộ, thời đại phát triển, mọi người cũng càng ngày càng chú ý đến vấn đề sức khỏe, nhưng đồng thời, các loại hàng giả hàng nhái cũng càng ngày càng nhiều, hiện tại ăn gì cũng không yên lòng…

Đợi chút, vừa rồi mới nghĩ tới điều gì nhỉ?

“Thiến Thiến à, tiền này sau tốt nghiệp kiếm lại cũng không muộn, hiện tại cậu liều mạng như thế, chưa nói đến chuyện không kiếm được bao nhiêu, còn làm trễ nãi chuyện học tập, như vậy thật không tốt.”

Quay đầu nhìn về phía Lữ Nhất Y, lại nhìn các bạn cùng phòng khác, Trương Thiến yên lặng: Mấy người từ đâu rút ra kết luận như thế! Còn nữa, vừa rồi nghĩ đến chút đầu mối lại bị cắt đứt!

Trương Tiểu Trữ không nhịn được trèo xuống giường, cầm lên một tờ giấy đặt trên bàn đưa cho Trương Thiến: “Thiến Thiến, cậu đừng gạt bọn mình nữa, bọn mình tìm được cái này trên bàn cậu.”

Dưới trạng thái hoang mang khó hiểu, Trương Thiến cầm tờ giấy kia lên đọc: Đây không phải là truyền đơn phát khi mới tựu trường ư? Là một công ty tuyển dụng sinh viên làm việc bán thời gian.

Cái này có quan hệ gì đến cô?

Trương Thiến cầm giấy, gương mặt đầy dấu hỏi.

Trương Tiểu Trữ đến gần Trương Thiến, bộ dáng như muốn khóc, giọng nói kìm nén nên có chút khàn, âm lượng cũng rất nhỏ, chỉ có Trương Thiến nghe được: “Trương Thiến, là lỗi của mình, ngọc phỉ thúy đó chắc rất đắt tền. Sau này mình sẽ trả đủ cho cậu.”

Miếng ngọc phỉ thúy kia chắc chắn giá trị hơn ba vạn, nhất định là ba mẹ Trương Thiến cho cô, Trương Tiểu Trữ suy đoán Trương Thiến kiếm tiền gấp như vậy là muốn chuộc miếng ngọc Phỉ Thúy kia trở về, hoặc là mua một cái tương tự.

Trương Thiến không chút thay đổi nhìn dáng vẻ bi thương của Trương Tiểu Trữ, trong lòng phát cuồng cào đất, hô to khàn cả giọng: Đêm hôm đó xúc động như vậy, làm ra hành động ngu ngốc như vậy không phải là Trương Thiến cô!

Không phải cô!

Là cô!

Cô!

Trương Thiến nhẹ nhàng thở ra một hơi, lão đại, cậu không cần càng giúp càng rối, tờ giấy kia chỉ là cô thuận tay cầm về, tùy tiện đặt trên bàn, cô thật sự rất bội phục khả năng mơ mộng của họ, cái gì cũng có thể nghĩ ra.

“Mình thật sự chỉ là đi dạo một chút, căn bản không đi ra ngoài làm thêm.”

“Nói dối, thời gian dạo phố, thứ bảy chủ nhật không đủ sao, Trương Thiến cậu lại trốn tiết, hiện giờ muốn học tốt thì phải nghiêm chỉnh học hành.” Từ Tiếu rất nghiêm túc, ngôn từ chính nghĩa nói Trương Thiến làm vậy là không đúng!

Trương Thiến muốn khóc: Chị gái, cậu đừng nói vậy. Kiếp trước cậu là người cúp cua giỏi nhất!

Là sinh viên năm nhất, bây giờ mọi người còn tương đối đàng hoàng, đi học đầy đủ, mỗi lần đều nghiêm túc nghe giảng, nhưng vài năm sau, nếu như giáo sư, cán bộ không điểm danh, có thể trốn là trốn, kiếp trước Trương Thiến cũng tránh được mấy lần.

Cô không muốn lãng phí nhiều thời gian vào những kiến thức đã được học, huống chi còn có chuyện đại sự là “không gian” đang chờ. Cho nên cúp cua đối với Trương Thiến mà nói, chút gánh nặng trong lòng cũng chẳng có.

Nhưng đối mặt với các bạn cùng phòng, Trương Thiến trả lời thế nào? “Không đi cũng không có chuyện gì, giáo sư sẽ không kiểm tra” hay sao?

A, không! Tha đám bạn nhỏ đi, không được để mấy người này nhiễm thói xấu!

“Ha ha.” Trương Thiến cười gượng hai tiếng, nhìn thấy máy vi tính, ý tưởng lóe lên: “Cảm hứng! Đúng, không sai, mấy ngày nay mình đều ở bên ngoài tìm cảm hứng, ha ha, viết tiểu thuyết đó, các cậu biết rồi đấy.”

Nhìn họ còn muốn nói gì nữa, Trương Thiến lập tức bổ sung: “Mình thật sự không đi làm thêm bên ngoài, mình thề!”

Mọi người đều là dáng vẻ không tin, khiến Trương Thiến tan nát cõi lòng.

“Được rồi, sau này mình không ra ngoài đi dạo lung tung nữa, được chưa?”

Thật sự cô đã tính sau này sẽ không ra ngoài dạo lung tung nữa. Cô đang tính đổi phưng thức làm chuyện tốt. Tin tưởng chỉ cần cho cô thời gian, nhất định cô sẽ tìm ra mấu chốt, tìm được phương pháp tiến hóa “không gian” đơn giản hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.